Sau Khi Linh Khí Trở Lại - Chương 109

Chương 109: Chương 109

- Bàn Cáp -

Tiến độ của Cổng Linh Hồn lớn đang tăng vọt.

10%, 20%, 30%...

Nhưng Boss Chim Cắt Canh Biển đang điên cuồng trở về và cách sào huyệt vài

trăm mét, đây là thời điểm điên rồ nhất trong cuộc đời nó.

Thấy nó chạy, những người khác toàn là phường khôn khéo, sao lại không nhận

ra pha lê bị trộm chính là pha lê mình muốn!

Cho nên họ cũng luống cuống.

Đuổi theo!

Đây là một trò thi đấu tốc độ, ai đến trước có trước…

Khi con Boss còn cách sào huyệt 200 mét, nó há miệng, một hơi này ngưng tụ

dòng khí lạnh xanh tối thành chất lỏng và bắn nó ra, tự động bỏ qua ngã ba

đường, lao thẳng tới A Điêu!

Giờ phút này A Điêu cũng nhìn thấy cái dòng khí màu xanh tối ấy. Cô đã so

sánh tác động của vụ nổ không khí lạnh xanh tối hồi nãy và nhận ra khi nó nổ,

nhiệt độ giảm xuống ngay tới hơn âm 300 độ. Tuy rằng giáp phòng ngự miễn

cưỡng chống đỡ được nhưng thiếu điều đông chết cô luôn. Nếu giờ cái dòng

dịch lạnh màu xanh tối này tới chỉ e…

Nhanh nhanh nhanh!

95%, 96%, 97%...

Dòng dịch màu xanh tối phát nổ trước A Điêu cách cô 3 mét, sức mạnh nổ tung

làm cho tất cả các hạt hỗn hợp trong không khí bị đóng băng vì sương giá...

Cùng lúc đó A Điêu biến mất, 303 mở ra.

Nhưng theo sự mất tăm của cô còn có Cổng Linh Hồn lớn.

Trong khoảnh khắc 97% cuối cùng, cô chỉ có hai lựa chọn, hoặc chết hoặc trốn.

Nhưng cô không cam lòng, sau một hồi nhạy bén cô đã chủ động phân ra ba sợi

tơ tinh thần… nếm thử chuyện cho nó rời cơ thể và chạm vào Cổng Linh Hồn

lớn.

Đau đớn, cảm thấy linh hồn như muốn xé toạc, nhưng tốc độ của nó thật sự quá

khủng khiếp.

Tiến độ đạt 100% ngay tức thì.

Thu, trốn vào 303!

Hoàn thành một mạch.

Mà vụ nổ kinh khủng do dòng dịch lạnh mang tới đã biến toàn bộ không gian

hang thành địa ngục cực lạnh. Nhiệt độ này làm cho đám người Chiêu Quang

đang đuổi tới biến sắc, đồng loạt khởi động chế độ chống lạnh trên giáp trang

bị, song họ vẫn chọn dừng cương trước bờ vực.

“Mấy cậu ở lại đây, đừng đi xuống!”

Chỉ có ông cụ Triệu, Trần Hoa và B dám đuổi theo, nhưng khi bọn họ còn cách

sào huyệt 300 mét.

Boss Chim Cắt Canh Biển đã đến sào huyệt, nó liếc mắt một cái nhận ra ngay

cái tổ trống không.

Trứng, Đồng Tử Gió Mang Linh và Cổng Linh Hồn lớn đều không còn.

Tên trộm gì đây, làm sao tới vơ vét bất động sản của dân đen sạch trơn thế

được?

Nó phẫn nộ nhưng cũng biết người đó đang núp trong không gian thứ cấp. Thế

là… nó mở cánh, cánh tách ra mấy cái lông vũ bén nhọn như mấy cây trường

kiếm.

Một khi đám lông vũ này đâm xuyên, chúng sẽ xuyên qua không khí?

Không, một khi tốc độ nhanh đến một mức độ nhất định sẽ đạt được hiệu quả

xuyên qua không gian tránh ngăn cách. Ma quỷ bình thường nào có năng lực

như vậy. Song sở dĩ người ta e dè một số ma quỷ họ chim muông là thế vì

chủng tộc ma quỷ này có các cá nhân mang tốc độ tấn công thiện về tốc độ hệt

vầy.

