Bé Cưng Trong Điện Thoại Ảnh Hậu
Chương 142:
- Tố Tố Tố -
Lần này đoàn phim sắp xếp cho Bạch Mạn một phòng khách sạn không phải phòng hạng sang nên không có cơ hội nấu đồ ăn cho Giản Tiếu Tiếu.
Tuy vậy, cô vẫn nhờ trợ lý đi mua một số món ăn vặt ngon đặc trưng của thành phố này.
Cô biết Giản Tiếu Tiếu so với cơm chính thì càng thích ăn vặt hơn, nhớ đến giọng điệu ấm ức tủi thân của nàng trong cuộc gọi hôm nay, cô quyết định mua chút đồ ăn vặt cho nàng.
Sau khi mua đồ xong, cô ra sân bay đón, đợi thêm nửa tiếng thì Giản Tiếu Tiếu cũng đến.
Bạch Mạn đi từ bãi đỗ xe ra đón Giản Tiếu Tiếu.
Cả Giản Tiếu Tiếu lẫn Bạch Mạn đều không cải trang quá kỹ, nên vừa gặp nhau đã bị một cô gái nhận ra.
"Á á á! Chị Mạn! Tiếu Tiếu!" Cô gái ấy vừa nhìn thấy hai người, liền ôm miệng hét nhỏ đầy phấn khích, rõ ràng là vui mừng tột độ.
Bạch Mạn mỉm cười gật đầu, vừa định đưa Giản Tiếu Tiếu rời đi thì Giản Tiếu Tiếu đã kéo tay cô, mắt sáng rỡ nhìn cô gái kia nói: "Cậu muốn chụp ảnh chung không? Tớ và chị Mạn nè!"
Cô gái ấy kích động đến suýt xỉu: "Được không, được không?!"
Giản Tiếu Tiếu nghiêm túc gật đầu: "Được mà, còn có thể đăng lên Weibo nữa, viết là tớ đến chơi với chị nè, tớ với chị rất thân nhau!"
Fan đã không nghe nổi gì thêm, vội vàng cuống cuồng lấy điện thoại ra.
Giản Tiếu Tiếu lập tức khoác tay Bạch Mạn, nghiêng đầu tựa lên vai Bạch Mạn, bày ra dáng vẻ như chụp ảnh cưới, cười ngọt ngào vô cùng.
Bạch Mạn dở khóc dở cười, nhưng lại rất phối hợp.
Sau khi chụp ảnh xong, Bạch Mạn lập tức kéo Giản Tiếu Tiếu rời đi. Cô đã thấy vài người bên kia hình như cũng nhận ra điều gì đó, định chạy lại thì phải.
Khi hai người trở lại xe, Giản Tiếu Tiếu vừa cười vừa nói với Bạch Mạn: "Giờ thì fan biết ngay là em vừa nghỉ phép liền chạy đi tìm chị chơi rồi! Hơn nữa em còn đi một mình nữa chứ, ảnh thì siêu thân mật, em còn cố ý bảo fan đó đăng lên Weibo nha!"
Bạch Mạn mở hộp đồ ăn đưa cho nàng: "Ăn chút đi đã, bụng đói mà còn muốn tạo couple cái gì?"
Giản Tiếu Tiếu: "Dạ, chị nói đúng quá!"
Sau đó cả xe chỉ còn lại tiếng của Giản Tiếu Tiếu.
"Hửm? Cái này là gì vậy, ngon quá nè!"
"Á, em thích cái này nè, ngon ghê ngon ghê!"
"Ưm! Chị đối xử với em tốt quá đi, em thích bữa tối hôm nay chị mua cho em lắm luôn! Thích cực kỳ luôn á!"
Bạch Mạn ngồi tựa vào ghế sau, chống cùi chỏ lên tay vịn cửa xe, hơi nhướng mày.
Có vẻ như cô lại mềm lòng nữa rồi, nhìn bộ dạng này thì nàng chẳng giống chút nào với dáng vẻ uỷ khuất trong điện thoại ban nãy cả!
Nhưng mà một hai lần ăn vặt thế này chắc cũng không sao, tuổi này còn trẻ, ăn nhiều một chút cũng chẳng vấn đề gì.
Hai người trở về khách sạn, Bạch Mạn vào tắm, còn Giản Tiếu Tiếu thì ngồi trên giường lướt Weibo, tra tên mình và Bạch Mạn không biết bao nhiêu lần, vậy mà vẫn không tìm thấy ảnh ở sân bay tối nay.
Cuối cùng Giản Tiếu Tiếu mất kiên nhẫn, gọi video cho Vu Gian.
Hôm nay Vu Gian cũng nghỉ phép, đang tận hưởng thời gian ngọt ngào bên gia đình thì nhận được cuộc gọi video của Giản Tiếu Tiếu, lập tức không vui, mặt lạnh băng nhấn nút nhận cuộc gọi: "Có chuyện gì?"
Giản Tiếu Tiếu thấy vẻ mặt của Vu Gian liền kéo dài giọng làm nũng: "Ba Vu ơi~ Con muốn nhờ ba giúp một chuyện."
Vu Gian vẫn mặt lạnh: "Nói nhanh."
Giản Tiếu Tiếu nói: "Ba Vu, tối nay con đến tìm chị rồi, sau đó ở sân bay gặp một fan, cô ấy chụp ảnh con với chị, con còn cố ý dặn cô ấy là có thể đăng Weibo. Nhưng con vừa tìm Weibo mãi vẫn không thấy đâu hết, ba Vu tìm giúp con xem fan đó là ai với, sao lại không gây được chút sóng nào vậy? Nếu dữ liệu không tốt, thì tụi mình thuê thủy quân đẩy lên tí đi mà~"
Vu Gian nghiến răng: "Mơ đi! Mau nghỉ phép đàng hoàng cho ba, nếu không thì con khỏi cần nghỉ luôn, cho con với chị con yêu xa nửa năm cho biết!"
Giản Tiếu Tiếu im bặt, một lúc sau ném lại một câu: "Đồ
Chu Bá Bì*
!" rồi tắt máy luôn.
(*):
là một hình tượng
chỉ chủ địa chủ keo kiệt, bóc lột, tham lam
Vu Gian cười lạnh: "Ha, con nhóc này còn biết cả Chu Bá Bì, kiến thức rộng ghê nhỉ."
