Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc

Ân Tầm

Bìa truyện Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc - Ân Tầm
569 Chương
501 Lượt xem
9.1 Điểm
1.6M Chữ
ngôn tình
~104h đọc
Hoàn thành

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Bảy năm, vẫn ngoảnh về phương Bắc – Ân Tầm
Nếu con tim tan vỡ…
Cố Sơ nói: “Vậy thì, gặp nhau là được.”
Lục Bắc Thần nói: “Tôi sẽ giữ lại thi thể còn không nguyên vẹn đó của cô ta để phân biệt nhân tính.”
***
Cố Sơ từng nghĩ tới vô số lần gặp lại nhau, nhưng không ngờ ngày này lại tới một cách đầy bất ngờ. Cô hoảng loạn, bối rối. Anh vẫn bình tĩnh, thản nhiên.
Cô lẩm bẩm: “Bắc Thâm…”
Anh: “Tôi là Lục Bắc Thần!”
Lục Bắc Thần, một người có thân phận cao quý lại khiến người ta phải kính nể. Anh là bác sỹ pháp y nhân chủng học quốc tế có quyền thế, là vị tiến sỹ có IQ cao khiến tội phạm không có chỗ lánh mình, là “người giải thích xác chết” có uy tín mà bất kỳ một manh mối nào cũng không thoát được khỏi đôi mắt hiểm của anh, là một giáo sư chuyên ngành đã được viện kiểm sát tối cao mệnh danh là “nam thần” khó mời nhất, là người nắm giữ “ngân sách Bắc Thần” tiếng tăm lẫy lừng.
Anh có gương mặt giống Bắc Thâm, nhưng lại không phải Bắc Thâm của cô.
Có người nói Lục Bắc Thần quá lý trí, cả máu cũng lạnh.
Có người lại nói Lục Bắc Thần quá nguy hiểm vì chân lý chỉ được nắm trong tay anh. Anh chỉ cần dùng một con dao là có thể lột một người từ vị trí chính giữa vòm họng cho tới khớp nối xương chậu mà không để lại vết tích.
Cũng có người nói trong lòng Lục Bắc Thần mãi chôn giấu một người con gái, người đã làm tổn thương anh rất sâu.
Từng vụ án giết người nghe đã thấy ghê rợn, từng trường hợp ly kỳ, khó giải thích, nguy hiểm cận kề, khó khăn đầy rẫy, thế giới của cô đã không còn bình yên nữa. Anh vẫn ung dung, bình tĩnh bóc tách từng lớp tìm ra sự thật, nhắc nhở cô: “Tốt nhất cô thông minh một chút, tôi không muốn có một ngày phải tận tay khám nghiệm xác cô đâu.”
Anh không phải là Bắc Thâm, ánh mắt của Bắc Thâm không lạnh lẽo, bàn tay của Bắc Thâm không băng giá. Nhưng anh lại dùng con dao giải phẫu chống lên ngực cô và nói: “Sao bằng được người không có trái tim như cô?”
Hai năm hạnh phúc đổi lấy năm năm khổ đau, thứ gặm nhấm cơ thể anh đâu chỉ có cô đơn? Đối với cô, anh chỉ là một người qua đường có duyên gặp mặt. Đối với anh, cô lại là giấc mơ quá khứ không thể xóa nhòa.
***
Lục Bắc Thần luôn khiến cô chìm vào ảo giác. Bóng hình thân thuộc, gương mặt thân thuộc, rồi khiến cô không sao thở nổi.
Nhưng anh lại nói: “Đã phụ lòng người, vì cớ gì phải đau khổ?”
Bỗng một ngày nào đó, có người nói với Cố Sơ:
Đừng có tin Lục Bắc Thần, vì anh ta, không phải Lục Bắc Thần…
***
Tình yêu bị tuổi xuân giết chết, còn tuổi xuân lại bị tình yêu lưu đày…
Nhân vật: Lục Bắc Thần (Lục Bắc Thâm), Cố Sơ, Kiều Vân Tiêu, Sầm Vân, Cố Tư, Tiêu Tiếu Tiếu, Tiêu Tuyết, La Trì, Lăng Song…

Danh sách chương

Chương 1:

Lời Mở Đầu

Chương 2:

Một Cái Xoay Lưng Là Cả Đời Người

Chương 3:

Thành Phố Vẫn Còn Lạnh

Chương 4:

Nghe Nói… Anh Ấy Quay Về Rồi

Chương 5:

Tuổi Xuân Bị Tình Yêu Lưu Đày

Chương 6:

Nghệ Sỹ Vỹ Cầm Mất Tích Kỳ Bí

Chương 7:

Ba Mét, Khoảng Cách Của Chia Ly Rồi Gặp Lại

Chương 8:

Mùi Hương Thoảng Qua

Chương 9:

Người Giải Thích Xác Chết

Chương 10:

Sợ Rằng Còn Người Khác Không Tin Em

Chương 11:

Khóc Chẳng Ích Gì Đâu

Chương 12:

Đóa Anh Túc Nở Trên Đầu Ngón Tay

Chương 13:

Loại Trừ Khả Năng Tự Sát

Chương 14:

Cậu Tốt Nhất Đừng Trở Thành Người Thứ 200

Chương 15:

Thi Thể Sẽ Nói Lên Chân Tướng

Chương 16:

Tìm Đầu Về Đây

Chương 17:

Tử Đinh Hương Rụng Khắp Mặt Đất

Chương 18:

Hai Câu Nói Của Anh

Chương 19:

Đẹp Quá Mức Sẽ Trở Nên Không Chân Thực

Chương 20:

Quá Khoe Khoang Sự Thấu Hiểu

Chương 21:

Sự Ấm Áp Trong Tầm Tay Với

Chương 22:

Trừ Phi Anh Chính Là Lục Bắc Thâm

Chương 23:

Dây Đàn Hoa Lệ

Chương 24:

Đồ Chơi Của Khỉ

Chương 25:

Pháp Y Phá Án, Quái Dị Mê Tín

Chương 26:

Cậu Lạ Lắm

Chương 27:

Bữa Tiệc Lâu Ngày Gặp Lại

Chương 28:

Những Người Năm Ấy

Chương 29:

Trầm Lắng Tựa Biển Khơi

Chương 30:

Ký Ức Về Ngọc Lan

Chương 31:

Đôi Mắt Đã Thay Đổi Không Gian

Chương 32:

Ánh Mắt Dõi Theo

Chương 33:

Đóa Hoa Màu Cam

Chương 34:

Sự Thật Tất Phải Biết

Chương 35:

Đã Lâu Mới Lại Hẹn Hò

Chương 36:

Tìm Được Đôi Giày Phù Hợp Với Mình

Chương 37:

Nỗi Sợ Hãi Lan Tỏa

Chương 38:

Tay Đao Phủ Giết Chết Trái Tim

Chương 39:

Quá Khứ Hiển Hách

Chương 40:

Cuối Cùng Vẫn Là Bức Tranh Đầy Bụi Bặm

Chương 41:

Ẩn Giấu Tài Năng

Chương 42:

Tuổi Xuân Ngát Hương Ngọc Lan

Chương 43:

Anh Là

Chương 44:

Trái Bí Đao

Chương 45:

Những Năm Tháng Không Biết Nặng Nhẹ

Chương 46:

Cá Cược

Chương 47:

Thành Công

Chương 48:

Lâm Gia Duyệt

Chương 49:

Đại Pháp Y Hạ Mình

Chương 50:

Chợ Đêm

Chương 51:

Tôi Muốn Mua Thuốc

Chương 52:

Cám Ơn Ông Chủ

Chương 53:

Tôi Đổi Ý Rồi

Chương 54:

Cô Thiên Kim Rất Xứng Đôi

Chương 55:

Cô Thiếu Tiền Lắm Sao?

Chương 56:

Cô Đâu Hay Biết

Chương 57:

Khó khăn của Hứa Đồng

Chương 58:

Anh sắp về rồi

Chương 59:

Vốn không có ý, lấy đâu ra tình

Chương 60:

Lai lịch của cô ấy không đơn giản

Chương 61:

Bách hoa lệnh

Chương 62:

Phiền cô đích thân nấu nướng

Chương 63:

Vì sao không thể là tôi?

Chương 64:

Cô và anh như hai thế giới

Chương 65:

Bị bắt tại trận

Chương 66:

Một phần giống, đôi phần khác

Chương 67:

Hoa ngọc lan mang tình yêu tới

Chương 68:

Nét dịu dàng cài trên mái tóc

Chương 69:

Tình yêu vượt ranh giới

Chương 70:

Hai người đang hẹn hò?

