Nhật Ký Trưởng Thành Của Người Dẫn Đường Nhân Tạo - Chương 56
Chương 56:
- Ninh Thế Cửu -
truyenfull,tamlinh247,truyenhdt,wikidich,wattpad.vn,foxtruyen,truyenplus,... thì tất cả đều là reup mà chưa được mình đồng ý.:
Đèn báo động đỏ xanh nhức mắt trên nóc xe cảnh sát màu xám bạc xé toang màn mưa mịt mờ.
Chúng thuộc về một đơn vị đặc vụ có tiếng tăm lẫy lừng trong vài năm trở lại đây trên khắp các hành tinh hành chính, đặc biệt là ở thủ đô, đó là Phòng Số Bảy, biệt danh Họa Mi.
Một đội đặc nhiệm gồm toàn những công tử bột đẹp trai, khoác trên mình quân phục màu xám.
Trưởng Phòng Số Bảy là một thanh niên quen thuộc với dân chúng Liên Bang.
Người cầm cờ của Đoàn Cờ Quốc gia tại Đại học Thủ đô trong ngày Hòa Bình Thảm Họa năm 322, người đã cùng đồng đội đối đầu với thủ lĩnh của lũ trùng tộc trong trận tập kích, không hề nao núng trước kẻ đang hoành hành ngang ngược trên chiến trường. Trong đoạn phim tuyển quân của Bộ Quân sự ba năm trước, anh ta cùng với Nhược Cửu Châu – một hình mẫu anh hùng điển hình khác đang được quân đội xây dựng, một tay bộ binh át chủ bài – đã trở thành một trong những gương mặt đại diện.
Nếu không phải trong một lần Họa Mi truy bắt gián điệp trùng tộc, mặt anh ta bị phóng viên chụp được, người ta thậm chí còn không biết anh ta không ra tiền tuyến mà ở lại thủ đô.
Toàn bộ thành viên Họa Mi đều thuộc phe Lý Đạo Lâm, có thể nói là chó săn đặc vụ của Tổng thống.
"Nếu không, có mấy thời đại được chứng kiến đặc vụ kiêu ngạo thế này?"
Một phóng viên nhỏ giọng nói với đồng nghiệp khi nghe ngóng được tin tức.
Dưới sự bao vây của những chiếc xe cảnh sát được cải tiến từ xe thể thao phiên bản giới hạn, những người đến tập hợp của Giáo phái Thần Chiến tranh và Hội Hòa bình Xanh đang lần lượt bị ghi danh. Các đặc vụ mặc quân phục xám thoăn thoắt di chuyển trên quảng trường, trong khi các phóng viên liên tục chụp ảnh những chữ viết màu đỏ máu trên mặt đất và những vết sơn trên tượng nữ Tổng thống.
Hạ Tác vừa cởi bỏ chiếc áo khoác gió màu xám đã hỏng của mình, vừa dẫn theo các cấp dưới đi ra thì vừa đúng lúc bị đèn flash chụp trúng.
Hạ Tác, người đến nay vẫn chưa thích nghi được với sự nhiệt tình của các phóng viên, bị ánh đèn làm cho lóa mắt.
Anh vừa nãy còn bật chế độ nhìn trong ánh sáng yếu, nước mắt suýt chút nữa đã trào ra.
May mắn thay, trong ba năm qua, Hạ Tác đã rèn luyện được cách đối phó với giới truyền thông – dùng vẻ mặt lạnh lùng không thay đổi để đối mặt với mọi vấn đề. Tuy không ở tiền tuyến nhưng anh cũng đã trải qua vô số trận chiến khốc liệt, trực tiếp tỏa ra sát khí, đợi đến khi các phóng viên bị đẩy lùi, mở ra một lối đi lớn, anh mới vội vã đưa người lên xe.
Các phóng viên đang định tiu nghỉu giải tán thì thấy hai người đàn ông mặc quân phục xám đặc trưng của Họa Mi đi tới, thẳng thừng đưa tay ra về phía họ.
Một người có khuôn mặt baby cười tủm tỉm.
"Kính thưa các quý vị, vụ việc lần này liên quan đến bí mật quốc gia, chúng tôi cần kiểm tra những bức ảnh các vị vừa chụp."
