Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa - Chương 55
Chương 55: Lăng Triệt, chuyên gia cấp 10 trong việc dán miếng dán tuyến thể
- Vi Phong Kỉ Hứa -
Tòa nhà Mist.
Nói là tòa nhà, chi bằng gọi đây là một khu triển lãm ấm áp dành riêng cho Omega, tràn ngập cảm giác công nghệ. Với tư cách là tập đoàn chuyên phục vụ Omega, mọi thứ ở đây đều lấy chủ đề mềm mại, ngọt ngào, dễ thương, ngay cả thảm trải sàn cũng là màu hồng.
Trong phòng họp, Hứa Đường Chu ngồi trên chiếc ghế vải bông trắng như kẹo bông gòn, từ đầu đến cuối đều hoàn toàn lạc điệu so với phong cách xung quanh của nơi này.
Thế nhưng, người phụ trách lại vô cùng hài lòng với cậu.
"Lần trước mời cậu quay quảng cáo hương vị kem, chúng tôi đã chú ý đến cậu rồi." Người phụ trách cười híp mắt: "Omega như cậu rất hiếm, từ ngoại hình và tin tức tố của cậu đều rất phù hợp. Nếu hợp tác, cậu sẽ làm phong phú thêm hình tượng thương hiệu của chúng tôi, để mọi người biết rằng, à, thì ra Omega cũng có thể như vậy."
Với tư cách là người đại diện thương hiệu, thứ tự số hiệu tin tức tố của Hứa Đường Chu quả thực hơi thấp.
Nhưng tin tức tố của Omega vốn là chuyện riêng tư, nên điều đó cũng không ảnh hưởng gì. Cho dù có ngày số hiệu tin tức tố của cậu bị công khai, như người phụ trách đã nói, điều đó ngược lại còn có thể làm thương hiệu thêm đa dạng, khiến những Omega mùi hương hiếm gặp càng thêm yêu thích nhãn hàng này.
Hứa Đường Chu vốn chỉ lặng lẽ ngồi đó, làn da trắng lạnh toát ra khí chất có phần xa cách.
Trong lòng cậu lại nghĩ, sáng nay trước khi ra ngoài... thái độ của Lăng Triệt có chút khác thường. Đã hai lần cậu quay đầu lại thì bắt gặp ánh mắt Lăng Triệt đang lặng lẽ nhìn mình.
Quả nhiên là vì chuyện tối qua sao?
Hứa Đường Chu khẽ thở dài trong lòng.
Người phụ trách hoàn toàn không biết cậu đang lơ đãng, khen ngợi tân đại diện xong mà cậu chẳng có phản ứng gì, liền tưởng rằng cậu vốn dĩ cao lãnh như vậy. May mà có quản lý Hoàng Thiên ở bên cạnh, khéo léo đáp lại, cả hai bên trò chuyện khá hài hòa.
Đối với một tân binh mà nói, giá trị hợp đồng do Mist đưa ra quả thực rất hậu hĩnh.
Tạm thời bỏ qua những chi tiết chưa bàn đến, đối phương là thương hiệu quốc tế nổi tiếng, nên yêu cầu cũng không ít.
Người phụ trách đi vào chủ đề chính: "Thực ra chúng tôi vẫn luôn theo dõi tình hình gần đây của Chu Chu. Có một điểm cần đặc biệt nhấn mạnh: trong hợp đồng có điều khoản, trong thời gian làm đại diện cho Mist, nếu nghệ sĩ có tình cảm, cần lập tức báo cho Mist, nếu không sẽ chịu trách nhiệm vi phạm hợp đồng."
Hoàng Thiên gật đầu: "Vâng, chuyện này..."
Hứa Đường Chu nghe xong sững lại: "Không thể yêu đương sao?"
Nếu muốn đại diện Mist, cậu sẽ không được yêu đương ư?
Người phụ trách cười: "Đừng căng thẳng, tôi cũng có theo dõi mùa này của《Chuyến Du Lịch Hoàn Mỹ Của Chúng Ta》. Vì vậy, sáng nay chúng tôi đã mở một cuộc họp khẩn cấp, đặc biệt nới lỏng điều kiện này cho cậu."
Hứa Đường Chu: "???"
