Sau Khi Linh Khí Trở Lại - Chương 107

Chương 107: Chương 107

- Bàn Cáp -

Chủ yếu chưa từng chân chính đánh với Thầy Cấm Kỵ cho nên A Điêu không

nắm chắc, chưa kể đến Boss ma quỷ thường khó đối xử hơn con người.

Ngay khi tâm trí của A Điêu nhanh chóng vận chuyển, phần tinh thần bóc tách

trong khu vực não bộ chợt giần giật.

Cái gì?

Cảnh báo! A Điêu sửng sốt một chút, đột nhiên sắc mặt biến đổi, sốt sột dán vào

tường một cách cẩn thận và dùng một thuật pháp.

Hóa Đá!

Cô hòa mình vào vách đá trong nháy mắt.

Trông như cô chưa từng tồn tại.

Chỉ một lát sau, đâu đó 7-8 giây, một dòng khí lạnh bí ẩn màu xanh lam âm u

trèo lên từ dưới đáy hệt như vật sống. Nó đang điều tra toàn bộ lối đi trong hố

đất.

Chẳng bao lâu nó đến chỗ A Điêu bên này.

Trong lúc Hóa Đá, A Điêu trốn trong vách tường, cơ thể chính không tiết lộ một

tí linh năng nào tựa như một tảng đá thật sự, cho dù những Thầy Cấm Kỵ bình

thường khác ở đây cũng khó lòng nhận ra sự tồn tại của cô. Còn A Điêu lại lạnh

nhạt nhìn nó không ngừng cẩn thận tìm tòi tỉ mỉ trước mặt.

Việc bóc tách tinh thần là để sử dụng cho tinh thần nhập vào trong tương lai,

chẳng qua lợi ích của nó cũng rõ ràng; tương đương phân hóa một phần tinh

thần lớn thành nhiều dòng nhỏ, có lợi trong việc nhìn thấu suốt siêu cấp. Cho

nên vừa rồi A Điêu có năng lực đột nhiên dự đoán nguy hiểm.

Nhưng điều làm cô hoảng sợ là dòng không khí lạnh xanh tối này có sự sống,

bên trong thể khí của nó mang theo thuật pháp, cùng loại với thuật pháp Con

Mắt Nhìn Thấu.

Boss ma quỷ cấp 6 đã biết đạo pháp rồi?

Bồn Cầu: “Trên lý thuyết sẽ có. Ngay đời đầu tiên đã có ma quỷ cấp 4 cấp 5

mang huyết thống cao cấp, thậm chí còn mang theo đạo pháp. Chúng mới là

bọn chân chính vượt cấp chém giết, khá nhiều con cấp 5 giết được Thầy Cấm

Kỵ.”

A Điêu cười méo sệt: “Nhìn từ gen di truyền, sao cứ thấy bọn ma quỷ này còn

mạnh hơn con người.”

Bồn Cầu: “Nhưng tài năng mạnh nhất của nhân loại nằm ở sự sáng tạo, những

gì được tạo ra mang lại lợi ích cho cộng đồng nhân loại, thậm chí họ còn giỏi

giang về thời thế. Thế nên khi nội bộ bị chia rẽ là chia rẽ ngay, còn cần đối

ngoại sẽ đối ngoại, tính ra mạnh mẽ hơn bọn ma quỷ có dòng dõi chủng tộc sẵn

có và cũng vì thế mà tách biệt.”

Con người là chủng tộc khủng khiếp nhất hiện nay, đó là sự thật.

Điều tra xong, dòng khí lạnh xanh tối leo ra và rời đi.

Nhưng A Điêu vẫn không nhúc nhích.

Một lát sau nó bò trở lại, tiếp tục dò xét thêm lần nữa.

A Điêu: “...”

Con Boss chim lớn này gian xảo ghê gớm.

.....

Sau khi dòng khí lạnh xanh tối chính thức rời đi, A Điêu đã sẵn sàng tiếp tục ở

lại thăm dò xuống dưới.

Ít nhất bây giờ cô đoan chắc rằng ngụy trang của cô không làm con Boss Chim

Cắt Canh Biển điều tra ra, thế nên cô tạm thời an toàn.

