[Quyển 6] Sau Khi Đại Lão Về Hưu - Chương 78

Chương 78: Mở điểm du lịch ở thế giới thú nhân (Giữa)

- Du Bạo Hương Cô -

"Cảm giác thế nào?"

"Có thấy nóng nực khao khát giống cái không?"

"Chẳng phải nói khi trưởng thành hóa hình thì sẽ vào giai đoạn ph*t t*nh sao..."

"Haha —— Các cậu nhịn lâu quá đấy à, cái đó không dùng được nữa à?"

Một đám thú nhân vây quanh hai thanh niên khoảng hai mươi tuổi, trên người chỉ quấn một chiếc váy da thú, trêu chọc hỏi han.

Kim Sư ngồi ở vị trí cao nhất nhìn cảnh này.

Mặt hắn không biến sắc, ánh mắt lộ vẻ khó chịu, dường như không thích môi trường ồn ào không có trật tự như vậy.

Tín thấy thế, phất tay ra hiệu cho mọi người im lặng.

Là người mới lên làm phó thủ lĩnh, Tín vẫn rất có uy nghiêm giữa đám thú nhân trong bộ lạc.

Chẳng bao lâu, tiếng ồn ào im bặt.

Tín hỏi hai thanh niên: "Có chỗ nào không thoải mái không?"

Thanh niên mặc váy da thú màu đen lắc đầu: "Không, tôi cảm thấy rất tốt, trưởng thành hóa hình quả nhiên trở nên rất mạnh mẽ..."

Mặc dù quá trình hóa hình rất đau đớn, nhưng vượt qua được thì cảm thấy toàn thân dễ chịu, thậm chí thế giới trước mắt cũng trở nên mới mẻ.

Thanh niên mặc váy da thú màu trắng nhìn bàn tay to của mình, nắm chặt nắm đấm, khi cánh tay dùng lực, những khối cơ bắp cứng như đá cũng phồng lên. Người tinh mắt chỉ cần nhìn một cái là biết những cơ bắp này ẩn chứa sức mạnh lớn thế nào.

Đường nét cơ bắp của hắn còn rõ ràng hơn cả người bạn bên cạnh, khiến mấy thú nhân cái lớn tuổi được gọi tới đỏ bừng.

Hắn nói: "Tôi cũng cảm thấy rất tốt."

Tín hỏi hai người: "Không thấy nóng nực khó chịu?"

Hai người đồng loạt lắc đầu: "Không... Hiện tại tôi thấy hơi lạnh..."

Vùng biên giới có nhiệt độ thấp hơn nhiều so với trung tâm đại lục thú nhân, đến mùa tuyết phủ núi, thường có những thú nhân đực khỏe mạnh bị chết cóng. Giờ tuy chưa lạnh đến mức đó, nhưng cũng đã vào cuối thu, chỉ mặc mỗi một cái váy da thú, phần trên cơ thể lạnh buốt.

Tín rơi vào im lặng.

Kim Sư từ đầu đến giờ vẫn chưa lên tiếng, bỗng hỏi họ: "Không vào giai đoạn ph*t t*nh?"

Hai người không chắc chắn đáp: "Hình như... không..."

Có chút kiến thức về đại lục thú nhân đều biết điều này không bình thường. Thú nhân đực hóa hình trưởng thành nhất định sẽ kèm theo lần đầu tiên vào giai đoạn ph*t t*nh, có thể dùng ý chí chịu đựng, cũng có thể chọn cùng giống cái khám phá nhân gian huyền ảo, mở khóa tư thế mới.

Giai đoạn ph*t t*nh này giống như kinh nguyệt.

Khi đến thì phiền muốn chết, muốn tiêu diệt nó hoàn toàn.

Khi không đến thì lo lắng muốn rụng tóc, nghi ngờ cơ thể mình có vấn đề gì không, sao nó lại không đến?

Hiện tại, mấy thú nhân ở đây cũng đối mặt với vấn đề này.

Đối với bộ lạc Mộc Mộc chỉ có hơn ba trăm người, mỗi lần có thêm một thú nhân đực trưởng thành đều đáng để ăn mừng.

Theo thông lệ sẽ tặng một miếng thịt khô để chúc mừng, sắp xếp cho một thú nhân cái lớn tuổi muốn kiếm chút thù lao giúp họ vượt qua lần đầu vào giai đoạn ph*t t*nh. Trước đây mười thú nhân vào giai đoạn ph*t t*nh quá đột ngột, lại bị Bùi Diệp hành hung ném vào hồ nước, dập tắt lửa nóng, bộ lạc mới bổ sung thịt khô sau. Về sau hợp tác với Bùi Diệp, mỗi ngày đưa hai thú nhân đực chưa trưởng thành qua, có thời gian chuẩn bị kỹ càng.

Bộ lạc đã chuẩn bị thịt khô và thú nhân cái.

Kết quả ——

Chỉ có thịt khô có đất dụng võ.

Hai thú nhân đực hoàn toàn không vào giai đoạn ph*t t*nh.

Ngày đầu tiên như vậy, ngày thứ hai cũng thế.

Đám người Kim Sư không khỏi lo lắng trong lòng ——

Điều này không bình thường chút nào.

Lần đầu vào giai đoạn ph*t t*nh đi đâu rồi?

