Giang Sơn Mĩ Sắc

Mặc Vũ

Bìa truyện Giang Sơn Mĩ Sắc - Mặc Vũ
607 Chương
311 Lượt xem
8.2 Điểm
3.1M Chữ
quân sự
~209h đọc
Hoàn thành

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Thịnh thế Đường triều có thể nói là điểm sáng chói nhất trong lịch sử trung hoa, bởi xét về khía cạnh lãnh thổ lẫn văn hóa, đế chế này có nổi bật hơn cả nhà Hán khi ảnh hưởng và móng vuốt của nó lan tràn khắp cả thế giới. Không những vậy, Đường Thái Tông Lý Thế Dân còn được công nhận là một trong những đại đế thế giới đầy quyền lực nhất.Chính vì ánh sáng quang huy của triều đại này quá rực rỡ, mơ hồ che đựng hết thảy diễn biến lịch sử thời đại xung quanh nó khiến người khác lãng quên đi nhà Tùy, một triều đại đoản mệnh nhưng nếu so sánh về ý nghĩa lịch sử với nhà Đường chỉ có hơn không kém.Từ sau Tam Quốc tranh hùng, họ Tư Mã thống nhất trung hoa lập nên Tây Tấn. Trải qua trăm năm suy thịnh, loạn Bát Vương nổi lên, người Hung Nô trỗi dậy khiến Tây Tấn như băng rã, tan thành nhiều quốc gia nhỏ, đánh nhau không ngớt suốt mấy trăm năm.Dương Kiên tài cao xuất thế, tuy cướp ngôi của chính cháu mình, lại có công thống nhất trung hoa, lập ra triều Tùy, kết thúc 400 năm chiến loạn. Đại Tùy thịnh thế nhất thời, giang sơn trải rộng khắp thiên hạ, binh nhung mã giáp cường tráng, người tài khắp chốn.Tùy Dạng Đế nối ngôi, hoang dâm bạo ngược, tiêu xài xa xỉ, xây kênh Đại Vận Hà lại 3 lần chinh phạt Triều Tiên khiến triều đình lụng bại, đất nước kiệt quệ, dân chúng oán ghét. Chư hầu khắp nơi nổi dậy đánh Tùy.Năm 616, bất chấp lời khuyên ngăn của triều thần ở Đông Đô, bất chấp khắp nơi chiến loạn, Dạng Đế lần thứ 3 tuần hành Giang Nam. Đường đi chưa xong, đường về đã bị các chư hầu chặn đứt, vua trở thành kẻ lưu vong rồi bị chính Thống Lĩnh Cấm Vệ Quân Vũ Văn Hóa Cập giết chết.Phía trên là chính sử ghi lại, Dạng Đế đẹp trai giỏi võ, rành rẽ binh pháp mới 20 tuổi một mình chỉ huy quân đội đánh dẹp giang sơn cho vua cha. Có phần tương tự Tần Vương Lý Thế Dân, chỉ tiếc về sau trở thành một bạo chúa bị người thiên hạ phỉ nhổ, sử sách lên án.Sử sách đôi lúc còn hoang đường hơn sắc đẹp. Tùy mỗi người một cách diễn giải.Hắn xuyên qua thời gian, không gian trở về thời Tùy Mạt.