Các phóng viên: "..."
...Các anh muốn nói mặt sếp các anh là bí mật quốc gia à? Đủ rồi đấy.
Không nói đến hai thành viên Họa Mi đang bị phàn nàn, những người còn lại của Họa Mi lên xe và trực tiếp họp ngay trong khoang xe.
Các cấp dưới của Hạ Tác không phải là những công tử bột hư hỏng, vô năng như lời đồn. Một thành viên Hướng đạo nhắm mắt, dùng tinh thần lực truy tìm hướng chạy trốn của tên tội phạm.
"Số Hai đã tìm thấy lộ trình chạy trốn, bây giờ chúng ta đi bắt nó sao?" Thành viên hỏi.
Hạ Tác lắc đầu.
Với con cá mồi này, dây câu cần phải thả dài thêm một chút.
Các thành viên cũng không yêu cầu Hạ Tác giải thích. Họ tuân thủ nguyên tắc hành động của đội Họa Mi rằng lệnh của đội trưởng không cần bất kỳ lý do nào. Sau khi dọn dẹp đồ đạc trong xe, họ chờ Hạ Tác ra lệnh truy đuổi.
Bệnh nhân giai đoạn ủ bệnh của Sâu Não đã bỏ trốn chính là tên nằm vùng mang tên Johnson, kẻ trước đó bị Hạ Tác đá bay.
Khi đội Họa Mi đã sẵn sàng từ lâu, lái xe xông vào quảng trường, những người mặc áo mưa đen và cầm ô xanh tập trung ở quảng trường rơi vào hỗn loạn – chủ yếu là vì khuôn mặt của ai đó quá quen thuộc. Tên nằm vùng không thành công trong một đòn, lợi dụng việc bị đá bay để biến mất khỏi tầm mắt mọi người, lén lút bỏ trốn, nhưng không biết rằng đội Họa Mi cố tình thả hắn đi.
Đội của Hạ Tác đã theo dõi manh mối về Giáo phái Thần Chiến tranh này được vài tháng.
Cái thứ mà không biết nên gọi là tổ chức chính trị hay tà giáo này đột nhiên xuất hiện cách đây nửa năm, chỉ trong vài tháng đã phát triển lên đến hàng chục triệu người, thậm chí còn có ý định đề cử người tham gia tranh cử nghị viên vào năm tới.
Dù vậy, đáng lẽ Cục An ninh Quốc gia phải kiểm tra tổ chức này, chứ không liên quan gì đến Họa Mi, đơn vị chuyên đối phó với gián điệp trùng tộc.
Nhưng hai tháng trước, Hạ Tác, trong lúc truy tìm thông tin nhân sự của Viện Nghiên cứu Mister, phát hiện ra một cao tầng không lộ diện của Giáo phái Thần Chiến tranh từng là người yêu của một nhà nghiên cứu trong viện, sau đó chia tay. Vào năm mà Viện Nghiên cứu Mister đồng loạt phản quốc, người này cũng mất tích một năm.
Đáng ngờ.
Về cuộc tập hợp phi pháp của Giáo phái Thần Chiến tranh và mục đích cơ bản của cuộc tập hợp này, Hạ Tác đều đã tìm hiểu qua nhiều kênh thông tin. Kẻ cầm đầu tự cho mình là nghĩ ra một ý tưởng tuyệt vời có lẽ không biết mình đang bị ám thị tinh thần thao túng, cũng không biết Johnson, người bị Sâu Não ký sinh, là do có người cố ý giới thiệu cho hắn.
Kẻ cầm đầu chỉ là một tiểu thủ lĩnh, cao tầng của Giáo phái Thần Chiến tranh nhất định sẽ ra tuyên bố nói rằng không liên quan đến họ, đó là hành vi cá nhân của Vương X.
Ngay lúc Hạ Tác cau mày trầm tư, thiết bị thông minh đeo tay trong đầu anh vang lên một tiếng "tinh".
"Nhược Cửu Châu gửi cho bạn một tin nhắn."
Hạ Tác bừng tỉnh, chớp mắt, mở màn hình quang học ra, liếc nhìn.
Trong khoang xe bỗng chốc im lặng, bên dưới Hạ Tác, các thành viên trao đổi ánh mắt "quả nhiên", đều rướn cổ muốn nhìn xem trên màn hình quang học viết gì.