Ý gì thế? Sao nghe có vẻ kỳ lạ.
Đối phương nói rất uyển chuyển: "Nếu... chuyện tình cảm của Hứa Đường Chu có ý công khai, thì sau đó nhất định sẽ có độ hot liên tục. Hình tượng của cậu tích cực, mức độ bàn luận cũng rất cao. Điều này với cả hai bên chúng ta đều có lợi. Vì vậy, kết quả sau khi bàn bạc là: trong thời gian làm đại diện, có thể yêu đương, nhưng nghệ sĩ tuyệt đối không được bị đánh dấu hoàn toàn."
Không được đánh dấu hoàn toàn?
Hoàng Thiên thở phào: "Trên mạng mấy phân tích lung tung thì bỏ qua thôi. Các anh yên tâm, Chu Chu vừa mới debut, trong vòng một năm chắc chắn sẽ không có vấn đề này."
Người phụ trách nói: "Điều khoản này trong hợp đồng của các đại diện trước cũng đều có, mong các anh thông cảm. Hai người hẳn cũng biết, thuốc ức chế của Mist chủ yếu hướng đến nhóm khách hàng Omega chưa kết hôn, hoặc một bộ phận Omega có nhu cầu đặc biệt trong công việc. Một khi đã bị đánh dấu hoàn toàn thì thuốc ức chế sẽ mất tác dụng. Với tư cách là đại diện của Mist, điều này phải thực hiện nghiêm túc."
Hoàng Thiên liên tục gật đầu.
Đàm phán vô cùng suôn sẻ, hai bên gần như sắp chốt hợp tác.
Bất ngờ, Hứa Đường Chu mở miệng: "Xin lỗi."
Câu nói quá bất ngờ, tất cả mọi người trong phòng họp đều nhìn về phía cậu.
Dưới ánh mắt khó hiểu của họ, Hứa Đường Chu ngồi ngay ngắn, nói rõ từng chữ: "Xin lỗi, tôi không thể ký bản hợp đồng này."
Người phụ trách lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Ngay cả Hoàng Thiên cũng sửng sốt: "Chu Chu?! Cậu đang nói gì vậy?"
Hứa Đường Chu nhắc lại: "Tôi không thể ký."
Cậu còn định giải thích cụ thể, nhưng Hoàng Thiên đã cuống lên, vội xin lỗi mọi người và xin chút thời gian để nói chuyện riêng.
Chờ khi trong phòng chỉ còn hai người.
Hứa Đường Chu mới nói tiếp: "Em thích Lăng Triệt, em muốn anh ấy đánh dấu em, cho nên em không thể ký hợp đồng này."
Cậu nói rất thẳng thắn.
Khuôn mặt Hoàng Thiên đông cứng lại trong giây lát: "..."
Giới trẻ bây giờ thật sự quá thẳng thắn rồi sao? Cái chuyện muốn được đánh dấu lại có thể buột miệng nói ra nhẹ bẫng như vậy?
"Xin lỗi anh."
Hứa Đường Chu cảm thấy vô cùng áy náy.
Nhưng bất kể thế nào, cho dù có nhớ lại được chuyện trước kia hay không, cậu vẫn rõ ràng rằng câu nói trong mơ của Lăng Triệt: "Nhóc con, bao giờ em mới lớn đây?" là sự thật.
Rồi cả câu: "Anh ngửi thấy pheromone của em rồi." — mỗi lần nhớ đến câu này, tim Hứa Đường Chu lại đau nhói lên. Vì phân hóa muộn, năm đó Lăng Triệt thậm chí chưa từng được ngửi thấy pheromone của cậu.
Còn chuyện tối qua nữa...
Tóm lại, cậu không muốn phụ lòng Lăng Triệt.
Dù là Lăng Triệt khi còn niên thiếu, hay Lăng Triệt của hiện tại.
Hoàng Thiên dần bình tĩnh lại, nói có lý lẽ: "Cậu đừng vội từ chối. Anh chỉ hỏi cậu một câu. Năm đó hai người chia tay là vì độ tương thích chỉ có 18%, đúng không?"
Chuyện này Tư Đồ Nhã từng nói với Hoàng Thiên.