Vợ của Vu Gian bật cười hỏi anh: "Đây là cô bé rắc rối trong nhóm mới anh dẫn hả?"
Vu Gian đau đầu: "Không chỉ rắc rối đâu, đáng ra anh không nên nhận cái nhóm này, nghỉ hưu sống an nhàn không tốt hơn à!"
Vợ anh len lén cười, còn Vu Gian thì bất đắc dĩ liên hệ người dưới quyền, rồi nói: "Tìm được thì gửi Weibo của người đó cho Giản Tiếu Tiếu là được, nhưng tuyệt đối không được thuê thủy quân. Nhắn con bé luôn, nếu còn dám dùng tài khoản Weibo của mình mà phát ngôn linh tinh trên mạng, thì chuẩn bị tinh thần yêu xa nửa năm đi!"
Bên nhân viên kia vừa khổ sở nhận thêm việc tăng ca, vừa thấy buồn cười.
Quản lý vàng gặp phải nhóm tiểu thư nhà giàu, thật đúng là không biết ai thắng ai thua!
Bạch Mạn gội đầu tắm rửa xong, chăm sóc da xong xuôi mới đi ra, thì thấy Giản Tiếu Tiếu đang nằm trên giường mặt mày tức giận không vui.
"Lại sao nữa vậy ta?" Bạch Mạn cảm thấy Giản Tiếu Tiếu thật sự giống như một đứa trẻ, đổi sắc mặt còn nhanh hơn lật sách.
Giản Tiếu Tiếu trừng mắt nhìn Bạch Mạn, rất tức giận: "Cái fan đó đó! Em đã nói là có thể đăng Weibo rồi mà! Sao cậu ấy không đăng chứ! Người trong công ty tụi em tìm trên Weibo mãi cũng không ra tấm ảnh ở sân bay! Tại sao không chịu đăng vậy! Thật tức chết đi được, tụi mình chỉ còn một bước nữa thôi là có thể thu hút fan CP rồi!"
Bạch Mạn trong lòng thấy buồn cười, ngồi xuống bên cạnh nàng, cũng ra vẻ nghiêm túc nói: "Nhưng mà đâu cần gấp một ngày này? Lần ghi hình này em cố gắng như vậy, tụi mình nhất định sẽ thu hút được thật nhiều thật nhiều fan CP."
Giản Tiếu Tiếu thở dài, "Haiz, chỉ có thể dựa vào chính mình thôi, còn dựa vào ai được nữa chứ."
Gánh nặng trên người nặng quá rồi, thật sự khiến người ta đau đầu!
Bạch Mạn nhéo nhéo khuôn mặt mềm mại đầy collagen của nàng, "Mau đi tắm đi, mai chẳng phải muốn theo chị đến phim trường sao? Chị dậy sớm lắm đó."
Giản Tiếu Tiếu ôm lấy Bạch Mạn, chu môi làm nũng: "Nhưng mà em không muốn dậy sớm đâu~ Khó khăn lắm mới được nghỉ phép, mà không ngủ đủ thì em không cao lên được đâu!"
Bạch Mạn hôn nhẹ lên môi nàng một cái, "Được rồi, vậy mai em cứ ngủ nướng, ngủ dậy rồi để trợ lý chị đưa em tới phim trường."
"Hì hì!" Giản Tiếu Tiếu cười ngây ngô, "Em thích chị nhất trên đời luôn đó~"
Sau đó Giản Tiếu Tiếu bị Bạch Mạn đuổi đi tắm.
Giản Tiếu Tiếu liếc nhìn Bạch Mạn rồi khẽ ho một tiếng: "Chị ơi, em... em lại quên mang đồ ngủ rồi."
Nói xong mặt nàng liền đỏ ửng, ánh mắt cũng không dám nhìn về phía Bạch Mạn.
Bạch Mạn nhìn dáng vẻ đó là biết đang nói dối, nào phải quên mang, rõ ràng là không thèm mang theo.
"Vậy em đi tắm đi, chị giúp em tìm một bộ đồ ngủ và nội y rồi mang vào cho em."
Giản Tiếu Tiếu trong mắt thoáng qua tia đắc ý nho nhỏ, nhưng lại thấy thẹn thùng, liền lập tức xoay người bước vào phòng tắm, còn nói với Bạch Mạn: "Chị nhớ đó, lúc mang đồ vào thì không được lén nhìn nha!"
Thế chẳng khác nào rõ ràng là đang dụ người ta lén nhìn còn gì!
May mà Bạch Mạn là nghệ sĩ, do công việc và thói quen nên mang theo rất nhiều hành lý, trong đó có cả quần áo của mình, nên việc tìm một bộ đồ ngủ và nội y cho Giản Tiếu Tiếu cũng không khó.
Chỉ tiếc hôm nay không may, chỉ còn lại một chiếc váy hai dây lụa màu lam băng, không hợp lắm với phong cách của Giản Tiếu Tiếu, hơn nữa còn là loại cổ trễ.
Khóe môi Bạch Mạn khẽ cong, bộ đồ này chắc chắn sẽ khiến đêm nay thú vị lắm đây.
Sau đó Bạch Mạn mang đồ vào phòng tắm, đồng thời đặt áo thun và quần short jean của Giản Tiếu Tiếu chung với đồ bẩn của mình, còn nội y thì như thường lệ vẫn tự tay giặt cho em ấy.
Khi làm những việc này cô không hề quay đầu lại, hoàn toàn không nhìn Giản Tiếu Tiếu, như thể bản thân là một "
Liễu hạ huệ*
" chính hiệu.
(*):
là hình tượng cho
sự đoan chính, chính trực, đặc biệt là về mặt đạo đức và lễ nghi nam nữ
Giản Tiếu Tiếu lúc đầu còn chờ mong, một lát sau liền lên tiếng trong phòng tắm: "Chị à, chị không được lén nhìn đó nha."
Bạch Mạn cố nín cười, "Ừm, em yên tâm đi, chị sẽ không lén nhìn đâu."
Rồi cô cầm đồ đã giặt xong bước ra ngoài.
Giản Tiếu Tiếu: "???"
Thật sự không lén nhìn sao! Tự nhiên thấy hụt hẫng ghê! Sao mình lại như thế này chứ!
Cho đến khi Giản Tiếu Tiếu tắm xong, thay chiếc váy ngủ đó vào, cả người liền ngơ ra.
Sau đó, làn da dưới lớp váy ngủ lụa màu lam băng dần ửng hồng.