Một trong những điều khiến các thành viên Họa Mi tò mò nhất.
Đội trưởng của họ, người độc thân kim cương nổi tiếng nhất trên hành tinh Thủ đô hiện nay, hình như có bạn gái!
Mỗi ngày, sáng, trưa, tối đều có ba tin nhắn văn bản không hề xê dịch, có mấy ngày không nhận được tin nhắn đội trưởng thậm chí còn hồn vía lên mây, khi bắt nghi phạm suýt chút nữa bị một con trùng cắn.
Chắc chắn là bạn gái rồi, các thành viên nghĩ.
Các thành viên không biết đó là vì chiến sự căng thẳng, có người không có thời gian gửi tin nhắn, còn việc Hạ Tác hồn vía lên mây... anh không muốn thừa nhận là lo lắng.
Lo lắng cho người đang ở tiền tuyến đó.
Ba năm qua, anh và Nhược Cửu Châu chỉ giao tiếp bằng tin nhắn văn bản, không gọi âm thanh, cũng không gọi video. Một nửa lý do là quy định bảo mật ở tiền tuyến, một nửa lý do là Hạ Tác không muốn gặp Nhược Cửu Châu lắm.
Về chuyện Nhược Cửu Châu nói trước khi đi, anh phải tìm hiểu rõ ràng, anh thực sự... đã tìm hiểu một phen.
Rồi thì...
Không có rồi.
Hai người đã ba năm không gặp nhau rồi mà?
Việc anh và Nhược Cửu Châu liên lạc cũng không phải là *ngọt ngào* như các thành viên nghĩ.
Chỉ học ở Đại học Quân sự Quốc phòng Thủ đô chưa đầy hai học kỳ, vừa nhập ngũ đã nhậm chức đội trưởng, lại còn dẫn dắt một đám cấp dưới có đủ mọi tật xấu, áp lực của Hạ Tác không hề nhỏ. Tin nhắn giữa hai người chỉ là một dạng mở rộng của việc kèm cặp ngày trước, Hạ Tác chỉ hỏi Nhược Cửu Châu về cách trở thành một thủ lĩnh mà thôi.
Ngày nào cũng qua lại, hiếm khi nói chuyện riêng tư.
Thế nhưng hôm nay, khi Hạ Tác liếc nhìn tin nhắn, phát hiện Nhược Cửu Châu lại chỉ gửi có bốn chữ.
"Nhớ cậu rồi."
Hạ Tác: "..."
Người này bị thần kinh gì vậy.
Anh chớp mắt đã quên câu tình tứ đó, ngẩng đầu hỏi: "Số Hai đến đâu rồi?"
Thành viên kiểm tra máy tính: "Sắp tới sân bay."
Hạ Tác: "Số Một đâu?"
Thành viên: "Đã đến sân bay."
Hạ Tác quay người ngồi vào ghế lái: trầm giọng ra lệnh: "Khởi hành."
Phi thuyền bay lên, ba vệt lửa xanh thẫm phun ra từ phía sau xe, để lại một trận gió xoáy. Chiếc xe không hề vi phạm luật giao thông nhưng vẫn chen chúc giữa dòng xe cộ, mở ra một con đường rồi lao nhanh về phía trước.
Ngay cả những công tử bột thường xuyên đua xe cũng không khỏi run rẩy trước tốc độ này.
Kết quả, họ phát hiện đội trưởng hôm nay có lẽ chưa uống thuốc, anh ta lại lái phi thuyền với tốc độ gần âm thanh, lao thẳng về phía tháp điều hướng sân bay.
Hệ thống thông minh của phi thuyền kêu "tít tít tít" báo động, nhưng tốc độ Hạ Tác điều khiển không hề giảm.
Vào lúc này, anh ta vẫn ung dung hỏi: "Vị trí?"
"Đã gửi đến thiết bị thông minh cá nhân của anh... Ối chà!"
Xác nhận vị trí của Số Một và Số Hai, Hạ Tác đánh lái xe trước khi đâm vào tháp điều hướng máy bay, tiện tay mở cửa xe, bất chấp gió lạnh và mưa tạt vào, anh nhảy xuống.