Hứa Đường Chu: "...Ừm."
Hoàng Thiên: "Vậy cậu có biết, với độ tương hợp 18%, xác suất để đánh dấu hoàn toàn là bao nhiêu không?"
Biểu cảm của Hứa Đường Chu cứng lại: "Anh Hoàng, nói vậy đau lòng quá đi."
Nhưng Hoàng Thiên vẫn phải nói: "Xác suất để cậu ấy đánh dấu hoàn toàn cậu gần như bằng 0!"
Quản lý muốn giết tôi rồi. Tim Hứa Đường Chu rỉ máu.
Cậu cứng đầu phản bác: "Gần như bằng 0 cũng không có nghĩa là tuyệt đối bằng 0. Ai mà biết có khi nào bọn em có cơ hội đó chứ? Nếu ai cũng nghĩ như vậy thì đã chẳng có ai mua vé số rồi. Dù sao em cũng thật sự không thể ký."
"Cậu đang hành động theo cảm tính! Quá lý tưởng hóa rồi!" Hoàng Thiên thật sự tức giận, "Bỏ qua một cơ hội tốt như vậy, cậu có biết hợp đồng này bao nhiêu người đang tranh giành không? Hai người cứ hy vọng vào một điều dường như là không tưởng như vậy. Hơn nữa, yêu đương không phải tất cả, lỡ như cậu và Triệt Thần không đi đến cuối cùng thì sao? Anh sợ đến lúc đó cậu sẽ hối hận vì quyết định hôm nay!"
Tất cả đều là sự thật.
Địa vị của một nghệ sĩ chính là dựa vào từng bộ phim, từng hợp đồng quảng cáo mà củng cố. Khi bị fan của Tần Bảo lôi ra so sánh, Hứa Đường Chu đã thảm bại không nỡ nhìn về mặt tài nguyên.
Giờ mà từ bỏ cơ hội được tranh đoạt kịch liệt thế này, chắc chắn sẽ ảnh hưởng rất lớn đến con đường sau này, đúng là vô cùng đáng tiếc.
Hứa Đường Chu hiểu Hoàng Thiên là muốn tốt cho mình.
Cậu gục đầu xuống bàn: "Xin lỗi..."
Nói đi nói lại cũng chỉ có mấy chữ khô khốc ấy.
Hứa Đường Chu vốn rất ngoan, Hoàng Thiên luôn thấy cậu đặc biệt khiến người yên tâm. Nhưng một khi nổi loạn thì lại là cú sốc lớn đến mức Hoàng Thiên suýt lên cơn đau tim.
Trước đó là khăng khăng đi theo con đường diễn xuất, từ chối vai nam chính có thù lao cao để nhận vai nam ba. Giờ lại từ bỏ cơ hội đại diện có thể đưa cậu lên một bước đến trời. Nếu là người khác làm quản lý, có lẽ đã trực tiếp cho cậu vào tủ lạnh rồi.
Hoàng Thiên quả thật là một "người cha" quản lý tốt bụng.
Trên đường trở về, trong lòng Hứa Đường Chu thấy áy náy, dày mặt mở miệng hỏi xin mấy hợp đồng quảng cáo nhỏ mà trước đây cậu từng bị từ chối, trông có vẻ muốn liều mạng đi làm việc rồi bù đắp lại cho Hoàng Thiên.
Thế là lại khiến Hoàng Thiên mềm lòng.
"Bây giờ miếng bánh to từ trên trời rơi xuống cũng chẳng biết sẽ rơi trúng đầu ai! Biết trước có ngày hôm nay thì hồi đó hà tất phải thế chứ!" Hoàng Thiên thật sự muốn gõ cho cậu một cái, "Lúc đó thì đừng có đá người ta đi!"
Hứa Đường Chu: "Bây giờ thì hối hận rồi, cực kỳ hối hận."
Cậu dừng lại một chút, thật sự nghĩ không ra, "Sao lúc ấy sao em lại tệ bạc thế nhỉ."
Hoàng Thiên tức tối lôi cậu thả về, nhìn thấy cậu lại ở chỗ Lăng Triệt, suýt chút nữa nghẹn khí đến ngất. Hận không thể lập tức đuổi việc Ô Na Na: "Hai người các cậu bây giờ là đang tính toán muốn dùng đại chiêu công khai à? Fan càng đào thì hai người càng sợ họ không tìm ra được gì chắc?"