(P1)

A Điêu thật sự tò mò rốt cuộc dưới đây có cái gì.

Cổng Linh Hồn lớn? Cái này không có tác dụng lớn cho cô.

Bồn Cầu: “Sở dĩ Cổng Linh Hồn lớn được các thế gia hàng đầu tôn sùng vì nó

có tính phát triển. Chỉ cần tiếp tục nuôi dưỡng nó bằng linh hạch, nó sẽ không

ngừng gia tăng tần suất thả linh khí. Nếu cô có được nó, không cần hấp thu mà

để bồn cầu dung hợp đồng hóa, cùng nhau thả linh khí, tốc độ tu luyện của cô sẽ

nhanh hơn.”

A Điêu cũng có cân nhắc thế này, vì vậy sẵn sàng chấp nhận rủi ro.

Cô tiếp tục cẩn thận thăm dò xuống dưới, đôi khi vẫn lẩn tránh sự điều tra với

tần suất cao liên tục của dòng khí lạnh xanh tối.

Hiển nhiên con Boss cũng biết tổ ấm của mình bị người ta theo dõi cho nên còn

cẩn thận hơn A Điêu.

Khoảng 15 phút sau, cuối cùng A Điêu đã đạt được mục đích.

Ở dưới cùng sào huyệt, lọt vào tầm mắt cô là cả đám trứng chim cỡ trứng đà

điểu, số lượng áng chừng một ngàn, quả nào quả nấy… xấu đau xấu đớn.

Chúng xấu hệt hình dạng Chim Cắt Canh Biển khi trưởng thành, phía dưới lớp

màng mỏng của vài quả còn thấy được con non hệt chuột con.

A Điêu không đếm kỹ bởi vì sự chú ý của cô đã rơi hết vào trên cánh cửa thật

lớn.

Quả nhiên nơi này ẩn giấu một Cổng Linh Hồn lớn, hơn nữa bên cạnh Cổng

Linh Hồn lớn còn có một con Boss Chim Cắt Canh Biển khổng lồ nằm úp sấp.

Xem ra khi nó giương cánh là dài hơn mười mấy mét; lông vũ toàn thân giống

như lông bằng kim loại chân chính, vừa sắc bén vừa cứng rắn, làm cho người ta

có cảm giác không cách gì phá nổi lớp ngòng ngự của nó.

Tuy nhiên A Điêu vừa nhìn thấy dáng vẻ của Boss Chim Cắt Canh Biển này đã

nghe được…

“Anh tới rồi?”

Mẹ kiếp! Boss ma quỷ này nói chuyện á? Hình như nghe nói ma quỷ đẳng cấp

cao nói chuyện được.

Nhưng... nó nói chuyện với ai?

Trong lòng A Điêu và bồn cầu cùng run rẩy theo.

Bị phát hiện rồi?

Nhưng ngay sau đó A Điêu nhận ra tên này đâu có nói chuyện với mình mà là…

A Điêu nhìn kỹ… Éc.

Boss Chim Cắt Canh Biển có đặt một cái điện thoại di động ở phía trước.

Đúng là thái quá, thái quá, vô cùng thái quá.

Nó đang dùng suy nghĩ điều khiển linh năng ngưng kết lại và gõ gõ lên bàn

phím nhỏ trên điện thoại, rất nhanh khung trò chuyện riêng bên kia truyền đến

âm thanh khàn khàn.

“Còn chưa tới.”

“Anh mau lên thì hơn, nếu không tôi bị những kẻ xâm nhập này bắt được, nói

không chừng anh cũng gặp nạn theo.”

“Uy hiếp tôi?”

“Làm sao dám.”

Trong cuộc trò chuyện ngắn gọn của một con chim và một người, A Điêu nhanh

chóng nhận ra: Boss cấp 6 này thật sự thông minh, nhận ra rằng rất có thể tổ ấm

của mình đã bị bao vây bèn liên hệ trước với người ta để bọc đánh ngược lại, xử

lý bọn người vây quét nó. Bên đối tác này sẽ là người trong cộng đồng con

người, xem chừng các tổ chức cướp bóc được triển khai bên ngoài không thoát

khỏi chuyện dắt dây với nó.

