SayTruyenHot - Nền tảng đọc truyện chữ hàng đầu Việt Nam
Night Mode
Bìa truyện Ác Bá - Trí Bạch
314 Chương
N/A Lượt xem
7.8 Điểm
772.8K Chữ

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Ác bá - hai chữ này giải nghĩa ra sao? Không ai giải thích nổi, nó đại diện cho điều gì. Kẻ nào mới được cho là ác là bá, kẻ nào mới xứng danh được với hai chữ này?
Lâm Cường thiếu niên trẻ tuổi, chẳng ai biết hắn từ đâu xuất hiện, chẳng ai định nghĩa nổi hắn là người thế nào. Hắn ngốc nghếch, khờ khạo, luôn làm người khác kinh ngạc dở khóc dở cười.
Vậy mà biết đâu được bỗng dưng hắn lại có thể mang trong người một thân võ nghệ cực cao, tuyệt kỹ thâu gồm thiên hạ, trí tuệ siêu việt, sức mạnh siêu nhiên. Nhờ thế hắn mới thành lập được cho mình đội ngũ siêu khủng toàn những thiếu niên xuất chúng, một có thể chọi trăm, thậm chí ngàn người. Nhưng có một sự thật không phải người nào cũng biết về thân thế của hắn.
Song hành bên cạnh đó còn có một truyền thuyết kể về một người tên gọi Trung Hoa Chấp Pháp Giả, lai lịch người này chẳng ai biết. Vô số kẻ gặp qua nhưng không một ai kể rõ được người này thế nào. Mỗi khi có một cao thủ xuất thế hành hiệp trượng nghĩa đánh đuổi ngoại xâm, lại nổi lên những lời đồn đoán đó là Trung Hoa Chấp Pháp Giả. Người này tạo ra một thế lực vô hình khiến người trong võ lâm khi nghe đến tên đều răm rắp nghe lệnh. Nhưng ai mới thực sự là người thật hàng thật đây?
Có vô số bí mật khác, từ cuộc chiến chống lại thế lực đang dòm ngó bờ cõi Trung Quốc nơi hải ngoại, đến những kẻ bán nước vẫn âm ỉ mong một lần phất cờ gióng trống. Một vùng phía Đông Bắc kéo dài cho đến Tân Cương xảy ra biết bao nhiêu cuộc ám sát, bắt cóc tống tiền, thậm chí đe doạ đến an ninh quốc gia. Mà đứng sau nó là những thế lực phản động kia.
Cảnh tượng thảm thiết, máu chảy đầu rơi, nháy mắt đã bị đạn bắn xuyên đầu không sao nói hết. Thế lực nào trong ba thế lực kể trên giành được thắng lợi trong cuộc chiến một mất một còn giành danh hiệu Ác Bá một phương, thống lĩnh toàn cõi Trung Quốc. Phải ác đến cỡ nào,bá đến cỡ nào, khí phách ra sao? Chỉ biết rằng chỉ có một kẻ có quyền được sống trong cuộc chiến này.
Và trong khi chúng ta xem những cảnh bắn nhau hoành tráng, những cuộc rượt đuổi như xine, những pha đánh nhau tựa như phim chưởng,còn có những màn đấu trí đỉnh cao bằng cả thực lực, nhãn lực, nghị lực, táo bạo, không thiếu có phần may mắn. Đó là các bóng hồng e ấp,xinh đẹp, chỉ khẽ xoay người khiến bao chàng ngất ngây, bao cô gái ganh tị, nhưng cũng đầy cá tính, số phận cũng không ai giống ai tạo nên cho tác phẩm những điểm nhấn tưởng chừng như ngạt thở.
Đoán xem có phải Trung Hoa Chấp Pháp Giả và Lâm Cường là một người?
Đoán xem ai mới thật là kẻ được người đời xưng tụng hai chữ "Ác Bá" này?
Còn nữa hãy đoán thử xem bí mật của Lâm Cường là gì. Đặc biệt bất ngờ chỉ biết giống như Siêu Nhân.

Danh sách chương

Chương 1:

Thuốc trung hoa, thuốc đô bảo

Chương 2:

Tận hết sức

Chương 3:

Như mộng như ảo

Chương 4:

Đến trường

Chương 5:

Về nhà

Chương 6:

Hương vị

Chương 7:

Trúng chiêu

Chương 8:

Không đánh nhau không quen biết

Chương 9:

Hình ý quyền

Chương 10:

Gỉa vờ làm quý ông lịch lãm không xong

Chương 11:

Nói năng khí phách

Chương 12:

Dáng vẻ anh thật tốt

Chương 13:

Bách biến thần hành

Chương 14:

Kẻ nên tới

Chương 15:

Phật nói nhân quả

Chương 16:

Nát

Chương 17:

Chết không nhắm mắt

Chương 18:

Chuyện ầm ĩ này

Chương 19:

Làm giàu cấp tốc phất lên nhanh chóng

Chương 20:

Thay mặt học sinh mới phát biểu (Thượng)

Chương 21:

Thay mặt học sinh mới phát biểu (hạ)

Chương 22:

Để tiền lại đó

Chương 23:

Liều mạng với mày

Chương 24:

Vận may như cứt chó

Chương 25:

Nói chuyện giang hồ trên giường (thượng)

Chương 26:

Nói chuyện giang hồ trên giường (hạ)

Chương 27:

Ngô lão gia tử

Chương 28:

Giao cho em rồi!