Hứa Đường Chu thì không hiểu kiểu nói đó.
"Hửm?"
Hoàng Thiên nghĩ cũng biết tối qua hai người chắc chắn chẳng làm chuyện gì đàng hoàng, lấy đâu ra thời gian lên mạng: "Dùng nick phụ mà lướt thử xem diễn đàn fan bàn tán thế nào đi, nhớ đừng lỡ tay bấm like đấy."
Tập 3 của 《Chuyến Du Lịch Hoàn Mỹ Của Chúng Ta》 đã được phát sóng, Hứa Đường Chu còn chưa kịp xem.
Lăng Triệt cũng chưa xem, anh vốn không hứng thú. Anh biết một khi chương trình phát sóng, trên Flow lại sẽ bắt đầu làn sóng chửi rủa đủ kiểu về hai chị em nhà Hạ. Dù dòng thời gian thực tế đã trôi qua gần hai tháng, nhưng lịch phát sóng của chương trình lại kéo lùi lại hết lần này đến lần khác, những kiểu chửi đó anh gần như đã thuộc làu.
Ứng Thần lại gửi tin nhắn cho anh.
Tin nhắn này đã được gửi từ vài tiếng trước.
Ứng Thần: Anh ơi~【môi đỏ】em cũng muốn nha! 【đáng thương】【đáng thương】。&link web
Giọng điệu lẳng lơ đến mức Lăng Triệt nghi ngờ đây là link trang web khiêu dâm.
Nhưng xét đến việc gần đây Ứng Thần đang "ngủ với Alpha", anh vẫn bưng ly nước uống một ngụm, rồi bấm vào, muốn xem trong đầu Ứng Thần rốt cuộc chứa cái gì.
Trang web vừa mở ra, lại là một video cắt ghép cá nhân của anh trong 《Chuyến Du Lịch Hoàn Mỹ Của Chúng Ta》.
【Lăng Triệt! Chuyên gia cấp 10! Dạy bạn cách dán miếng dán tuyến thể hoàn hảo!!!】
Trong video, Hứa Đường Chu lục tung vali lên, rồi dùng một chiếc áo buộc thành cái nút buồn cười trên cổ, với gương mặt xám xịt đi qua hành lang hướng về phòng Lăng Triệt.
[Hahahahaha đáng yêu quá!!]
[Thần tiên rồi! Vậy mà còn nghĩ ra được cách này!]
[Trời ơi tôi yêu mất rồi huhuhu mặt nhỏ xíu, nếu tôi làm vậy chắc chắn xấu hổ chết mất 【hèn mọn】]
[Cậu ấy còn cẩn thận ngửi xem trên người mình có mùi không! Hahahaha]
[Không thấy buồn cười đâu, tội nghiệp thì có? Nếu không phải lúc ghi hình, mà là lúc khác thì nguy hiểm biết bao? Tóm lại tối nay Hạ Nguyệt cút đi.]
[Aaaa vậy rốt cuộc nhóc con mùi gì! Muốn ăn luôn!]
Trên mạng toàn là 'khói bụi ô nhiễm', Lăng Triệt vốn không đăng nhập, chỉ tiện tay report dòng bình luận đó, rồi tiếp tục xem.
Anh thấy trong video, bản thân mình vừa tắm xong, chỉ mặc một chiếc quần ngắn, khoác khăn tắm trên vai lau tóc. Nghe tiếng gõ cửa thì đứng dậy đi mở. Đến lúc này anh mới nhận ra, khi đó sắc mặt mình hoàn toàn không thân thiện.
Màn hình cắt sang cảnh hành lang, ghi lại phản ứng của Hứa Đường Chu.
Hai người ngăn cách bởi một cánh cửa.
Vừa chạm mặt, đầu Hứa Đường Chu liền hơi nghiêng sang một bên, lông mi cụp xuống, rõ ràng mang ý "phi lễ chớ nhìn".
Bình luận trực tiếp nổ tung.
[Tôi chết rồi!! Khỏi chôn, tôi nhảy disco ngay trên mộ đây!]