Chưa trải qua kỳ ph*t t*nh sơ kỳ của thú nhân đực, liệu còn là thú nhân đực không?

Cái đó có phải không dùng được nữa không?

Thú nhân đực không có khả năng sinh sản có thể giúp bộ lạc phát triển dân số không?

Kim Sư nghi ngờ có gì đó mờ ám.

Hắn vốn là người thẳng thắn, nghi ngờ liền đi xác minh, bèn vẫy tay gọi chàng trai mặc váy da thú trắng lại.

"Cậu lại đây."

Chàng trai nghe lời tiến tới.

Kim Sư lại nói: "Lại gần chút nữa."

Chàng trai nghe lời tiến thêm hai bước.

Tín đang nhíu mày suy nghĩ, không chú ý đến động tĩnh bên phía Kim Sư. Thế nên giây tiếp theo liền thấy Kim Sư thò tay vào váy da thú của chàng trai, một tay nắm lấy "cậu em" dưới váy. Tín bất ngờ bị sặc nước bọt, chàng trai cũng sợ đến ngơ ngác không dám nhúc nhích.

Kim Sư hỏi hắn: "Cậu có cảm giác gì không?"

Chàng trai nổi da gà toàn thân, bụng dưới căng thẳng, hai b* m*ng siết chặt, miệng lắp bắp.

"Không... không... không có cảm giác gì..."

Hắn cảm giác da đầu mình sắp nổ tung! ! !

Nếu không phải cậu em bị người ta nắm trong tay, hắn đã muốn gào lên một tiếng nhảy ra, chạy càng xa càng tốt.

Kim Sư nghe câu trả lời, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, quay đầu nói với Tín: "Chúng ta phải đi hỏi giống cái đó, chắc chắn có vấn đề!"

Trưởng thành hóa hình sao có thể không có kỳ ph*t t*nh!

Tín: "... Tôi nghĩ... ngài nên thả tay ra trước đã..."

Kim Sư theo lời thả tay, chàng trai kia đỏ bừng mặt, lùi lại từng bước, hận không thể thu mình vào góc xa nhất khỏi Kim Sư.

Nói là làm, Kim Sư và Tín ngay trong đêm đến tìm Bùi Diệp.

Nhân lực làm việc nhiều hơn, tiến độ xây dựng tự nhiên cũng nhanh lên.

Mới hai ngày thôi, ngôi nhà gỗ đầu tiên của thành trì thú nhân đã hoàn thành. Bùi Diệp lấy ngôi nhà gỗ này làm trung tâm, phân chia ra nhiều khu vực lớn, ví dụ như khu thương mại, khu dân cư. Trước tiên đặt một mục tiêu nhỏ, cố gắng xây dựng vòng ngoài.

Đám người Kim Sư tiến đến, từ xa đã thấy ánh sáng màu cam từ cửa sổ ngôi nhà gỗ.

Một con thú nhân cái chưa trưởng thành đang ngồi nghỉ ngơi trước cửa, một thú nhân cái trưởng thành khác bận rộn bên trong nhà, bóng dáng mảnh mai in lên cửa sổ. Bùi Diệp đã ngửi thấy mùi của họ từ xa, lười biếng ngẩng đầu lên nói: "Tối thế này đến làm gì?"

Kim Sư trấn tĩnh lại, cố gắng không để mình bị mùi hương ngọt ngào trong không khí ảnh hưởng.

"Chúng tôi đến hỏi một chuyện."

Bùi Diệp dang chân ngắn chắn cửa, tỏ ý nói chuyện ngoài cửa.

"Hỏi đi."

Tín nói: "Hôm qua và hôm nay, tổng cộng có bốn thú nhân đực đã trưởng thành hóa hình."

Bùi Diệp nhìn hắn: "Đó không phải là điều tốt sao?"

Kim Sư chen vào nói: "Là chuyện tốt, nhưng họ không bước vào kỳ ph*t t*nh, đó không phải là thú nhân đực hoàn chỉnh!"

Bùi Diệp: "... Gì chứ, sao lại không hoàn chỉnh?"

Kim Sư nói: "Họ không có động tĩnh, điều này không bình thường!"

Bùi Diệp hiểu ngay, chống cằm hỏi: "Anh làm sao biết họ không có động tĩnh?"

Kim Sư nói: "Tôi thử rồi, không có động tĩnh. Một thú nhân đực sao có thể không có động tĩnh!"

Mười con thú nhân trước đó đều bình thường, có kỳ ph*t t*nh, tại sao bốn con sau lại không có?

Chắc chắn là giống cái chưa trưởng thành này giở trò ở đâu đó.

Bùi Diệp: "..."

Thử rồi...

Thử...

Thử...

Thông tin này quá nhiều, cô không thể không suy nghĩ thêm.

Bùi Diệp liếc Kim Sư từ trên xuống dưới vài giây.

Cô thở dài: "Anh đã thử rồi? Với anh... Thứ cho tôi nói thẳng, anh có động tĩnh là được rồi, sao phải đòi hỏi người khác cũng phải có?"

Đạo đức trong thế giới thú nhân...

Quả thật là tan nát.

Bùi Diệp cảm thấy việc mang làn gió văn minh đến đại lục thú nhân này, gánh nặng đường xa.