Các thành viên lần lượt thò đầu ra, chưa kịp kinh ngạc thì đã thấy đội trưởng ngầu lòi của họ lộn một vòng, vừa vặn rơi trúng người tên nằm vùng Số Hai đang bỏ trốn, đánh hắn bất tỉnh.
Hạ Tác gật đầu với những người đang sốc xung quanh, nói: "Thi hành công vụ."
Hành khách đang lên máy bay ở sân bay im lặng vài giây, rồi cùng nhau hét lên: "Á á á á á là Thượng tá Họa Mi!"
Có một khuôn mặt có thể dùng làm giấy thông hành đôi khi cũng có lợi.
Thiết bị thông minh đeo tay chỉ dẫn anh đến vị trí của Số Một trong đầu. Số Một không di chuyển vì sự hỗn loạn mà vẫn ở trong phi thuyền con thoi đến hành tinh Bích Sâm.
Không đúng.
Thành viên liên lạc với anh qua kênh: "Đội trưởng, bên tháp điều hướng sân bay thông báo chuẩn bị khởi hành xong, không thể đảo ngược."
Hạ Tác thậm chí không cau mày: "Mở cửa khoang."
Anh lờ mờ nghe thấy thành viên và tháp điều hướng sân bay giao tiếp qua kênh, sau một hồi ồn ào "Không được! Đây là vi phạm quy định!" và "Đội trưởng chúng tôi nói mở cửa thì phải mở cửa!", cửa khoang hình trụ đã bắt đầu xoay chậm rãi rồi mở ra.
Với thái độ ngang ngược của một công tử bột, ép sân bay mở cửa khoang của phi thuyền con thoi này, các thành viên chờ lệnh trong phi thuyền thầm thì: "Thế này thì không thể vào được rồi."
Ngay cả cánh cửa cũng không nhìn rõ nữa là.
"Đội trưởng, bên hành tinh Bích Sâm cũng có thành viên mai phục, có lẽ..."
Hạ Tác: "Không được."
Khoang hình trụ của phi thuyền con thoi cần được đóng kín trong một giờ, bất kỳ sự cố bất ngờ nào xảy ra bên trong đều không thể dự đoán được.
Vòng xoay của hình trụ dần tăng tốc, rồng điện như sông dài bao vây hình trụ, Hạ Tác nắm chặt thanh trường đao bên hông, mạnh mẽ xông lên.
Xé toạc——!
Lưỡi dao cắt vào vỏ kim loại của hình trụ, thành công giúp Hạ Tác bám víu vào đó.
Các Hướng đạo tại tháp điều hướng sân bay đang theo dõi qua màn hình quang học còn chưa kịp la lên, thì đã thấy Hạ Tác buông tay nắm dao, cúi người chui vào cửa khoang.
Động tác của anh sắc bén như một con dao găm thẳng tắp, chói lóa khiến người ta không thể rời mắt.
Động tác này không hề dễ dàng, nếu không có máy móc nano tăng cường cơ bắp, anh đã bị xé toạc bởi lực ly tâm cực lớn. Hạ Tác nghiến răng chịu đựng cơn đau, vừa vào bên trong hình trụ còn chưa kịp th* d*c, liền đối mặt với một chiếc càng côn trùng khổng lồ vung xuống phía anh.
Khoảng cách quá gần khiến Hạ Tác có thể nhìn rõ từng sợi lông cứng gớm ghiếc trên chiếc càng côn trùng.
Một luồng sáng đáp lại.
Kiếm chiến hạm cá nhân 003, đặc chế quân dụng.
Phần lưỡi kiếm mà Hạ Tác để lại trên vỏ kim loại của hình trụ không phải là thân kiếm thật sự, mà là vỏ kiếm.
Phiến sáng cực mỏng và thon dài rung lên, cắt đôi chiếc càng côn trùng như cắt một quả dưa hấu, máu xanh xám bắn tung tóe. Con Sâu Não đã thoát khỏi giai đoạn ủ bệnh, thân hình to bằng một chiếc xe tăng, ngẩng đầu kêu gào, cặp mắt tròn xoe nhìn chằm chằm Hạ Tác, đầy vẻ thèm thuồng.