(P1)

Cho nên vốn định trốn ở 303 để luyện hóa Đồng Tử Gió Mang Linh xong mới

mau trốn đi, nay A Điêu sợ tới mức tái cả mặt. Chính vì lớp ngăn cách của 303

bị đánh kêu vang dội và có vết nứt thật nhanh.

Đụ má!

Người tính không bằng trời tính!

Kế hoạch hoàn hảo ban đầu ngay lập tức có vết nứt, A Điêu không chần chừ…

303 biến mất, một bóng đen chạy ra như bay.

Boss Chim Cắt Canh Biển Tiêu gầm lên giận dữ, sốt sột đâm những chiếc lông

vũ khác ra ngoài... Chỉ trong tích tắc bóng đen đã bị đâm xuyên qua cơ thể,

nhưng nó bốc cháy và trở về nguyên dạng là một lá bùa.

Bùa giữ mạng cấp 5: Bùa Thế Thân!

Mẹ nó!

Con Boss nổi đóa, nó vừa quay đầu đã thấy ngay thằng trộm thật sự đang điên

cuồng xông vào một lối đi.

Đuổi theo!

Con Boss đuổi theo không rời từ phía sau.

Cảm giác được động tĩnh của bọn họ, hiển nhiên ba người bên ông cụ Triệu

cũng thay đổi phương hướng truy đuổi. Hơn nữa ông cụ Triệu và Trần Hoa đều

liên lạc với Lý Nguyên Khải và Chiêu Quang.

Trần Hoa: “Người đó chạy đi, có thể thoát khỏi sự truy đuổi của nó, nghi ngờ là

Thầy Cấm Kỵ. Cậu mau mau ra ngoài tránh bị thương do nhầm lẫn. Còn nữa

chuẩn bị… tập trung chặn giết!”

Phía sau người nọ có bọn họ và con Boss đuổi theo, hoàn toàn không có đường

lui.

Giết người này là cướp được bảo vật!

Tất nhiên bọn Lý Nguyên Khải bay ra khỏi hố đất từ con đường khác đồng thời

liên lạc với phi thuyền bên ngoài.

“Chuẩn bị pháo không gian!”

“Chuẩn bị...”

Nhưng Lý Chiêu Vũ lại bảo: “Em thấy người này không thoát được. Boss Chim

Cắt Canh Biển đó quá nhanh, em cảm nhận được không khí lạnh của nó càng

ngày càng đến gần người nọ.”

Lý Nguyên Khải cũng nghĩ như vậy, hơn nữa bên phía phi thuyền có nhắc nhở,

nói gần đó có hai chiếc phi thuyền khác đang đến gần từ các hướng khác nhau.

Chẳng qua chúng ở bên ngoài tầng sương mù, hình như bị động tĩnh bên này

hấp dẫn.

Hoặc chính là cũng chạy tới vì nó.

.....

Giờ phút này A Điêu thật sự đang chạy trối chết, nhưng vừa chạy trốn cô vừa

điên cuồng luyện hóa Đồng Tử Gió Mang Linh, vừa tiêu hao linh năng trong cơ

thể để hóa nó thành năng lượng vận chuyển trong công cụ bay.

Công cụ bay tiếp tục duy trì tốc độ bùng nổ cao, hệt một luồng ánh sáng màu đỏ

thẫm, nó dữ dội xuyên thẳng qua lối đi đầy băng xanh lạnh lẽo. Tuy nhiên dòng

khí lạnh phía sau như hình với bóng, mơ hồ thấy được bóng dáng con Boss đã

ló ra.

Toi rồi!

Cách đó 200 mét cô đã thấy được ánh sáng lối ra ở phía trên cùng của lối đi hẹp,

tuy nhiên con Boss hét lên một tiếng rồi bắn ra một vài sợi lông vũ.

Xoát!

Chúng đâm thủng không gian, điên cuồng thu hẹp khoảng cách với A Điêu với

tốc độ vượt qua 100 mét trong nháy mắt, đoạn…

Thấy được chúng sẽ đâm thủng thân thể cô, thậm chí thủng luôn tất cả các lớp

phòng ngự.

Ônggg! Luyện hóa Đồng Tử Gió Mang Linh thành công.

(P2)

Một làn gió bí ẩn bao quanh cô và công cụ bay… tốc độ tăng vọt!

Bộ lông vũ sắc từ đầu chỉ cách sau lưng cô đâu đó nửa mét nay đã bị kéo dài

khoảng cách tới 1 mét, và cứ thế kéo dài...