Ở đây hắn không muốn làm cái gì thiên hạ anh hùng, cũng không muốn làm chư hầu tranh thiên hạ.Vốn xuất sanh đã trở thành thiếu trại chủ của một trại cướp, hắn vốn nghĩ làm cướp cũng tốt, cất dấu tài bảo đủ rồi thì tìm một nơi sanh sống khoái lạc. Không nghĩ đến lão cha một mực muốn hoàn lương, hắn lại nghĩ có thể làm thương nhân buôn ngựa cũng được, đến lúc thiên hạ đại loạn, ta ngồi 1 chỗ chờ thiên hạ anh hùng, Lý Uyên, Lý Thế Dân, Đậu Kiến Đức, Vương Thế Sung tới xin xỏ cũng là một việc rất có mặt mũi.Vậy rồi, một thân áo vải hắn dấn thân vào giang hồ, du nhập vào bánh xe lịch sử. Xông Đại Mạc, đến Đông Đô, qua Giang Nam, càng đi nhiều hắn càng nhận ra lịch sử vốn không đáng tin tưởng.Cái kia Lý Huyền Phách, anh em song sinh đoản mệnh với Lý Thế Dân thì ra là một kỳ nam tử, thiên hạ đệ nhất cao thủ ở Đông Đô, tài trí tuyệt luân nhưng lại là một bệnh phu chỉ còn sống được một ít thời gian.Cái kia Bùi Minh Thúy, một lòng trung thành với Tùy Dạng Đế, dùng kế mưu an định thiên hạ, cho dù là ai, một khi Bùi Minh Thúy muốn hắn chết, ắt không thoát được.Cái kia Tùy Dạng Đế, lại là một hoàng đế có lý tưởng, có hùng tài lại có tầm nhìn rộng lớn. Hắn vì thiên hạ vì dân chúng bỏ đi tình yêu chân chính, lại dám vì bóng ma tình yêu bỏ đi tánh mạng.Cái kia đứng đầu Phong Trần Tam Hiệp, Cầu Nhiêm Khách Trương Trọng Cảnh thiên hạ đệ nhất hiệp khách, thần long lúc ẩn lúc hiện lại xem hắn như huynh đệ sinh tử chi giao.Cái kia Lý Tịnh ôn nhu khiêm tốn, tài cao chí đại nhưng không gặp thời, hắn như một thanh kiếm trong vỏ, như phượng hoàng chập phục, chỉ đợi cơ hội tuốt ra đoạt mạng, ngẩng lên vỗ cánh trời cao, oanh động khắp thiên hạ.Cái kia Vũ Văn Hóa Cập lại chẳng phải là cao thủ gì gì trong truyền thuyết, số mệnh vốn chỉ là bi kịch của một âm mưu kinh thiên.Cái kia Trương Giác, thủ lĩnh Hoàng Cân Đạo thời Tam Quốc thì ra cũng giống như hắn, từ hiện đại xuyên qua trở về..Thiên hạ rối loạn,Thiên thư xuất thế,Bố Y tung hoàng.Hắn lại là cái kia Tiêu Bố Y, là cái kia đáng sợ thiên thư trong truyền thuyết. Hắn được vạn người kính ngưỡng, chư hầu trong thiên hạ run sợ. Đường Vương Lý Uyên xưng huynh gọi đệ, Thái Tổ Lý Thế Dân xem như mục tiêu cần phải vượt qua. Chỉ có điều, người muốn giết hắn càng ngày lại càng nhiều.Thái Bình Đạo Giáo, Côn Luân thiên hạ đệ nhất cao thủ, đệ nhất danh tướng Trương Tu Đà, Thiên Nhai Phù Bình Cư, đứng đầu Đông Đô Hoàng Phủ Vô Dật, Mưu môn Lưu Văn Tĩnh.Tiêu Bố Y lúc này đã không còn là lúc trước thiếu niên vô tri, một thân áo vải chỉ mong bình an sống qua ngày. Hắn lúc này nhân nghĩa động thiên hạ, một tay nắm nửa giang sơn, trí mưu có thể đẩy thiên hạ kiêu hùng vào cảnh vạn kiếp bất phục, võ công có thể đi lại như giỡn chơi, lấy đầu tướng địch giữa trăm vạn loạn quân.Đến cuối cùng, hắn vốn chính là người đã chết.