Hạ Tác lại không nhìn nó, trong mấy năm qua, các loại côn trùng chết dưới tay Hạ Tác không ít thì cũng phải tám ngàn, con tép riu như thế này anh chẳng thèm để mắt tới.
Thượng tá Họa Mi nhìn chằm chằm người đàn ông đang ẩn nấp sau con Sâu Não.
Trong quét tinh thần lực, bảo vệ người đàn ông thậm chí còn có một con bướm tinh thần, thảo nào đi đâu cũng không tìm được Hướng đạo giúp đỡ hắn.
Người đàn ông kinh ngạc nhìn Hạ Tác đột nhiên xuất hiện trong khoang phi thuyền con thoi mà hắn tưởng là tuyệt đối an toàn để truy bắt mình. Còn chưa kịp phản ứng để chạy trốn, hắn đã thấy con Sâu Não bảo vệ mình bị chặt thành nhiều mảnh chỉ trong vài nhát.
Hạ Tác cầm dao quang dính máu xanh xám trên vạt áo, vẻ mặt lạnh lùng nhìn hắn, người đàn ông ôm ngực, mắt trắng dã.
Hạ Tác: "..."
Tên này ngất rồi.
Anh tiện tay dùng tia tinh thần giả xé nát con bướm tinh thần. Mặc dù bên trong khoang không quay cùng với hình trụ, nhưng một cơn chóng mặt nhẹ đã ập đến đại não anh. Biết rằng phi thuyền sắp khởi hành, Hạ Tác mở kênh liên lạc, thăm dò hỏi: "Có ai không?"
Trong kênh chỉ có tiếng "xì xèo" của dòng điện, tín hiệu cực kỳ tệ.
Vài giây sau anh mới nghe thấy câu trả lời của thành viên: "Bên tháp điều hướng nói vì anh tháo dỡ bạo lực, hệ thống chủ của phi thuyền con thoi này có vấn đề, dịch chuyển không gian không ổn định, chúng tôi đã phát tín hiệu cầu cứu... Xin anh đợi..."
Hạ Tác: "Không kịp."
Đưa ra phán đoán này, anh cau mày, tia tinh thần giả phun trào từ thiết bị đầu cuối.
Các hành khách trong phi thuyền con thoi đã bị diễn biến sự việc làm cho chết lặng, há hốc mồm nhìn người đàn ông mặc quân phục quanh thân tỏa ra một luồng quang tử màu cam vàng xa xăm, nhìn từ xa như thể đang ở trong biển lửa.
Ngọn lửa lan tỏa ra xung quanh, bao trùm toàn bộ khoang phi thuyền con thoi.
Ba năm qua, Hạ Tác đã vận dụng tia tinh thần giả đến trình độ thuần thục. Tia tinh thần giả đang lao tới hệ thống chủ của phi thuyền con thoi để xâm nhập còn chưa kịp kết nối vào hệ thống, đột nhiên nhận ra một điểm sáng lấp lánh nhẹ nhàng bên ngoài hình trụ đang lao tới từ xa đến gần.
Giây tiếp theo, toàn bộ phi thuyền con thoi rung lên dữ dội, như thể bị một thứ gì đó va phải, một bên vỏ kim loại còn bị móp một mảng.
Tia tinh thần giả không kiểm soát được, đổi hướng lao về phía điểm sáng đó. Hạ Tác hoa mắt, trong dòng sông ánh sáng lấp lánh sao trời, một cây cầu được bắc lên giữa anh và điểm sáng.
Đây là... kết nối? Hạ Tác nghĩ.
Sau đó, một giọng nói cực kỳ quen thuộc vang vọng trong lĩnh vực tinh thần giả của anh.
Hiếm hoi lắm mới về thủ đô đã bị kéo đến hỗ trợ nhiệm vụ, Nhược Cửu Châu còn chưa kịp vui mừng ba giây vì thấy khoảng cách với Hạ Tác rất gần, anh ta mặc bộ xương vũ trang ôm chặt hình trụ không cho nó xoay chuyển. Hai người đột nhiên kết nối với nhau, tâm ý tương thông, câu đầu tiên anh ta nói không phải lời đường mật, mà là "Này! Cậu rốt cuộc có phải Hướng đạo không đấy!"