Chương 71:

Đánh dấu mối quan hệ từ đây

Chương 72:

Rắp tâm trả thù

Chương 73:

Biết ngay em có ý đồ đen tối với anh từ lâu

Chương 74:

Đối mặt

Chương 75:

Không chỉ có đôi mắt thâm độc

Chương 76:

Núi này cao hơn núi khác

Chương 77:

Cách giải quyết của anh

Chương 78:

Một mình cũng thành tranh

Chương 79:

Hình ảnh đọng lại

Chương 80:

Hèn nhát

Chương 81:

Quỹ ‘Bắc Thần’ khiến người ta hoài nghi

Chương 82:

Lần đầu tiếp chiêu

Chương 83:

Bị chiếu tướng

Chương 84:

Như đang nhìn người xưa

Chương 85:

Ngày mai, tôi đợi cô

Chương 86:

Hành động tương tự

Chương 87:

Vết sẹo đáng nghi

Chương 88:

Ngư khương

Chương 89:

Sẽ dọa chết người đấy

Chương 90:

Nghi phạm

Chương 91:

Có chuyện gì nhớ tìm cảnh sát

Chương 92:

Phim kinh dị chẳng là gì

Chương 93:

Manh mối bị bỏ sót

Chương 94:

Tình yêu khiến người ta thành những kẻ điên

Chương 95:

Máy móc nào sản xuất tư duy

Chương 96:

Tôi sẽ theo đuổi em

Chương 97:

Phát biểu của anh

Chương 98:

Con thỏ bị dọa mất hồn

Chương 99:

Tờ chi phiếu kỳ lạ

Chương 100:

Không tìm được đường về

Chương 101:

Kỷ lục khó mà phá vỡ

Chương 102:

Thỏ con

Chương 103:

Anh là tiểu nhân

Chương 104:

Yêu cầu của Cố Sơ

Chương 105:

Vẫn cứ thích em

Chương 106:

Không mời tự đến

Chương 107:

Lời thú tội bất ngờ

Chương 108:

Chưa từng yêu ai khác, cho đến tận bây giờ

Chương 109:

Em coi tôi là loại đàn ông gì?

Chương 110:

Muốn khóc bao nhiêu, con tim đau bấy nhiêu

Chương 111:

Dao giải phẫu sẵn sàng phục vụ

Chương 112:

Tôi chỉ cần đáp án sau khi em phân tích bằng lý trí

Chương 113:

Hợp đồng 20 năm? Anh đang đùa?

Chương 114:

Người đàn ông tài giỏi đó biết kiếm đạo

Chương 115:

Chọc thủng nghi vấn quan trọng

Chương 116:

Mời kiểu gì đây?

Chương 117:

Tôi tới làm việc

Chương 118:

Đừng đi

Chương 119:

Tôi biết, em chưa quên

Chương 120:

Cố Sơ, anh muốn chúng ta ở bên nhau

Chương 121:

Người tôi muốn là em

Chương 122:

Đây là công việc của em

Chương 123:

Rốt cuộc cậu là ai?

Chương 124:

Khiến em yêu Lục Bắc Thần

Chương 125:

Người đàn ông ngang bướng

Chương 126:

Có phải anh không?

Chương 127:

Em chỉ coi anh ta là anh

Chương 128:

Cô là con mèo chỉ biết cào người

Chương 129:

Chúng tôi muốn bàn bạc qua chuyện đính hôn

Chương 130:

Giáo sư lớn tới tận nhà

Chương 131:

Thuận lợi mọi bề

Chương 132:

Tôi có thể quá đáng

Chương 133:

Bức tranh bốn người

Chương 134:

Em nên có hạnh phúc của riêng mình

Chương 135:

Sinh nhật vui vẻ, Sơ Sơ của anh

Chương 136:

Ai là 'đạo cao một thước, ma cao một trượng'?