Giản Tiếu Tiếu đưa tay che ngực, dù không lớn nhưng cổ váy thấp như vậy vẫn để lộ một chút, mà nhỏ thì lại càng thấy ngại!
Huống hồ lúc chị ấy mặc loại đồ này thì vừa quyến rũ vừa đẹp vô cùng ấy chứ!
Vì vậy, Bạch Mạn kiên nhẫn chờ ngoài kia cũng không đợi được Giản Tiếu Tiếu bước ra, mà chỉ nghe thấy em ấy nói: "Chị ơi, chị có thể đổi cho em cái váy ngủ khác được không!"
Bạch Mạn nghe đầy nghi hoặc: "Sao thế? Sao tự nhiên lại đòi đổi? Chị chỉ còn mỗi bộ đồ ngủ sạch đó thôi mà."
Giản Tiếu Tiếu vùng vằng hé cửa phòng tắm, che ngực nói: "Nhưng... nhưng cái này hở quá... hay là chị buộc một nút thắt trên dây áo giúp em đi."
"Em cũng nghĩ ra được thật đấy!" Bạch Mạn dở khóc dở cười, "Mau ra đây, chị giúp em sấy tóc rồi đi ngủ. Ngủ rồi thì ai mà nhìn thấy cổ váy thấp hay không."
Giản Tiếu Tiếu cúi đầu nhìn ngực mình, rồi lại nhìn sang Bạch Mạn, sau đó lặng lẽ thở dài.
Đúng là so sánh chỉ khiến chọc tức mình mà!
"Nhìn gì đó?" Bạch Mạn bước qua kéo nàng lại sấy tóc, "Thiệt thòi là chị chứ không phải em, đúng không?"
Giản Tiếu Tiếu nghĩ lại, ờ ha, người chịu thiệt là chị mà!
Nàng đỏ mặt nói: "Tại em kém quá."
"Không sao đâu, em còn nhỏ mà. Với lại, điều chị thích là em, chứ đâu phải là một phần nào đó trên cơ thể em." Bạch Mạn vừa sấy tóc vừa vuốt nhẹ đầu nàng, mười ngón tay lướt qua da đầu khiến Giản Tiếu Tiếu thấy dễ chịu đến mức lim dim đôi mắt lại.
Đợi hai người nằm lên giường và tắt đèn, Bạch Mạn còn định trêu chọc Giản Tiếu Tiếu một chút nhưng lại nghe thấy hơi thở bên cạnh ngày một khẽ dần.
Cô cúi xuống hôn nhẹ lên trán Giản Tiếu Tiếu rồi ôm nàng đi vào giấc ngủ.
Hôm sau Giản Tiếu Tiếu thật sự ngủ đến tận trưa, sau khi thức dậy còn ngồi ngơ ngác trên giường một lúc, mới nhớ ra là mình đến tìm chị chơi.
Nàng vén chăn xuống giường, vào phòng tắm giải quyết vấn đè cá nhân, lúc đang chuẩn bị đánh răng thì đột nhiên trợn to mắt, nàng nhìn thấy vết đỏ sậm trước ngực mình!
Chuyện gì thế này? Sao lại có dấu vết? Là bị cái gì cắn á?
Nàng sờ thử, không đau, cũng không ngứa. Vậy là sao chứ?
Việc đầu tiên Giản Tiếu Tiếu nghĩ đến là không biết có phải mình mắc bệnh gì không, nên lập tức lấy điện thoại tra mạng.
Tất nhiên, kết quả không phải là bệnh nan y gì đó, mà là một kết luận khiến em ấy trợn tròn mắt.
Dấu hôn???
Dấu hôn!!!
Cả người Giản Tiếu Tiếu đều sững sờ, ngực mình sao lại có dấu hôn? Vậy là chị làm à?!
Á á á á á! Chị để lại dấu hôn trên người mình!
Giản Tiếu Tiếu đỏ mặt đến mức không thể đỏ hơn, nhưng lại hưng phấn đến mức bật dậy, rồi nhảy vọt trở lại giường lăn hai vòng liền!
Lăn xong, nàng lại vội vàng che ngực, không thể để bị cọ xát mất dấu đó được!
Chị xấu xa thật đó, lại lén để lại dấu hôn!
Nhưng mà em thích lắm thích lắm luôn đó!
A a a, phát điên mất thôi giờ phải làm sao đây!
Giản Tiếu Tiếu ở trong phòng phát điên suốt mười mấy phút rồi mới quay lại phòng tắm để rửa mặt đánh răng.
Vừa đánh răng, nàng vừa cười ngu ngơ, ánh mắt không ngừng rơi vào vết hôn trên ngực, ngượng ngùng né tránh, rồi lại nhìn lại, cứ thế lập đi lập lại mãi không chán.
Sau khi rửa mặt xong, Giản Tiếu Tiếu gọi điện cho trợ lý của Bạch Mạn. Trợ lý gọi dịch vụ phòng mang bữa sáng kiêm trưa lên, Giản Tiếu Tiếu ăn xong mới được đưa đến phim trường.
Tối hôm qua Bạch Mạn đã chủ động nói chuyện với đạo diễn, hỏi có thể dời những cảnh tình cảm ngọt ngào sang sau không.
Đạo diễn tuy không rõ vì sao cô lại đột ngột yêu cầu như vậy, nhưng vì trước nay Bạch Mạn hầu như chưa từng yêu cầu gì nên lập tức đồng ý. Dù sao gần đây họ cũng đang quay các cảnh trong cùng một bối cảnh, còn rất nhiều chưa hoàn thành, đổi trình tự quay cũng không ảnh hưởng gì nhiều.
May mà Bạch Mạn có tầm nhìn xa.
Khi Giản Tiếu Tiếu đến, vừa đúng lúc nhìn thấy cô đang quay cảnh xung đột công việc với nam chính Thi Sơ Trạch.
Trong phim, hai nhân vật chính vốn là đồng nghiệp, công việc có liên quan nên xảy ra mâu thuẫn là điều tất yếu. Lúc này giữa hai người đã bắt đầu nảy sinh tình cảm, mâu thuẫn lần này được xem là một đoạn nhỏ ngược tâm, cũng là bước đệm để họ suy nghĩ cách cân bằng giữa công việc và tình cảm nên là một cảnh khá quan trọng.