Chương 29:

Đại hồ ly, tiểu hồ ly

Chương 30:

Khoản học phí này đau đầu a!

Chương 31:

Văn phòng trinh thám chung cực

Chương 32:

Là hạnh phúc sao?

Chương 33:

Lý Nham

Chương 34:

Đã đến rồi thì hiện thân đi!

Chương 35:

Phong Đao

Chương 36:

Hung vật giết người!

Chương 37:

Không cần chú đỡ

Chương 38:

Đau buồn đợi chờ

Chương 39:

Cứu chữa

Chương 40:

Thiêu thân lao vào lửa

Chương 41:

Tào phá địch

Chương 42:

Phích Sơn Kháo

Chương 43:

So tài với Địa Bảng

Chương 44:

Hai vị cao thủ Địa Bảng

Chương 45:

Không quay đầu, không lưu luyến

Chương 46:

Báo săn mồi

Chương 47:

Một hổ nhân tốt

Chương 48:

Đánh đuổi kẻ giàu phân chia ruộng đất

Chương 49:

Đến đây đi, bảo bối!

Chương 50:

Đông bắc hổ, kim tiền báo, háo tử

Chương 51:

Đo thử nông sâu

Chương 52:

Nhà – xe – tiền

Chương 53:

Lý bát nhất

Chương 54:

Chia ra

Chương 55:

Nói coi, tôi hại ai nào?!

Chương 56:

Bay giữa không trung

Chương 57:

Bắn tỉa (thượng)

Chương 58:

Bắn tỉa (hạ)

Chương 59:

Trở lại trường

Chương 60:

Giúp đỡ kẻ nghèo khó

Chương 61:

Đại thế gia

Chương 62:

Bạo sát!

Chương 63:

Sức mạnh của Sở Ly Hoả

Chương 64:

Trung hoa chấp pháp

Chương 65:

Chơi đến xương vỡ gân đứt

Chương 66:

Thiên uy

Chương 67:

Tự cầu cho mình nhiều phúc

Chương 68:

Chủ định nơi u minh

Chương 69:

Thầm than một tiếng nguy hiểm thật!

Chương 70:

Dạ Xoa đòi mạng

Chương 71:

Tai vách mạch rừng

Chương 72:

Danh từ chìm vào quên lãng

Chương 73:

Đánh lén ban đêm

Chương 74:

Nhân tình

Chương 75:

Chân lý

Chương 76:

Mê muội, đốn ngộ

Chương 77:

Tờ giấy này cháy rất to

Chương 78:

Rối loạn

Chương 79:

Lân tổ

Chương 80:

Đã tới muộn

Chương 81:

Xin mời chờ đợi

Chương 82:

Mày rốt cuộc đắc tội bao nhiêu người?

Chương 83:

Trượng nghĩa nha!

Chương 84:

Sao lại vô sỉ đến thế?

Chương 85:

Không giải thích

Chương 86:

Mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được

Chương 87:

Bị mất

Chương 88:

Xử trí như thế nào đây?

Chương 89:

Trung Hoa, cứng rắn!

Chương 90:

Chim trắng chim đen

Chương 91:

Ám đấu, minh đấu

Chương 92:

Không thể chịu tủi nhục

Chương 93:

Yêu ma

Chương 94:

Trào phúng

Chương 95:

Xem kịch

Chương 96:

Cách hoang phí của người keo kiệt

Chương 97:

Từ trời rơi xuống

Chương 98:

Có thể không giết người nữa, nhưng phải giết mày trước

Chương 99:

Cần gì biết mày là ai!

Chương 100:

Đỏ thẫm như máu

Chương 101:

Cơn giận của lân cửu (thượng) !

Chương 102:

Cơn giận của lân cửu (trung)

Chương 103:

Cơn giận của Lân Cửu (hạ)

Chương 104:

Đủ rồi

Chương 105:

Hoàn cảnh nguy hiểm của Lân Ngũ

Chương 106:

Sát ý của Trác Thanh Đế

Chương 107:

Đừng bỏ lỡ kịch hay

Chương 108:

Thần mã đều là phù vân

Chương 109:

Lân Tổ đã đến đông đủ

Chương 110:

Phong cách của Cáp Mô

Chương 111:

Đào ngũ

Chương 112:

Muốn chiến thì chiến

Chương 113:

Muốn chết!