Chương 137:

Về anh, về một thành phố

Chương 138:

Trực giác của Cố Sơ

Chương 139:

Bức tranh khác biệt

Chương 140:

Tiếng bước chân giữa đêm khuya

Chương 141:

Anh là người đàn ông xấu xa

Chương 142:

Dây đàn ruột dê bị phát hiện

Chương 143:

Người đàn ông tìm ra sự thật chỉ bằng vụn xương

Chương 144:

Kết luận thống nhất

Chương 145:

Tôi vào cùng anh

Chương 146:

Chẳng qua anh chỉ muốn ôn lại chuyện cũ

Chương 147:

Cuộc đối thoại kinh hoàng

Chương 148:

Mạng của ai đáng giá hơn

Chương 149:

Khoảnh khắc ấy, cô không nghĩ gì hết

Chương 150:

Thành phố chất chồng ký ức

Chương 151:

Họ đều có một chất giọng đẹp

Chương 152:

Sợi dây đàn lệch lạc trong lòng

Chương 153:

Một cái tên trở thành thuốc độc

Chương 154:

Tôi không nỡ

Chương 155:

Người đàn ông xảo quyệt

Chương 156:

Cây bút ký tên chướng mắt

Chương 157:

Người em phải nhớ... là tôi

Chương 158:

Là ai đây?

Chương 159:

Gia đình đã tan nát, còn cần nhà làm gì?

Chương 160:

Cho tôi một ít thời gian

Chương 161:

Rẽ nhầm thời gian

Chương 162:

Sớm muộn gì cô cũng sẽ hại chết anh ấy

Chương 163:

Thế nên, Bắc Thần, em... đi đây

Chương 164:

Chỉ vì em mà phá cách

Chương 165:

Người đàn ông trong mưa gió

Chương 166:

Hình ảnh anh và người ấy chồng lên nhau

Chương 167:

Sự khác biệt giữa em và thi thể

Chương 168:

Em hiểu ý của tôi không?

Chương 169:

Cô đi rồi cũng mang cả anh ấy đi theo

Chương 170:

Anh chấp nhận

Chương 171:

Nơi ngã rẽ góc đường

Chương 172:

Cách nhặt lại tự tin

Chương 173:

Chỉ muốn đi mãi

Chương 174:

Chỉ muốn ôm lấy nỗi cô đơn của anh

Chương 175:

Con có bạn trai rồi

Chương 176:

Mặc cho anh dẫn đường thẳng tiến

Chương 177:

Lục Bắc Thần yêu Cố Sơ

Chương 178:

Đúng là em điên rồi

Chương 179:

Sơ sơ

Chương 180:

Nút thắt đau đớn

Chương 181:

Anh sẽ giải quyết

Chương 182:

Vì sao cứ phải là em?

Chương 183:

Anh đủ tư cách để có em

Chương 184:

Em tin anh ấy?

Chương 185:

Là tai nạn ư?

Chương 186:

Tới trước ‘cứu giá’

Chương 187:

Một vị chua chua

Chương 188:

Tiện thể điều tra ra

Chương 189:

Những thay đổi ngỡ ngàng

Chương 190:

Quy định quái gở

Chương 191:

Không đơn giản như vẻ bề ngoài

Chương 192:

Đừng báo cảnh sát!

Chương 193:

Ai cũng điên hết rồi

Chương 194:

Là thanh mai chưa hẳn là trúc mã

Chương 195:

Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau

Chương 196:

Mùi hương yêu thích

Chương 197:

Con gái thích làm đẹp cho người yêu ngắm

Chương 198:

Xương vụn

Chương 199:

Thực tiễn là tiêu chuẩn duy nhất của chân lý thực nghiệm

Chương 200:

Không sợ mất mặt, chỉ cần đừng mất mạng

ĐỒNG TÁC GIẢ

Bìa truyện Tứ Trùng Miên - Ân Tầm - Ân Tầm
Hai năm sau, khúc nhạc “Ode to soul” chết chóc tái hiện… Thế nên, anh là Lục Nam Thâm ư? Vị nhạc trư
Bìa truyện Kinh Niên Thư - Ân Tầm
Bạn đang đọc truyện Kinh Niên Thư của tác giả Ân Tầm . Hoa Nguyệt Quý ăn người, rong ruổi nhặt thi t
Bìa truyện Tên Anh Là Thời Gian - Ân Tầm
Đề tài: Bích họa Đôn Hoàng + nhà phục hồi văn vật Nghề nghiệp nam chính: Nhà phục hồi văn vật, dùng

Truyện liên quan