[Aaaa!! Đường nhân ngư kìa!!]
[Aaaaaa]
[Cơ bụng!! Eo chó săn!! Của anh trai tôi!!]
[Aaaa ba chữ thôi tôi cũng bất lực rồi!!!]
[Cảnh báo chuồng gà! Lũ gà đ*ng d*c này mau vào chuồng!]
[Triệt Thần làm tôi đi]
[Hu hu hu hu tôi chết mất!! Tôi vừa thấy gì thế này!!!]
[Tôi thì khác! Triệt thần, thấy bé O đứng trước mặt anh chưa?!!! Ăn bé nó điiii]
[Ngọt quá đi!!! Hai người này thật sự ngọt đến sâu răng!]
[Fan Triệt-Chu??? Ở đâu cũng có mấy người các cô, ảo tưởng cái gì, không thấy mặt anh tôi lạnh lùng thế à? Ngọt cái nỗi gì, có mà Zero Sugar (*) thì có.]
(*) Chữ Lăng của Lăng Triệt đồng âm với từ số 0 là Líng, còn chữ Đường trong tên Hứa Đường Chu đồng âm với từ đường ăn, đều là Táng. Vậy nên tên CP là 'Không Đường' mà mình thấy nó cứ sao sao nên để thành 'Zero Sugar' nha mn. Trình tiếng trung yếu ớt, editor thật sự đã vô cùng nỗ lực để tìm hiểu vấn đề này T_T
[ 'Zero Sugar'? Chờ đã, hình như còn cái tên này còn đáng ship hơn cả Triệt-Chu, ngọt mà không ngấy. Xin mấy chị em ban cho cái tên, đa tạ!]
[Mặt Hứa Đường Chu mỏng như giấy!!! Tỏa tin tức tố như em nhỏ đáng yêu! Tôi chịu!!]
[Cảnh tượng này quá s*x【chảy dãi】Alpha quyến rũ cùng Omega ngọt ngào lộ mùi, đột nhiên tôi hiểu được điểm cuốn hút của CP Triệt-Chu.]
[Triệt-Chu tôi khóa hai người lại rồi, chìa khóa tôi nuốt luôn, cảm ơn.]
[Mẹ tôi vào hỏi trong phòng sao cứ kêu như gà thế!]
[Tôi ở hiện trường, thật sự k*ch th*ch, tôi chính là cái camera đó.]
[Tôi ở hiện trường, tôi chính là chiếc khăn trên vai anh trai 【mỉm cười】]
[Tôi ở hiện trường, tôi là cái áo trên cổ nhóc con.]
[Tôi ở hiện trường +1, tôi là chiếc quần ngắn bao bọc ** của anh trai, tôi chứng kiến.]
Lăng Triệt lập tức kéo thanh tua.
Màn hình nhảy đến cảnh anh đứng dưới gốc chuối trong sân chờ Hứa Đường Chu, còn cậu thì vào phòng lấy hộ chiếu làm bằng chứng để mua thuốc ức chế.
Trong lúc chờ, camera trong phòng cũng quay lại phản ứng của Hứa Đường Chu.
Rõ ràng cậu đã lấy hộ chiếu trong tay, vậy mà động tác bỗng dừng lại, ngồi ngẩn ra trước vali.
Lăng Triệt cuối cùng cũng hiểu vì sao lúc đó anh thấy động tác của Hứa Đường Chu chậm như vậy, anh đã chờ rất lâu mới thấy cậu bước ra. Thì ra người này ở trong phòng ngồi thẫn thờ.
Nhưng ngay sau đó, Hứa Đường Chu trong video lại làm một hành động.
Cậu bất ngờ che mặt, trông đầy hối hận. Mà tai với cổ cậu lại đỏ lên nhanh chóng bằng mắt thường.
Yết hầu Lăng Triệt khẽ nghẹn — cái dáng vẻ này, tối qua anh vừa thấy qua, vừa chạm qua.
Tai nóng ran, cổ cũng nóng ran, ngay cả hơi thở cũng mềm mại khi cầu xin có thể nóng bỏng đến thế.
Thế mà ở Sulilan, sao anh lại không phát hiện ra?