Giản Tiếu Tiếu được trợ lý đưa vào phim trường, dưới ánh mắt ngạc nhiên lẫn phấn khích của một số nhân viên, nàng ngồi xuống chiếc ghế mà Bạch Mạn thường nghỉ ngơi, uống nước của Bạch Mạn, rồi chăm chú xem cảnh đối đầu không lời giữa Bạch Mạn và Thi Sơ Trạch trong phòng họp, khẽ cảm thán với trợ lý: "Chị ấy diễn xuất tuyệt quá..."
Trợ lý đáp: "Tất nhiên rồi, chị Mạn là ảnh hậu mà!"
Diễn xuất của Bạch Mạn vốn nổi tiếng, lại cực kỳ tự nhiên, không có chút dấu vết nào của sự gồng gượng, rất dễ khiến khán giả nhập tâm. Hơn nữa cô và Thi Sơ Trạch hầu như không NG, quay liền mấy cảnh liên tục rất trơn tru.
Giản Tiếu Tiếu xem mà mê mẩn, nhất là khi thấy Bạch Mạn mặc bộ vest trắng, vừa mạnh mẽ vừa xinh đẹp, làm tim nàng đập loạn cả lên.
Nàng đưa tay che ngực, cố kìm nén nụ cười trên môi.
Chính cái người này đã hôn lên ngực mình, còn để lại vết hôn nữa chứ!
Trời ơi trời ơi, chính là chị ấy sao! Thật sự muốn nằm ngay lên bàn làm việc của chị ấy luôn á!
Ý nghĩ đó vừa lóe lên, mặt Giản Tiếu Tiếu lại đỏ bừng.
Khi Bạch Mạn kết thúc công việc, bước lại thì thấy Giản Tiếu Tiếu đỏ mặt, mắt sáng rỡ nhìn mình đầy hưng phấn.
Trợ lý nhanh chóng đặt thêm một chiếc ghế cạnh đó, Bạch Mạn ngồi xuống, uống ngụm nước rồi hỏi: "Em vừa mới cười cái gì đấy?"
Giản Tiếu Tiếu ngẩng cằm, ghé sát lại nói nhỏ: "Chị hôn để lại dấu trên ngực em đó!"
Sau đó nàng thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Bạch Mạn: "Gì cơ?"
Giản Tiếu Tiếu hoảng lên: "Hả? Không phải chị sao? Vậy ai làm? Không đúng mà, làm gì có ai khác! Vậy em bị bệnh à? Chị nhìn nè, ở đây có vết đỏ!"
Vừa nói nàng vừa định kéo cổ áo xuống! Chiếc áo thun này vốn là của Bạch Mạn, Giản Tiếu Tiếu mặc rộng hơn một cỡ, dễ dàng kéo xuống tới ngực.
Bạch Mạn lập tức giữ tay nàng lại, cười nói: "Đừng lo, là chị hôn đó, chị trêu em thôi!"
Giản Tiếu Tiếu sững sờ, một lúc sau mới nói: "Chị xấu tính thật đó!"
"Vì em đáng yêu quá mà!" Bạch Mạn nói.
Cũng không biết là Tiếu Tiếu lúc này đáng yêu hơn, hay là dáng vẻ ngơ ngác sau khi thức dậy sáng nay đáng yêu hơn nữa.
Giản Tiếu Tiếu mặt đỏ lên, quay mặt đi: "Hứ, không thèm nói chuyện với chị nữa."
Bạch Mạn cười khẩy, nhéo mũi nảng một cái: "Đúng lúc, chị cũng phải đi quay tiếp đây."
Giản Tiếu Tiếu chỉ ở phim trường hai ba tiếng rồi được đưa ra sân bay để về nhà vì hôm sau nàng còn có công việc.
Về đến ký túc xá, Quý Hân Nguyệt và Ngạo Băng vẫn chưa quay lại, nghe nói tối qua đã về nhà thăm cha mẹ.
Giản Tiếu Tiếu ngạc nhiên tròn mắt: "A! Quý Hân Nguyệt mà cũng về nhà á!"
Thịnh Diễm vẻ lạnh lùng, sắc mặt kiêu sa: "Không biết cậu ta lại dùng mấy trò hồ ly gì nữa!"
Giản Tiếu Tiếu đi đến ngồi cạnh Thịnh Diễm: "Chị Diễm, sao chị không vui vậy?"
Thịnh Diễm đột nhiên xìu xuống, cúi người dựa vào vai Giản Tiếu Tiếu, nói: "Tối qua chị ở ký túc xá một mình."
"A! Thật sao!" Giản Tiếu Tiếu lập tức ôm lấy Thịnh Diễm, "Thương chị quá!"
Thịnh Diễm thở dài, cảm thấy con đường mình đi thật sự quá khó khăn.
Hôm qua là kỳ nghỉ hai ngày hiếm hoi sau khi họ debut, Thịnh Diễm không muốn chỉ nằm không ở ký túc xá để lãng phí thời gian, nên buổi chiều cô ấy hẹn gặp Bùi Uyển: "Em muốn nhân dịp này mua chút quà cho em gái em, chị đi cùng em ra trung tâm thương mại một chút nha."
Bùi Uyển gật đầu đồng ý, đi cùng cô ấy đến trung tâm thương mại.
Dù sao thì bốn người còn lại trong nhóm đều được gia đình đưa vào trò chơi, hoàn cảnh gia đình dư dả, chi phí không thành vấn đề. Nhưng Thịnh Diễm thì khác, em gái cô ấy đã dốc toàn bộ tiền tiết kiệm mới có thể đưa cô ấy vào đây, hơn nữa khi đó dự án vẫn chưa ổn định, còn phải ký rất nhiều cam kết trách nhiệm.
Với Thịnh Diễm, em gái vừa là người thân, vừa là ân nhân cứu mạng, cho nên Bùi Uyển có thể hiểu được tâm trạng của cô ấy.
Tuy nhiên sau khi mua quà xong, Thịnh Diễm vừa cầm điện thoại vừa nói: "Hôm nay có mấy bộ phim hay lắm, mình đi xem phim nha, xem xong tiện thể đi ăn tối luôn."
Bùi Uyển vừa định đồng ý thì lại khựng lại, rồi nói: "Chắc là không tiện lắm... Tối nay chị định qua chỗ chú chị một lát, mấy hôm trước chú gọi bảo nhớ chị, nên..."
Thịnh Diễm ngẩng lên nhìn Bùi Uyển, nhưng ánh mắt của Bùi Uyển lại lảng sang chỗ khác.