A Điêu đổi góc độ, trong khoảnh khắc lao ra khỏi cửa động, tổng cộng năm

chiếc phi thuyền từ tộc họ Lý và tộc họ Nguyệt đồng thời khóa chặt cô.

Pháo không gian.

Ầm!

Năm cột ánh sáng thô to giao nhau, tập trung vào một mình cô.

Ghê thật, lỡ mà Thầy Cấm Kỵ cấp thượng Ly Trần không né kịp coi như một hit

chết luôn.

Khi chùm tia tập trung và oanh tạc, tiếp đó… chúng nện vào khoảng trống

không.

Dư ảnh, chỉ là dư ảnh mà thôi.

Vừa rồi A Điêu bùng nổ linh năng tiếp đó dán lên người mình một lá Bùa Gia

Tốc cấp 5. Tốc độ cô bùng nổ đáng sợ chỉ trong chốc lát, thoát ly ngay phạm vi

công kích của pháo không gian.

Bay ra từ trong vụ nổ cuồn cuộn, cô chỉ bị năm chiếc phi thuyền chụp được bộ

dáng mơ hồ của một người trung niên thấp bé tròn trịa.

Lùn ơi là lùn, đầy đặn ơi là đầy đặn, thêm vẻ hèn mọn và bỉ ổi.

Nhưng hắn đã trốn thoát và sắp rời đi với tốc độ mà họ hoàn toàn không thể bì

kịp...

Dù sao tất cả mọi người hầu như đều nghĩ như vậy, nhưng khi này sắc mặt họ

lại thay đổi dữ dội.

Ù!

Một thanh phi kiếm chém vỡ ngàn mét lao tới.

Xuyên qua không gian, ngay lập tức đâm vào cơ thể của A Điêu...

Xuyên thấu?

Ông một tiếng, nó xuyên qua Thuẫn Trời Tròn, xuyên qua Bùa Phòng Ngự,

xuyên qua lớp phòng thủ giáp Thanh Ưng, đâm thẳng vào da… lớp phòng thủ

cuối cùng.

Lớp phòng ngự đến từ chính Bản thể kháng giáp ở cấp 10 đỉnh cao!

Nặng nề một tiếng, thanh kiếm văng ra, A Điêu ôm ngực bay nhanh đi.

Ngay lập tức bay biến trên bầu trời.

Cùng lúc có người đàn ông mang mặt nạ cách xa ngàn mét triệu hồi phi kiếm.

So tốc độ hai người, hắn phát hiện hoàn toàn không cách gì đuổi kịp. Trong cơn

căm hận hắn bắt gặp đám người ông cụ Triệu bay ra hết, theo sau còn có anh em

tộc họ Lý và nhóm Nguyệt Chiêu Quang.

Ai nấy đều thấy được người đàn ông này.

Boss Chim Cắt Canh Biển đâm quạu: “Là anh! Giờ anh mới tới sao?! Giết bọn

chúng!”

Hết thảy đã biến mất thế nhưng đám người này vẫn còn đây, nó phải lấy những

người này để vượt qua cấp 7.

Xem ra bấy giờ phía bọn nó có ưu thế thật sự, bởi vì vừa rồi dựa vào một kiếm

của người nọ đã thấy được sức mạnh, là cấp thượng Ly Trần.

Tu vi cao hơn bọn chúng, tăng thêm Hà Lạc mờ ảo và Boss Chim Cắt Canh

Biển, áp chế thỏa đáng bọn người, ngay hiệp một đã làm họ yếu đi và rơi xuống

thế yếu.

Cuối cùng Lý Nguyên Khải cũng cơ trí, bỗng đâu thấy gã dùng quang não chiếu

ra hình ảnh trên không trung khi hai người một chim hoàn toàn liên thủ.

Video ngắn và ảnh chụp màn hình được phóng to đến mức tối đa.

Boss Chim Cắt Canh Biển đang toàn lực tấn công mãnh liệt trông thấy.

Người bí ẩn A và B cũng thấy.

Vào thời điểm đó… bầu không khí trông thật khó tả.

(P3)

....

Giữa nhân loại và ma quỷ có niềm tin gì được đây.

Boss Chim Cắt Canh Biển vốn có nghi ngờ: Thứ nhất, ai có khả năng lặng lẽ lẻn

vào hang ổ trong một thời gian ngắn để lấy được tất cả như vậy. Hiển nhiên sẽ

là người quen thuộc tột bậc mới ôm mưu tính đầy cẩn thận. Thứ hai, từ đầu nó

không muốn rời khỏi hang ổ, nhưng vì B không đuổi kịp nên nó phải đuổi theo.