(P2)

“Bây giờ xác định ra anh em tộc họ Lý đi qua, hai đứa nhỏ này không đáng

nhắc tới. Tuy nhiên chúng gọi thêm một Trần Hoa. Trần Hoa kia có vài phần

bản lĩnh nhưng cũng không phải đối thủ của anh, anh đã cấp 6 rồi, hoảng cái

gì.”

Giọng điệu của người bí ẩn lạnh lùng như đang cười nhạo Boss chim này. Con

Boss không bực bội mà nói từ tốn: “Những tên cướp mà anh bố trí đều bị giết

sạch sẽ, ngay cả tay sai của tôi cũng bị diệt một mảng lớn, người xâm nhập bí

ẩn kia càng khó lường hơn. Nếu hai người này liên thủ chưa chắc tôi đã có

đường sống. Vẫn là câu nói kia, anh có khi lại hy vọng tôi chết quách đi cho rồi.

Như thế không chỉ giữ bí mật của anh mà còn để anh choán mất món hời. Đừng

có quên những gì anh đã làm, một khi để cho đám nhân loại khác biết, anh sẽ

trở thành kẻ phản bội tộc người, chết không chỗ chôn. Cho nên đừng có cố tình

lề mà lề mề, chờ đợi tới cùng mới đến gặt hái lợi ích... Bí mật này đã được tôi

lưu trong điện thoại di động, một khi tôi đã chết, nó sẽ xác định thời điểm gửi ra

ngoài…”

Người bí ẩn bình tĩnh, chỉ khẽ cười: “Xứng đáng mang danh Boss ma quỷ cấp

6, thật thông minh chẳng qua hay lo lắng quá. Chuyện thế này chả có tí lợi ích

gì cho tôi, sao tôi lại làm chứ.”

“Một giờ nữa tôi sẽ đến, yên tâm, những người này đến để giết anh, đừng hòng

mơ ai sống sót rời khỏi ngọn núi này.”

A Điêu cảm thấy con Boss chim này khôn khéo hơn một số người, ngay cả tin

nhắn lưu trên điện thoại còn được gửi đi đều đặn… Chẳng lẽ người bí ẩn đó dạy

nó hành vi của con người thế này?

Không nên chứ, thế không phải ách giữa đàng mang vào cổ à?

Trừ khi... Nó có các đối tác khác con người khác, và người này dạy nó.

Đáy mắt A Điêu lóe lên, càng ngày càng ẩn giấu. Quả nhiên sau khi Boss Chim

Cắt Canh Biển tắt máy, nó nói về chỗ con đường nhỏ u tối đối diện: “Chỉ riêng

bọn tộc họ Lý và Trần Hoa gì đó còn chưa đủ, tôi cần nhiều năng lượng hơn để

đột phá ngay. Anh xác định được Chiêu Quang đấy cũng tới?”

Một người bí ẩn khác trong lối đi, tạm thời gọi gã là người bí ẩn B.

“Ừ, những thiên tài như chúng vừa nghe tới tài nguyên là hệt chó đói ngửi thấy

mùi bánh bao thịt, chắc chắn sẽ đến. Chiêu Quang xuất thân từ gia tộc họ

Nguyệt tại Thanh Châu, dám chắc bên cạnh cũng mang theo một Thầy Cấm Kỵ,

hơn nữa có thêm tài nguyên trên người nó và tên nọ đang chạy tới. Một khi bắt

được hết toàn bộ đám người này, hẳn đủ cho anh đột phá tới cấp 7 rồi.”

Mẹ kiếp!

Con chim lớn này sắp vượt tới cấp 7?

Lúc ấy A Điêu đã muốn chạy trốn, dù gì Boss ma quỷ cấp 7 sẽ cần Thầy Cấm

Kỵ cấp thượng Ly Trần mới chơi nổi. Bấy giờ cô còn chưa chạm vào ngưỡng

Thầy Cấm Kỵ, đấu với cấp hạ còn được chứ gặp tới cấp trung là đi đường vòng,

cấp thượng là có tỉ lệ tử vong tới 90%.

(P3)

Cho nên giả mà Boss ma quỷ cấp 6 thì cô còn thử vận may được, dù sao người

ta không phát hiện ra cô. Song, cấp 6 đỉnh cao có thể đột phá lên cấp 7 thì cô

không dám mạo hiểm.