Độ ấm tim Thịnh Diễm giảm dần, cô ấy thu điện thoại lại, "Vậy chúng ta về ký túc xá trước nhé."
Rồi cho đến lúc Giản Tiếu Tiếu quay về ký túc xá, Bùi Uyển vẫn chưa trở lại.
Nghe nói Bùi Uyển không đi xem phim cùng Thịnh Diễm mà về nhà luôn, Giản Tiếu Tiếu cảm thấy Thịnh Diễm càng tội nghiệp hơn, liền nói: "Vậy để em đi xem phim với chị nhé! Chị muốn xem gì? Em đặt vé ngay bây giờ!"
Thịnh Diễm thở dài, than vãn: "Em đúng là người may mắn đấy."
Gặp được một người như Bạch Mạn, người dám yêu dám thể hiện, chân thành với tình cảm.
Thịnh Diễm biết rõ Bùi Uyển đang khéo léo từ chối mình, vì vậy cũng không dám tiến thêm bước nào nữa. Bởi lẽ giữa họ vốn đã có rào cản từ gia đình, xã hội, lễ nghi... Nếu ngay cả người trong cuộc cũng không muốn, thì còn lấy gì để lấy dũng khí đây?
Giản Tiếu Tiếu cũng rất phiền lòng, Thịnh Diễm muốn xem phim mà lại không cho nàng đi cùng, như vậy thì quá tùy hứng rồi! Chẳng lẽ mình lại thua kém Bùi Uyển ở chỗ nào sao!
Không bao lâu sau, Quý Gân Nguyệt và Ngạo Băng cũng trở về. Quý Hân Nguyệt vừa vào đã la oai oái: "Sau này đừng gọi em đi ăn cùng nữa! Chị đúng là vua nấu ăn bóng đêm!"
Giản Tiếu Tiếu vừa nghe thấy có chuyện náo nhiệt liền quay đầu lại: "Gì vậy? Gì vậy?"
Quý Hân Nguyệt bực bội đi tới, lấy điện thoại ra mở ảnh, chỉ vào bàn đầy món ăn đen sì sì, "Cậu nhìn đi! Đây chính là kiệt tác của Ngạo Băng! Tối qua chị ấy xung phong đòi nấu ăn, ba tớ vì vậy còn phải tan làm sớm! Kết quả suýt nữa chị ấy làm nổ tung nhà bếp, còn bày ra nguyên một bàn đồ ăn thế này!"
Giản Tiếu Tiếu nhìn những món ăn có màu xám đen kỳ dị, vừa thán phục vừa choáng, "Oa! Thật sự rất đặc sắc!"
Dù sao thì nhìn Ngạo Băng ai cũng nghĩ cô nàng ấy là kiểu ACE gì cũng giỏi!
Quý Hân Nguyệt vẫn tiếp tục oán giận không ngừng: "Hơn nữa cậu có biết không! Nhà tớ ở xa tít tắp, đặt đồ ăn ngoài mà mãi không có shipper nào nhận đơn! Cuối cùng phải hủy đơn, đặt lại một nhà hàng đắt xắt ra miếng mới có người chịu giao tới! Lúc đồ ăn tới nơi, tớ suýt nữa đói chết luôn ấy cậu biết không!"
Giản Tiếu Tiếu buông Thịnh Diễm ra, quay qua ôm chầm lấy Quý Hân Nguyệt: "Trời ơi, cậu thảm thật luôn đó!"
Ngạo Băng ngồi đối diện, lạnh lùng nhìn hai người kia tình cảm thắm thiết ôm nhau mà thi nhau chê bai món ăn của mình.
Tối qua là Ngạo Băng chủ động tìm Quý Hân Nguyệt, nhắc cô nàng thực hiện lời hứa về nhà ăn cơm. Nhưng Quý Hân Nguyệt lại không hề do dự mà từ chối, "Em nói thế chỉ là để tạo hiệu ứng chương trình thôi!"
Cô nàng cứng cổ giữ thể diện vớ vẩn, nhất quyết không chịu đồng ý.
Ngạo Băng mặt lạnh từ từ tiến lại gần, "Em không phải nói là sẽ ăn món chị nấu sao?"
"Em... em nói mấy cái đó là... là muốn
vì Tiếu Tiếu mà sẵn sàng cho hai sườn chịu đâm một nhát*
trên chương trình thôi mà!" Quý Hân Nguyệt lảng tránh ánh mắt, không dám nhìn thẳng vào Ngạo Băng.
(*):
là câu thành ngữ của Trung, nghĩa đen là
vì bạn mà sẵn sàng chịu đâm vào hai sườn
Ngạo Băng ép cô nàng đến tận hành lang tầng hai của ký túc xá, giọng vẫn không mang theo chút cảm xúc nào: "Ồ? Vậy là không thể vì chị mà đâm một nhát à? Chị không phải đồng đội không phải bạn em sao? Mẹ chị với ba em quen nhau, em liền tính cả chị vào? Đến cả một nhát đâm thay cũng không chịu cho tôi?"
Quý Hân Nguyệt bắt đầu thấy hoảng loạn, nhưng lại cảm thấy Ngạo Băng đang ngụy biện, thậm chí không biết nên phản ứng thế nào!
Ngạo Băng vẫn tiếp tục ép hỏi: "Ừm? Thật sự không đồng ý?"
Quý Hân Nguyệt đưa đầu ngón tay chọc vào vai Ngạo Băng, "Chị đừng đứng gần như vậy, em... em..."
Cô nàng bắt đầu thấy hơi sợ!
Ngạo Băng nói tiếp: "Hơn nữa hôm qua chị đã nói với ba em là hôm nay em sẽ về nhà rồi, ông ấy mong đợi lắm đấy. Nếu không, chị bảo mẹ chị tối mai sang nhà bạn chơi, không về nhà nữa, vậy được không?"
Quý Hân Nguyệt nghe xong thì cuối cùng cũng động não một chút, "Nhưng... như thế hình như không ổn lắm đâu."
"Không sao, để chị nói với mẹ." Ngạo Băng bình tĩnh đáp. "Vậy quyết định thế nhé, giờ chúng ta đi siêu thị mua đồ, rồi về nhà."
Sau đó Ngạo Băng dắt Quý Hân Nguyệt đi siêu thị, Quý Hân Nguyệt hoàn toàn mơ hồ từ đầu đến cuối, mình lại không từ chối được à?