Danh sách chương

Chương 1:

Bạo Lực Dã Thị Mỹ Bạo Lực Cũng Có Nét Đẹp

Chương 2:

Ăn No Không Đói Bụng

Chương 3:

Phú Giáp Thiên Hạgiàu Nhất Thiên Hạ

Chương 4:

Ma Đao

Chương 5:

Yếu Liễu Ngã Hậu Thỉnh Phóng Liễu Ngã Muốn Ta Xong Xin Hãy Thả Ta

Chương 6:

Danh Tướng

Chương 7:

Tiền Canh Quang Minhtương Lai Tươi Sáng

Chương 8:

Khanh Bổn Giai Nhân Nại Hà Tố Tặc Có Được Giai Nhân Sợ Chi Làm Giặc

Chương 9:

Hạ Đản Đích Mẫu Kê Gà Mái Phải Biết Đẻ Trứng

Chương 10:

La Mã Dã Thị Nhất Chủng Mã La Mã Cũng Là Một Loại Mã

Chương 11:

Trường Tại Sơn Bích Lý Diện Đích Dương

Chương 12:

Tuyệt Giai Đích Mục Tràng

Chương 13:

Ngộ Tập

Chương 14:

Tử Chiến

Chương 15:

Thiên Binh

Chương 16:

Áo Mạt Ô Đặc

Chương 17:

Nhật Cửu Sanh Tình

Chương 18:

Mật Ý Trường Cung

Chương 19:

Thoại Bất Đầu Ky

Chương 20:

Nhân Quy Nhĩ Đái Yếu Đái Hảo

Chương 21:

Nhân Tại Ốc Diêm Hạ

Chương 22:

Ngữ Xuất Kinh Nhân

Chương 23:

Ý Ngoại Yêu Thỉnh

Chương 24:

Thiên Thượng Đích Hãm Bính

Chương 25:

Hợp Pháp Kinh Doanh

Chương 26:

Lão Bang Tử

Chương 27:

Kinh Mã

Chương 28:

Sĩ Tộc Tử Đệ

Chương 29:

Hoành Tài

Chương 30:

Quái Hán

Chương 31:

Chí Sĩ

Chương 32:

Hào Đổ

Chương 33:

Ý Ngoại Trung Đích Ý Ngoại

Chương 34:

Nhạc Phường Yến Khách

Chương 35:

Nhĩ Toán Thập Yêu Đông Tây

Chương 36:

Trọng Thưởng

Chương 37:

Mộng Điệp

Chương 38:

Sơ Dạ

Chương 39:

Dụ Hoặc

Chương 40:

Ngươi Thua

Chương 41:

Kế Trong Kế

Chương 42:

Huynh Đệ Trọng Tụ

Chương 43:

Chích Năng Khán Bất Năng Mạc

Chương 44:

Thái Thú Cũng Nể Mặt

Chương 45:

Gây Hấn

Chương 46:

Cao Thủ

Chương 47:

Thân Phận Tiết Lộ

Chương 48:

Môn Thần Chi Nhất

Chương 49:

Vận May Liên Tục

Chương 50:

Tuyệt Giao

Chương 51:

Khổ Tâm

Chương 52:

Thịnh Thế

Chương 53:

Gặp Lại Người Ấy

Chương 54:

Chuyện Mong Chờ Nhất

Chương 55:

Khóa Vàng Rương Bạc

Chương 56:

Thiên Môn Sinh Ý

Chương 57:

Son Phấn

Chương 58:

Tiền Đồ Chưa Rõ

Chương 59:

Tập Kích Không Rõ

Chương 60:

Cách Sơn Đả Ngưu

Chương 61:

Dạ Bán Ngư Sí

Chương 62:

Thủ Đoạn Của Lưu Vũ Chu

Chương 63:

Cao Nhân Chỉ Điểm

Chương 64:

Chuẩn Bị Mọi Việc

Chương 65:

Là Rồng Thì Còn Sống Mà Về

Chương 66:

Sự Mập Mờ Về Lịch Sử

Chương 67:

Tâm Tư Nữ Nhân

Chương 68:

Tứ Khoa Cử Nhân

Chương 69:

Núi Vẫn Vậy Mà Lối Đã Đổi

Chương 70:

Thú Y

Chương 71:

Thân Phận

Chương 72:

Độc Kế

Chương 73:

Huyết Chiến

Chương 74:

Điệu Hổ Ly Sơn

Chương 75:

Lịch Sơn Phi

Chương 76:

Nỏ Tiễn

Chương 77:

Không Thể Tránh Được

Chương 78:

Rút Lui

Chương 79:

Khả Đôn

Chương 80:

Phân Kỳ Thống Nhất

Chương 81:

Loly

Chương 82:

Trở Ngại Ngoài Ý Muốn

Chương 83:

Ngựa Như Ánh Trăng

Chương 84:

Chàng Đối Với Ta Thật Tốt

Chương 85:

Chém Sói

Chương 86:

Nhu Tình Lợi Kiếm

Chương 87:

Mụ Cá Ba Tử

Chương 88:

Trí Địch

Chương 89:

Anh Hùng Của Bạn

Chương 90:

Cổ Quái

Chương 91:

Biến Cố Ngoài Ý Muốn

Chương 92:

Gặp Quỷ

Chương 93:

Cầu Nhiêm Khách

Chương 94:

Liễu Ám Hoa Minh

Chương 95:

Cố Chiếm Phần Lợi

Chương 96:

Công Lãnh Đạo Lấy Tội Thủ Hạ Chịu

Chương 97:

Mặt Mũi Và Đạt Ma

Chương 98:

Săn Bắn

Chương 99:

Cầm Vương

Chương 100:

Bằng Quân Mạc Thoại Phong Hầu Sự

Chương 101:

Tranh Phong

Chương 102:

Thiên Nhạc Trại Thượng

Chương 103:

Rượu Chưa Làm Người Say Mà Người Đã Tự Say

Chương 104:

Động Tình Động Đao Động Cả Tâm Tư

Chương 105:

Tương Tư Cùng Lập Mưu

Chương 106:

Độc Trung Độc

Chương 107:

Vũ Văn Hóa Cập Cũng Đồng Hành

Chương 108:

Cao Chiêu Tính Toán; Thánh Chỉ Đến

Chương 109:

Mới Tới Đông Đô

Chương 110:

Phong Trần Nhị Hiệp Nghèo Túng

Chương 111:

Cẩu Huyết Thi Nhân Kinh Tứ Tọa

Chương 112:

Thiên Nhạc Trại Hạ

Chương 113:

Tru Sát

Chương 114:

Hai Đời Quân Vương

Chương 115:

Hay Cho Một Chức Quan

Chương 116:

Quái Nhân Tại Quan Văn Điện

Chương 117:

Lấy Mạng Đánh Cuộc

Chương 118:

Dương Uy Tứ Phương

Chương 119:

Đại Họa Trước Mắt

Chương 120:

Không Biết Tiêu Lang Là Tiêu Lang

Chương 121:

Mạch Lộ Mạt Lộ

Chương 122:

Sát Cơ Chuyển Cơ

Chương 123:

Bất Tử Tiểu Cường

Chương 124:

Đệ Nhất Mãnh Nam

Chương 125:

Hành Thích Ôn Tuyền

Chương 126:

Hoàng Thân Quốc Thích

Chương 127:

Người Anh Họ Hàng Xa

Chương 128:

Thiên Cổ Nhất Đế

Chương 129:

Thỉnh Mệnh

Chương 130:

Quan Uy

Chương 131:

Tần Thúc Bảo Cùng Trình Giảo Kim

Chương 132:

Điện Thí

Chương 133:

Thi Đao

Chương 134:

Liên Tục Thăng Chín Cấp

Chương 135:

Quan Vận Hanh Thông

Chương 136:

Nổi Tiếng

Chương 137:

Vô Ưu Có Ưu

Chương 138:

Mượn Xác

Chương 139:

Ta Là Quan Tham Ta Sợ Ai

Chương 140:

Thế Lực Thế Lợi

Chương 141:

Trao Đổi

Chương 142:

Sơ Hở

Chương 143:

Mượn Sức

Chương 144:

Năm Mới

Chương 145:

Ngõa Cương

Chương 146:

Kiêu Hùng

Chương 147:

Mảnh Mai Rùa Thứ Ba

Chương 148:

Chuyên Gia Vỗ Mông Ngựa

Chương 149:

Mệnh Bất Do Kỷ

Chương 150:

Thần Toán Thiên Cơ

Chương 151:

Tàng Giáp

Chương 152:

Đấu Cấp

Chương 153:

Đưa Đến Tận Cửa

Chương 154:

Mưa Gió Ập Đến

Chương 155:

Giờ Dậu

Chương 156:

Mưu Nghịch

Chương 157:

Chém Tận Giết Tuyệt

Chương 158:

Ảnh Tử Cái Bóng

Chương 159:

Lý Thị Huynh Đệ

Chương 160:

Tiện Nghi Làm Việc

Chương 161:

Loạn Điểm Uyên Ương

Chương 162:

Nước Lạnh Người Nóng

Chương 163:

Nhu Tình Như Nước

Chương 164:

Sát Khí Thật Mạnh

Chương 165:

Tình Nghĩa Lương Nan

Chương 166:

Quyền Mao Qua

Chương 167:

Âm Soa Dương Thác

Chương 168:

Mưu Đồ

Chương 169:

Dục Cầm Cố Túng Lạt Mềm Buộc Chặt

Chương 170:

Nội Chiến

Chương 171:

Ta Cưới Nàng

Chương 172:

Thất Thương

Chương 173:

Có Qua Thì Phải Có Lại

Chương 174:

Hai Phần Trăng Sáng

Chương 175:

Ta Chính Là Rất Kiêu Ngạo

Chương 176:

Nhân Chí Tiện Tắc Vô Địch

Chương 177:

Tung Hoành

Chương 178:

Trộm Đồ

Chương 179:

Đạo Tín

Chương 180:

Minh Tu Sạn Đạo

Chương 181:

Phản Khách Thành Chủ

Chương 182:

Phản Kích Thượng

Chương 183:

Phản Kích Trung

Chương 184:

Phản Kích Hạ

Chương 185:

Nam Chinh Bắc Chiến Thượng

Chương 186:

Tình Nồng

Chương 187:

Kinh Biến

Chương 188:

Tứ Hôn Sứ

Chương 189:

Chờ Thời

Chương 190:

Trảm Phong

Chương 191:

Biến Ảo Khó Lường

Chương 192:

Sách Phản

Chương 193:

Binh Phân Hai Đường

Chương 194:

Lo Lắng

Chương 195:

Trở Ngại

Chương 196:

Đối Mặt

Chương 197:

Chiến Ngàn Dặm

Chương 198:

Giương Đông Kích Tây

Chương 199:

Cần Vương

Chương 200:

Biến Chuyển

ĐỒNG TÁC GIẢ

Bìa truyện Đế Yến - Mặc Vũ
Nhóm dịch: Bạch Ngọc Nguyện Vào những năm đầu lập quốc của nhà Minh, có 3 chữ cấm kị khiến người khá
Bìa truyện Sáp Huyết - Mặc Vũ
(Uống Máu - 歃血) Thời kỳ Bắc Tống, sóng gió nổi lên chốn biên cương, giang sơn Đại Tống bấp bênh dưới
Bìa truyện Giang Sơn Mỹ Sắc - Mặc Vũ
Giới Thiệu Truyện - Thịnh thế Đường triều có thể nói là điểm sáng chói nhất trong lịch sử trung hoa,

Truyện liên quan