Nữa là người ta còn có hai người giúp đỡ.

A Điêu toan rút lui nhưng đột nhiên cô liếc thấy hình như chỗ dưới mông con

chim lớn này có nhét cái gì đấy.

Một quả trứng?

Nhưng quả trứng này không giống mấy quả trứng khác.

Không có tia lửa trông như một viên… đồng tử hóa thạch?

Dường như A Điêu nhớ ra cái gì.

Bồn Cầu: “Là Đồng Tử Gió Mang Linh, hơn nữa phẩm cấp rất cao, cao hơn

Băng Lửa Tống Linh nhận được không chỉ ba cấp, thứ tốt đó! Chỉ có một viên

này đã vượt xa đám trứng rồi, có 5 tỷ vẫn chưa chắc mua được nó.”

Đương nhiên A Điêu biết nó quý giá: “Tại sao con Boss chim này không nuốt

nó? Không phải cũng là nguồn năng lượng sao?”

Cô học được phần lớn kiến thức của chính con người và hiểu biết của con người

về ma quỷ, tuy nhiên dựa trên những bí ẩn trong nội bộ ma quỷ, các kiến thức

ấy vẫn tương đối thiếu hụt.

Bởi vì một số bí mật đến từ đời đầu tiên và những thứ của đời đầu tiên chủ yếu

đều được các gia tộc quyền thế kiểm soát và thừa hưởng, ngay cả Học phủ vẫn

không đủ năng lực truyền thụ.

Bồn Cầu: “Không giống. Nó là hóa thạch, con ngươi hóa thạch có nguồn gốc từ

các đời ma quỷ hệ gió với huyết thống cực kỳ cao trong đời đầu tiên, gen khác

nhau. Nếu nuốt nó, trong trường hợp gen xung đột, đừng nói đột phá, không hộc

máu đã là chuyện lạ. Chuyện này mạo hiểm tột cùng trong chủng tộc ma quỷ;

đặc biệt là nếu có sự khác biệt quá lớn trong các cấp gen ắt sẽ còn nguy hiểm

hơn, chỉ có một số ít ma quỷ làm như vậy. Con Boss này ôm âm mưu thà tiêu

hóa cơ thể tu sĩ con người còn hơn tất nhiên vì nó không muốn mạo hiểm.”

A Điêu giật mình, chực có điều suy nghĩ: “Vậy thì Đồng Tử Gió Mang Linh

này đúng là quá oách xà lách, nếu tôi dùng nó trang bị cho công cụ bay...”

Bồn Cầu: “Thầy Cấm Kỵ cấp thượng Ly Trần cũng không đuổi kịp cô…”

Ôi, ôi!

A Điêu động lòng, bộ dáng rung động này hệt con rồng bé ác độc thèm thuồng

trốn ở phía sau cánh cửa nhìn đống thỏi vàng cách đó vài mét đầy do dự, cứ cắn

móng tay lắc lư không thôi.

Là châu báu hay tính mạng?

Đây là một nan đề.

Năm giây sau, trong đầu A Điêu đã thông suốt tình hình hiện tại.

Bây giờ đã biết tình huống thế này:

1. Người của tộc họ Lý và Thầy Cấm Kỵ Trần Hoa ở Vân Châu đang trên

đường đến, dự đoán sắp tới thôi.

2. Chiêu Quang của tộc họ Nguyệt và Thầy Cấm Kỵ của gia tộc tại Lâm Châu.

3. Người bí ẩn A của tổ chức tội phạm cướp của từ tai nạn trên không, hắn cũng

đang trên đường đến.

4. Ba nhóm trên là con mồi mà người bí ẩn B và Boss Chim Cắt Canh Biển âm

mưu diệt sạch.

(P4)

Đây chắc chắn là một cuộc hỗn chiến giữa thợ săn và con mồi, để đục nước béo

cò cũng không khó. Chẳng qua khi có chuyện bất ngờ ập tới sẽ có rủi ro cực

lớn, vì vậy A Điêu phải xác định được hai điều.