Thôi, cứ coi như là vì Ngạo Băng mà đâm dao hai bên sườn đi! Quý Hân Nguyệt tự an ủi bản thân!
Ai ngờ đâu đâm con dao này khó đến thế! Lại còn phải ăn món bóng đêm! Nhưng mà nhờ tìm được điểm yếu của Ngạo Băng, cuối cùng Quý Hân Nguyệt cũng có thể thoải mái xả giận, tha hồ bóc phốt Ngạo Băng! Coi như tự mình tạo đường lui rồi!
Vì vậy sau khi hai người họ trở về, Quý Hân Nguyệt liền cùng Giản Tiếu Tiếu điên cuồng bóc phốt, như thể làm vậy có thể che giấu chuyện cô nàng bị Ngạo Băng bá đạo kéo về nhà.
Thịnh Diễm ngồi bên cạnh xem kịch, nhướng mày: "Yo, Nữ hoàng ẩm thực bóng đêm đến rồi."
Ngạo Băng cười lạnh: "Hừ, hôm qua ở ký túc xá một mình à?"
Thịnh Diễm: "......"
Ngạo Băng lại hỏi tiếp: "Bùi Uyển vẫn chưa về à?"
Đòn công kích lần hai trúng đích, Thịnh Diễm: "......"
Thịnh Diễm đứng dậy, vẻ mặt như mất hết hy vọng sống: "Tôi đi tắm đây, lát nữa đừng tìm tôi, tắm xong tôi sẽ ngủ luôn."
Buồn quá rồi, cô ấy cần sự yên tĩnh.
Không, cô ấy cần Uyển Uyển hơn, nhưng Uyển Uyển không đến, đành phải chấp nhận tĩnh mịch vậy.
Bên này, Quý Hân Nguyệt và Giản Tiếu Tiếu cuối cùng cũng xả hết tức rồi Quý Hân Nguyệt đột nhiên phát hiện quần áo của Giản Tiếu Tiếu có gì đó không ổn: "Ê, bộ đồ này không phải phong cách 'boyfriend' gì đâu, rõ ràng là mua rộng rồi mà!"
Giản Tiếu Tiếu ngẩng đầu lên, rất kiêu ngạo: "Là đồ của chị ấy đó!"
Quý Hân Nguyệt lập tức kéo tay nàng, kích động: "Oa, cậu mặc đồ của chị ấy rồi, đúng rồi, hai người đã ngủ cùng nhau từ sớm mà!"
Mà quần áo của Bạch Man mặc lên người Giản Tiếu Tiếu có hơi rộng, cổ áo cũng hơi trễ xuống, Quý Hân Nguyệt liếc qua liền nhìn thấy dấu hôn, lập tức hét toáng lên: "A a a, cái gì vậy! Trên người cậu lại có dấu hôn kìa! Háo sắc! Chị Man thật háo sắc quá đi! Còn để lại dấu ngay chỗ này!"
Giản Tiếu Tiếu lập tức kéo cổ áo lên che lại, vừa ngượng ngùng vừa tự hào, muốn che mà lại muốn khoe: "Là do sáng nay chị ấy nhân lúc tớ đang ngủ mà làm đấy, nếu tớ tỉnh thì nhất định sẽ từ chối!"
Quý Hân Nguyệt cười hì hì: "Biểu cảm trên mặt cậu thì không có nói như vậy đâu nha! Mặt cậu rõ ràng viết là 'hôn thêm cái nữa, nhanh lên!' luôn đó!"
Giản Tiếu Tiếu vừa xấu hổ vừa ngông cuồng mà cười lớn: "Hahaha, bị cậu nhìn thấu rồi!"
Ngạo Băng thật sự không chịu nổi hai tiểu thụ này cứ líu lo xung quanh một cái dấu hôn suốt, đương nhiên, trong lòng cô nàng này chua chua có lẽ là do tối qua ăn lẩu bò chua cay quá chua.
Giản Tiếu Tiếu vừa khoe tình yêu với Quý Hân Nguyệt xong, tâm trạng cực kỳ vui vẻ!
Đây chính là cảm giác khi có fan couple đó!
Mà Giản Tiếu Tiếu, người trước giờ không thành công khi cố tạo couple trên chương trình, cuối cùng cũng tìm được một cách đẩy thuyền mới, chính là khoe tình cảm với người quen biết.
Sau khi các thành viên trong nhóm đều bị khoe cho sáng mắt, ngày hôm sau họ tiếp tục theo lịch trình đi làm.
Dạo gần đây, trong các show truyền hình thực tế, chương trình giải trí online lớn nhỏ đều lần lượt xuất hiện bóng dáng của newborn, mà mỗi lần xuất hiện đều sẽ biểu diễn bài hát mới, thực hiện được mục tiêu "không có sân khấu quảng bá thì tự tạo sân khấu quảng bá"! Hơn nữa vì biểu diễn ở nhiều show khác nhau, họ cũng nhiều lần lên hot search.
Bình luận của cư dân mạng: 【
Không hổ danh là nhóm tiểu phú bà, chi phí quảng bá đúng là điều mà các nhóm nữ trước kia không làm được!
】
Tất nhiên, ngoài biểu diễn, họ thỉnh thoảng cũng tham gia một số chương trình giải trí phù hợp với hình tượng nhóm nữ, ví dụ như show ăn uống, du lịch kiểu chậm rãi. Còn những chương trình mang tính thi đấu thể thao thì chỉ xuất hiện ở phần mở đầu để hát rồi rút lui.
Và chính độ phủ sóng siêu cao đã giúp bài hát của họ được cư dân mạng đón nhận trong thời gian ngắn nhất, hơn nữa gần đây còn có xu hướng trở thành nhạc hot trên TikTok, doanh số album kỹ thuật số cũng đang dần tăng lên, đã được các nền tảng âm nhạc lớn đặt trước là album hot của năm.
Nhưng đối với Vu Gian thì vẫn chưa đủ, vì vậy gần đây nhóm newborn chuẩn bị quay show thực tế riêng, tên của chương trình vừa được tiết lộ đã lập tức trở thành tâm điểm chú ý, show đó tên là 《 Nhật ký du lịch của nhóm nữ minh tinh tiểu thư 》.