Thứ ba, quá trùng hợp khi nó để vụt tên đó thì A lại tới. A mạnh như vậy thế mà

ngay trong lúc thằng trộm né tránh pháo không gian không đề phòng nhất mà

hắn còn bắt hụt tên này, thậm chí về sau không đuổi theo nữa.

Ba điểm này kết hợp lại có nghĩa gì?

Đây rất có thể là một cái bẫy: nó bị gài bẫy, còn chúng thì hợp tác trộm của báu

của nó.

Tại thời khắc này nó bừng tỉnh, tụi này đâu chỉ muốn trộm bảo bối của nó mà

còn muốn mạng nó nữa!

Nếu Chim Cắt Canh Biển có huyết áp thì bây giờ thứ này đã tăng vọt lên mức

9999!

Thét lên... Đâm thủng, tấn công điên cuồng!

Hỗn chiến bắt đầu. Lúc đầu A và B còn tưởng đâu dựa vào con Boss này đã đủ

nghiền ép đối phương hoàn toàn, sau đó cố tình khiến nó cùng gặp thiệt hại với

người bên tộc họ Lý và họ Nguyệt, hai người sẽ làm ngư ông đắc lợi. Nhưng

hiện tại Boss Chim Cắt Canh Biển không khác đang đánh công khai, trong khi

người tộc họ Lý hợp tác với người bên tộc họ Nguyệt cũng liên hợp lại, làm cho

hai người bọn họ thành nhóm độc lập… chịu đựng cuộc tấn công lớn nhất.

Vì đâu tình hình lại thành thế này!

.....

Sau khi A Điêu sểnh ra, biết những người phía sau sẽ không đuổi theo nữa bởi

lẽ họ không đuổi kịp thế mà cô không có ý định trốn thoát cho xa. Cô đổi hướng

và rất nhanh đã tiến vào một chiếc phi thuyền.

Đi vào là phun ra một búng máu.

“Má, cấp thượng Ly Trần đúng là không phải phường ăn chay, tu vi linh năng

kém hai tầng lớn, thiếu tí nữa đăng xuất rồi.”

Một đợt này A Điêu hoàn toàn không chính diện đánh nhau với ai vì biết rõ mục

đích của mình: cướp đồ, trốn, liều lĩnh trốn thoát!

May là kết quả hiện tại khá tốt, chỉ bị thương chứ không phải toi mạng.

Nôn ra một búng máu khác, A Điêu uống vài chai thuốc trị giá cả triệu tinh tệ

nhằm phục hồi một số vết thương trong lúc để Chim Sẻ lái phi thuyền bay về

một nơi.

Chim Sẻ ngỡ ngàng: “Chủ nhân, cô muốn tới…”

“Có một chiếc phi thuyền khác sắp tới rồi.”

“Vâng.”

“Hẳn là người của Học phủ Vân Châu...” A Điêu đăm chiêu, với khoảng cách

này đã đủ biết được tình huống thế mà vẫn chạy tới. Chẳng lẽ có chỗ dựa gì đó?

Nếu vậy thì...

A Điêu rửa sạch vết máu trên mặt và ngửa mặt lên nhìn mình trong gương, nói

nhẹ nhàng: “Khâu hung hiểm nhất đã qua, diễn tròn vai thì cần diễn cho đủ bộ,

tối đa hóa lợi ích.”

Cô lau mặt, đổ toàn bộ năng lực niệm vào tất cả các kỹ năng có thể thăng cấp.

(P4)

Từ 101, 202 đến 303, cũng như tất cả các kỹ năng tinh thông, kéo toàn bộ lên

cấp max.

Cuối cùng năng lực niệm chỉ còn lại 7 triệu, còn lại toàn bộ kỹ năng ở cấp cao

nhất. Tiếp đó A Điêu đổi lấy Gói quà khó kìm lòng nổi, đồng thời tăng nó lên

luôn tới cấp 10.

Cuối cùng còn lại 1 triệu năng lực niệm.

Cộng thêm trước đó có tăng Bản thể kháng giáp lên đầy đủ, 20 triệu gần 30

triệu năng lực niệm gần như sạch bách, chẳng qua hiệu quả tăng lên lại khủng

khiếp tột cùng. A Điêu thở ra một hơi khí bẩn, ràng buộc Cổng Linh Hồn lớn

vào trong không gian của vật dẫn.