Chương 114:

Nhìn không thấu

Chương 115:

Đầu láng

Chương 116:

Trác thanh chiến

Chương 117:

Tiểu lão đệ

Chương 118:

Thà làm ngọc vỡ!

Chương 119:

Nhật chiếu

Chương 120:

Cậu gầy đi rồi

Chương 121:

Đảo yên hà

Chương 122:

Đổ bộ

Chương 123:

Lẻn vào

Chương 124:

Giết!

Chương 125:

Liên ngân

Chương 126:

Không đề

Chương 127:

Bữa tối lần hai

Chương 128:

Đãi ngộ

Chương 129:

Phần kiều diễm đó

Chương 130:

Say tình

Chương 131:

Em yêu anh

Chương 132:

Khoe của

Chương 133:

Áo gấm về quê

Chương 134:

Đất nước có người giỏi

Chương 135:

Diễn kịch

Chương 136:

Quá đáng!

Chương 137:

Dạo phố

Chương 138:

Kẻ điên khùng? Hiệp nữ?

Chương 139:

Mỹ nữ, anh hùng bắt đầu màn kịch chém giết!

Chương 140:

Không thể chết

Chương 141:

Sau lưng

Chương 142:

Hang cọp

Chương 143:

Tuyệt địa!

Chương 144:

Đột biến!

Chương 145:

Tàn sát

Chương 146:

Phụ nữ tự trói buộc mình

Chương 147:

Tình cờ gặp mặt

Chương 148:

Hách liên

Chương 149:

Một khúc ca kinh ngạc bốn phương (thượng)

Chương 150:

Một khúc ca kinh ngạc bốn phương (hạ)

Chương 151:

Bại hoàn toàn

Chương 152:

Thỏa mãn

Chương 153:

Cải trang đi chơi

Chương 154:

Mưa gió nổi lên

Chương 155:

Chơi cờ không gặp đối thủ

Chương 156:

Anh có ý kiến gì sao?

Chương 157:

Thập diện mai phục (1)

Chương 158:

Thập diện mai phục (2)

Chương 159:

Thập diện mai phục (3)

Chương 160:

Thập!

Chương 161:

Anh ta là ai?(thượng)

Chương 162:

Anh ta là ai? (hạ)

Chương 163:

Không chơi (1)

Chương 164:

Không chơi (2)

Chương 165:

Đăng môn

Chương 166:

Hận! (thượng)

Chương 167:

Hận! (hạ)

Chương 168:

Truyền kỳ

Chương 169:

Phía trên

Chương 170:

Đường về, cũng là đường xuống suối vàng

Chương 171:

Thỏ khôn có ba hang

Chương 172:

Không điên (thượng)

Chương 173:

Không điên (hạ)

Chương 174:

Doạ lui (thượng)

Chương 175:

Doạ lui (hạ)

Chương 176:

Hai người phụ nữ

Chương 177:

Đơn kiếm phá cửu luân

Chương 178:

Kỳ huynh như ưng

Chương 179:

Ly miêu hoán thái tử!

Chương 180:

Nhập cuộc

Chương 181:

Tôi không chết, kết quả thành bại ai có thể kết luận được đây?

Chương 182:

Con người sắt đá

Chương 183:

Liều chết chém giết!

Chương 184:

Không giống nhau!

Chương 185:

Tôi vẫn thích Dạ Xoa

Chương 186:

Mượn đầu trên cổ dùng một lát

Chương 187:

Dã chiến

Chương 188:

Người không biết từ đâu tới

Chương 189:

Luyện kiếm

Chương 190:

Thiên tài

Chương 191:

Biết Hoắc Khứ Bệnh không?

Chương 192:

Lấy một chọi ba!

Chương 193:

Lấy mạng đổi mạng!

Chương 194:

Vỡ tim

Chương 195:

Chém!

Chương 196:

Là cái gì, xúc động tận đáy lòng à?

Chương 197:

Lệch rồi

Chương 198:

Tình tay ba

Chương 199:

Hãy tin tôi

Chương 200:

Lên đường

ĐỒNG TÁC GIẢ

Bìa truyện Trường Ninh Đế Quân - Trí Bạch
Thể loại: quân sự, cổ đại, chiến tranh... Câu chuyện nói về lục đại Ninh quốc, trong thiên hạ này có
Bìa truyện Đại Nghịch Chi Môn - Trí Bạch
Tạo phúc cho người thiện, khiển trách kẻ gian ác. Nhưng nếu không sử dụng đúng cách, luật pháp sẽ tr
Bìa truyện Đế Trụ - Trí Bạch
Nhà Đường diệt vong mở đầu cho thời kỳ phiên trấn cát cứ Ngũ Đại Thập Quốc. Lưu Lăng tái sinh, trở t

Truyện liên quan