Tuy Thịnh Diễm không phải là tiểu thư nhưng khí chất và hình tượng cá nhân của cô ấy vẫn đủ tầm với từ này, cho nên mọi người cũng không quá bận tâm đến chuyện cụm từ "nhóm nữ minh tinh tiểu thư" có bị Thịnh Diễm pha loãng thành "nước lọc bình dân" hay không.
Show thực tế này là để cho mọi người thấy, các tiểu thư nhà giàu đi du lịch như thế nào.
Show này sẽ không có tình tiết làm nhiệm vụ để kiếm vé máy bay, cũng không có tình tiết kiểu mỗi ngày chỉ có bao nhiêu tiền phải tính toán chi tiêu, thứ nó muốn thể hiện cho khán giả chính là mức độ xa hoa đến nhường nào khi mấy tiểu thư rich kid này đi du lịch.
Tiêu đề phụ của chương trình:
Các em gái đưa bạn dạo khắp thế giới.
Vì vậy chương trình chưa quay đã hot.
Dĩ nhiên vẫn có người ghét kẻ giàu mắng mỏ, nhưng không ít người cũng hào hứng bày tỏ muốn theo dõi show, bởi lẽ kiểu chương trình như thế này thật sự rất hiếm thấy.
Sau hai ngày nghỉ phép, chính là thời gian quay chương trình của Giản Tiếu Tiếu và mọi người.
Quay từ khu ký túc xá biệt thự siêu sang, sau đó lên chiếc xe bảo mẫu thương mại trị giá hàng triệu tệ, vào khu vực VIP sân bay, rồi đến máy bay tư nhân, khách sạn liên sao siêu xa xỉ và một hành trình tiêu tiền không tiếc tay.
Vu Gian lên kế hoạch rất chu đáo, lúc này đang đứng ngoài biệt thự, vừa xác nhận lại lịch trình và nội dung quay với đạo diễn, vừa đợi đám tiểu tổ tông này ra ngoài.
Nghe nói mỗi người trong số họ lúc xếp hành lý cần đến hai trợ lý mới thu dọn xong, nên Vu Gian cũng không muốn vào trong mà chen vào cảnh hỗn loạn đó.
Giản Tiếu Tiếu là người đầu tiên hoàn thành việc thu dọn hành lý. Sau đó nàng đi đến bên Vu Gian, vừa cười vừa nhìn Vu Gian nói:
"Ba Vu ơi, con có vài chỗ không thể quay được đó."
Vu Gian lập tức thấy tim như đóng băng, "Con nói đi."
Giản Tiếu Tiếu ôm ngực, vừa xấu hổ vừa đắc ý, còn mang theo chút khoe khoang nhỏ nhỏ:
"Đều tại chị ấy đó, nhân lúc con đang ngủ, hôn một cái ở chỗ này nè... cái đó ba hiểu mà, nên con không thể mặc đồ cổ quá thấp, đồ bơi cũng phải mua mới nữa."
Vu Gian nghiến răng ken két: "Chuyện này con tự chú ý là được rồi, không cần phải nói với ba đâu."
Giản Tiếu Tiếu thở dài một tiếng: "Tại chị ấy yêu con quá thôi, con biết làm sao được chứ."
Vu Gian khổ không thể tả, thở dài sườn sượt, quay đầu nói với đạo diễn chương trình: "Nhớ cắt bớt vài cảnh quay đi, ví dụ như cảnh vừa rồi đó."
Đạo diễn như bị sét đánh giữa trời quang, ngơ ngác gật đầu lia lịa.
Giản Tiếu Tiếu vui vẻ rời đi, "A, lần sau phải nói với chị ấy, đừng làm khó người khác như vậy chứ!"
Vu Gian: "......"
Trong khi Giản Tiếu Tiếu và mọi người đang tiêu tiền quay show thực tế ở nước ngoài, thì Bạch Mạn lại đang quay phim trong đoàn.
Hai người trò chuyện thường ngày theo kiểu để lại lời nhắn trên WeChat, lúc nào rảnh rỗi thuận tiện thì sẽ gọi video cho nhau.
Khi dấu hôn trên ngực Giản Tiếu Tiếu hoàn toàn biến mất, nàng còn buồn mất mấy ngày, trong lòng nghĩ sao cái dấu hôn đó lại biến mất nhanh vậy chứ.
Cuối cùng vẫn là Bạch Mạn nhắc nàng: "《 Một ngày một bữa 》sắp phát sóng rồi, em rảnh thì có thể xem thử show thực tế đó."
Giản Tiếu Tiếu thì chẳng muốn xem chương trình do mình quay chút nào, thứ nàng muốn xem chính là fan couple trên mạng đã lớn mạnh thế nào rồi!
Vì vậy vào buổi tối hôm phát sóng chương trình, lúc đó bên nước ngoài vẫn là ban ngày, nàng ngồi trên ghế dài ở bãi biển, không muốn xuống biển chơi, chỉ ngồi đó dùng điện thoại lướt Weibo và đọc bình luận cùng lời nhắn hiện trên video.
Chẳng bao lâu sau, Bạch Mạn và Đinh Lưu cùng xuất hiện trong một khung hình, vô số fan couple tràn vào như thuỷ triều.
Giản Tiếu Tiếu nghiến răng ken két: "Đợi đó đi, fan couple của em với chị ấy còn 8 giây nữa là ra chiến trường!"
8 giây sau, Giản Tiếu Tiếu lập tức đi đến giữa hai người, rồi kéo Bạch Mạn ra, nói là muốn đi bắt cá ruộng.
Fan bình
luận:
【
Hahaha, y chang biểu cảm của cô con gái trong phim tôi xem hôm qua, ngăn không cho mẹ nói chuyện với mấy chú khác ấy!
】
【
Giản Tiếu Tiếu dễ thương quá đi mất, em ấy nghĩ ba Băng và mẹ Mạn của mình không thể bị chia lìa đúng không!
】
Những bình luận kiểu đó cứ liên tiếp hiện lên, Giản Tiếu Tiếu cắn móng tay rấm rứt, "Sao lại thế này, em đã cố gắng đến vậy rồi mà!"
Nàng chụp màn hình rồi gửi cho Bạch Mạn kèm theo icon khóc nức nở.