Từ đó về sau cô đã có một phòng tu luyện mang theo bên mình.

.....

Trong thời khắc sinh tử tồn vong này, ba đứa con trời đứng hàng đầu tại Vân

Châu và Lâm Châu mới có cơ hội hiển lộ tất cả lá bài tẩy. Chỉ thấy tu vi của bọn

họ không khác nhau là bao, sức chiến đấu cao nhất khi bùng nổ đều gần hoặc

đạt tới cấp A, thừa sức vật nhau. Nhưng họ vẫn cẩn thận ứng phó vì có ra sao

thì đối thủ của bọn họ quá mạnh.

Nhưng mà người thần bí A chung quy vẫn là tên dũng mãnh. A cứ thế thoát

khỏi sự vây công của phần lớn cao thủ và pháo không gian trên phi thuyền đã

khóa chặt. Ánh mắt hắn lóe lên, ra một chiêu giả chộp tới chỗ Chiêu Quang,

toan áp chế thiên tử để làm chư hầu.

“Công tử!” Ông cụ Triệu kinh hoảng.

Cục diện trước mặt vô cùng nghiêm trọng. Dù Chiêu Quang thuộc đối tượng

cạnh tranh chiến lược của năm châu, nhưng anh em tộc họ Lý không muốn sức

chiến đấu của ông cụ Triệu cùng Chiêu Quang bị hủy đi.

Đây là cái nhìn về đại cục, thế là họ cũng mang lòng cản lại, song nào có kịp.

Khuôn mặt tuấn tú của Chiêu Quang nghiêm nghị, y giơ quyền trượng lên, bố

trí một kết giới băng giá quanh người, trì hoãn tốc độ và ảnh hưởng đến tâm

trạng. Cùng lúc y bóp nát một lá bùa.

Bùa chú cấp 6.

Ù!

Lá chắn bọc y lại.

Song thanh kiếm của người bí ẩn A đã chém xuống.

Ôngggg... Lá chắn run rẩy, tiếp đó vỡ nát ầm ầm.

Mặt Chiêu Quang ửng hồng, phun ra một ngụm máu. Không xong, chênh lệch

quá, cấp thượng Ly Trần chênh lệch với y quá lớn.

Nhưng may mắn thay, ông cụ Triệu đã đến!

Ầm!!

Ông ta đã phá vỡ thế tấn công của A, tuy nhiên tên B lại đang tàng hình và ẩn

núp nay đột ngột vỗ một cái vào sau lưng Chiêu Quang.

Chiêu Quang thấy vai đau nhói.

Nhưng... cũng chỉ có một chút đau đớn đó thôi vì tiếp đó vì y là người hệ tâm

linh, y cảm giác được một dao động.

Một chiếc phi thuyền bay xuyên qua lớp sương mù.

Một người giẫm lên công cụ bay như ánh sáng bay ra khỏi phi thuyền. Tay trái

người này có một cây quyền trượng màu đen đang xoay quanh đầu ngón tay

giống như một bông hoa kiếm, ngón trỏ và ngón giữa tay phải chụm lại vào

nhau.

Te tò te, lanh lảnh trên bầu trời cao… Một âm thanh đến từ kèn xô-na náo động

quái đản xông thẳng lên bầu trời ở độ cao hàng ngàn mét.

“Ban ngày ban mặt, đạo trời sáng tỏ, để tôi xem ai làm điều ác, tổn thương

người vô tội.”

Giọng nói trong trẻo sảng khoái bay tới lác đác, có một thanh niên mặt mũi bình

thường không có gì đặc biệt xuyên mây phá không, chỉ thấy anh ta chỉa mũi

nhọn quyền trượng một cái.

“Phong!”

Thằng này là ai?

Bồn cầu thầm nghĩ: Đây là con quỷ bịp bợm của Đam Châu chứ gì. Cướp xong

một đợt lại quay về làm chúa cứu thế hạ phàm, ý thức đạo đức khá nhất quán.

Bang bang bang bang!

Chỉ thấy người bí ẩn B cảm giác được các góc chết ở sáu mặt bị từng khối gỗ

mang nguyên tố bịt kín tạo thành một cái hộp kín kẽ.

Chiêu Quang vừa xoay người là thấy ngay một cái quan tài.

Chiêu Quang: “?”

Đạo thuật gì trông… điên rồ thế.