Thứ nhất, người bí ẩn B có lai lịch gì, làm sao lại rõ rành chuyện giữa A và

Boss Chim Cắt Canh Biển. Phải biết rằng chuyện tồi tệ đi phản bội tộc người để

cấu kết với ma quỷ sẽ bị tru di cửu tộc, A không thể cho người ngoài biết loại

chuyện này trừ phi bản thân B cũng nằm trong kế hoạch ấy, hơn nữa còn là kiểu

tiếp xúc trực tiếp với A, biết thân phận của hắn.

Thứ hai làm thế nào để trở ra toàn vẹn mà không cần lo âu về sau. Coi như cô

sợ nhà họ Thôi và Bách Lý cho nên vẫn có bóng ma trong tâm lý.

Điểm thứ hai cần căn cứ vào điểm thứ nhất để đánh giá. A Điêu tự hỏi: Tại sao

B chọn hợp tác với A? Không cần bàn tới lợi ích đồng tộc của tộc người hay gì

đó. Hiển nhiên cho dù bắt hết đám người này, Boss Chim Cắt Canh Biển sẽ nuốt

chửng tất cả tài nguyên để lên cấp 7, khi đó không nói nó còn phân chia lợi ích

cho B hay không, không ăn gã luôn đã là chuyện tốt lắm rồi. Bởi lẽ đối với con

Boss mà nói phản bội liên minh không cần bất kỳ chi phí gì cả, dù sao nhân loại

và ma quỷ nào có lợi ích chung. Cho nên nếu cô là B, chắc chắn sẽ không tin

tưởng con Boss, như vậy…

Tâm tư A Điêu đi một vòng, lúc này người bí ẩn B nói: “Tôi ra ngoài trốn trước,

anh cứ tiếp tục tu luyện đi, nếu có chuyện ngoài ý muốn thì cứ liên hệ với tôi.”

A Điêu ngay lập tức theo chân, cẩn thận ẩn nấp trên trần động, lén nhìn người

này vì muốn xem gã sẽ làm cái gì.

Gã lui vào lối đi rồi lại quay đầu dò xét một hồi. Sau khi xác định được phạm vi

an toàn, gã khởi động quang não, gửi tin nhắn cho bên kia: Boss Chim Cắt Canh

Biển ngu ngốc này đã mắc lừa, tộc họ Lý và Chiêu Quang bên kia cũng sắp tới,

chực chờ chúng đánh tới mức mày chết tao sống… Anh còn bao lâu nữa?

Bên kia nhanh chóng trả lời lại: Nửa giờ nữa.

A?

A Điêu lập tức phán đoán người này chính là người bí ẩn A, hơn nữa hai người

gian xảo tột cùng khi dùng tín hiệu vệ tinh. Thế thì trừ phi có thiết bị mang tín

hiệu vệ tinh tương đương, bằng không hoàn toàn chả cách gì chặn được đám tin

tức này.

Thì ra thế, vừa nãy mới nói chuyện với con chim lớn kêu một giờ, hiện tại lại

bảo chỉ nửa giờ.

Ha ha ha!

Bồn Cầu: “Mẹ kiếp, con Boss chim lớn này đáng thương ghê, thằng B kín kẽ

thật.”

A Điêu: “Con chim lớn này bị đùa giỡn đến mức xoay mòng mòng, phỏng

chừng là hai tên A B hợp tác muốn giết chim diệt khẩu, thuận tay lấy luôn cả

đám bánh bao máu người bên tộc họ Lý và họ Nguyệt... Há há, quá dữ!”

Bồn Cầu: “Mức độ âm hiểm cỡ này đủ để sống mái một trận với trò cô diệt nhà

họ Thôi và Lý Nguyên Thuật. Quả nhiên con người thật đáng sợ. Nhưng mà kế

tiếp cô tính làm sao?”

A Điêu cười hèn mọn: “Đương nhiên là để cho mỗi phe đều được như ý muốn

rồi.”

Hiển nhiên cô có mưu kế, à không, là kế hay mới đúng.

Chẳng bao lâu A Điêu ẩn mình vào trong không gian Thực Thể Gieo Linh, bắt

đầu một thuật pháp.

Có lẽ rất nhanh cô sẽ biết A hoặc B có thân phận gì.