Bạch Mạn lúc rảnh trong đoàn phim nhìn thấy, liền trả lời:
【Đừng coi là thật, fan couple của chị với Đinh Lưu đều là đoàn làm phim《 Nam tử đồ giám 》mua về để tăng nhiệt độ phim, toàn là số liệu giả thôi. Còn CP với Ngạo Băng thì em chờ thêm chút nữa, sau khi Hân Nguyệt liều mình vì em thì chắc sẽ có chuyển biến.】
Giản Tiếu Tiếu thật ra là kiểu người dễ dỗ, như vậy là được dỗ ngọt rồi, sau đó lại chuyên tâm xem chương trình và đọc bình luận nổi lên!
Thậm chí nàng còn nảy ra ý tưởng, tự lập một tài khoản phụ, lúc bản thân và Bạch Mạn đang tương tác khi bắt cá, thì tự mình đăng một dòng:
【
Aaaaaa, Bạch Mạn và Giản Tiếu Tiếu ngọt quá trời, CP của họ em cũng quắn luôn!
】
Nhưng ngay khi nàng còn đang chờ vô số cư dân mạng hưởng ứng theo, thì chỉ thấy tràn ngập là:
【
Hahahahahahaha
】
【
CP của Bạch Mạn và Giản Tiếu Tiếu! Hahaha, Tiếu Tiếu vẫn còn là bé con mà, bé Tiếu không hẹn hò nha!
】
【
Hahahahaha, cái bạn phía trên tư duy cũng độc đáo ghê, bạn đã từng đọc đồng nhân của họ chưa! Tiếu Tiếu lúc nào cũng là bé con, chị Mạn là bà mẹ vất vả nuôi con khôn lớn đấy!
】
Giản Tiếu Tiếu tắt điện thoại, ngẩng đầu nhìn trời.
Không khóc, Tiếu Tiếu không được khóc!
Một lát sau, nàng cảm thấy mình ổn lại rồi, quyết định không xem bình luận chương trình nữa, chuyển qua xem Weibo.
Sau đó nàng phát hiện dưới bài đăng Weibo của chương trình có một bình luận được thả tim rất nhiều:
【
Để không cho mẹ "ngoại tình", Tiếu Tiếu thật sự đang đơn độc chiến đấu tứ phía đó!
】
Giản Tiếu Tiếu: "......"
Đám cư dân mạng này là sao thế!
Nàng ném điện thoại xuống cát!
Sao mà khó dắt vậy nè, Hân Nguyệt đã vì nàng mà hai lần xả thân cản đao với Ngạo Băng rồi, thế mà sao CP của Bạch Mạn và Ngạo Băng vẫn tiến triển như thể họ đã sinh đứa thứ hai vậy!
Giận chết đi được!
Về sau, cảnh Giản Tiếu Tiếu đẩy Hân Nguyệt xuống ao cá, để cô nàng tiếp xúc gần với Ngạo Băng.
Mà cách cư dân mạng diễn giải lại càng khiến Giản Tiếu Tiếu muốn từ bỏ internet.
Fan bình luận:
【
Đây là Tiếu Tiếu trách ba không bám mẹ, để người khác có cơ hội chen vào, nên đẩy chị gái ra để đánh thức ba hả! Hahaha, Tiếu Tiếu dễ thương quá trời! Một nhà bốn người đáng yêu quá xá!
】
Giản Tiếu Tiếu lập tức "chết tại chỗ".
Ngay sau đó nàng không lên mạng nữa, nàng đưa điện thoại cho Vu Gian, nghiêm túc dặn dò:
"Đừng trả lại điện thoại cho con, nhất định không được trả, nếu không con sẽ phát điên mất!"
Vu Gian bất lực, cảm thấy đứa nhỏ này lại không biết đang làm ra cái trò quái quỷ gì nữa.
Đã không cần điện thoại thì càng tốt, đỡ cho mình mỗi ngày phải thấp thỏm lo sợ.
Ai ngờ Quý Hân Nguyệt còn chạy tới hỏi nàng:
"Tiếu Tiếu, hôm nay chương trình phát sóng, hiệu quả của việc tớ vì cậu mà xả thân cản đao có tốt không!"
Giản Tiếu Tiếu: "Người ta nói bọn mình là tổ hợp gia đình bốn người."
Quý Hân Nguyệt phản ứng mất một lúc, sau đó giận dữ nói:
"Cái gì! Ngạo Băng xứng làm ba tớ chỗ nào chứ! Sao tự dưng thứ bậc lại cao hơn tớ rồi! Không được, dân mạng đợt này quá là không ra gì! Tớ phải đi dạy họ cách làm người mới được!"
Tiếc là Vu Gian không chịu đưa điện thoại, thế là Giản Tiếu Tiếu và Quý Hân Nguyệt cùng nhau ngồi trên bãi biển, bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
"Chắc tại cậu đâm dao chưa đủ sâu!" Giản Tiếu Tiếu nói.
Quý Hân Nguyệt: "Cậu lại dám nghi ngờ tớ! Sao cậu không tự xem lại mình đi!"
Giản Tiếu Tiếu: "Tớ đã cố gắng lắm rồi mà!"
Quý Hân Nguyệt: "Cậu còn phải cố hơn nữa! Lần sau trực tiếp hôn chị Bạch Mạn đi! Kiểu ép tường ấy!"
Giản Tiếu Tiếu: "Ồ!!"
Quý Hân Nguyệt: "Ồ??? Ý này khả thi đó nha!"
Giản Tiếu Tiếu: "Cậu cũng có thể làm vậy mà, biết đâu thế là ngang hàng với Ngạo Băng rồi!"
Quý Hân Nguyệt: "...Tớ nhất thời không biết rốt cuộc cậu là đồng minh hay kẻ địch."
"Tớ! Tớ đương nhiên là đồng minh rồi!" Giản Tiếu Tiếu ánh mắt láo liên, không dám nói thật với Quý Hân Nguyệt rằng thật ra nàng vẫn muốn con dao đó đâm sâu thêm chút nữa! Như vậy ít nhất CP của Bạch Mạn và Ngạo Băng mới có thể tan vỡ được!
Quý Hân Nguyệt như thể nghĩ tới điều gì, vành tai hơi ửng đỏ: "Sao tớ có thể hôn chị ấy chứ! Bọn tớ là kẻ thù đó!"
Giản Tiếu Tiếu qua loa: "Ò ò ò, nhưng mà hôn một cái thì có sao đâu, nếu không fan lại tưởng chị ấy là ba của cậu đó!"
Quý Hân Nguyệt: "Cậu đúng là kẻ địch! Tớ không thèm nói chuyện với cậu nữa!"