Bìa truyện Hân Hoan - Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
116 Chương
171 Lượt xem
9.4 Điểm
365.2K Chữ
đam mỹ
~24h đọc
Hoàn thành

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Editor:
Muối
Thể loại:
Đam mỹ, hiện đại, showbiz, ấm áp, công bị trầm cảm biếng ăn x thụ yêu đời ham ăn, HE
★ GIỚI THIỆU ★
Một người luôn lạc quan vui vẻ, một người luôn mang tâm sự, nhìn đời u ám...
Hai con người cùng trải qua nỗi đau, bất hạnh, nhưng có người lại may mắn được yêu thương, vì thế luôn rạng rỡ như ánh mặt trời.
Người không may thì trưởng thành, tâm thái lạnh lùng, dễ dàng trầm cảm. Nhưng biết đâu, chỉ là phép màu dành cho người đó vẫn chưa tới?!!
Án Đình: Cuộc sống chẳng có gì thú vị cả, sống thì khác gì chết chứ?
Lê Chiêu: Được sống là hạnh phúc rồi mà.
Thế giới nội tâm của Án Đình là một màu xám xịt, cho đến khi anh gặp được Lê Chiêu. Anh nghĩ, chắc cậu chàng này là người hoạt bát nhất thế gian, nếu không sao ngày nào cũng nhảy nhót tưng bừng trong lòng anh vậy?
Rạng rỡ lạc quan x Chẳng hề vui vẻ.
【Trân trọng sinh mệnh, tích cực hướng về phía trước, cố gắng nỗ lực để xã hội ngày một tốt đẹp lên】
Review của Muối: (CÓ CHÚT SPOIL)
Chiêu Chiêu là một cậu bé có tuổi thơ cơ cực, bị ba mẹ bỏ đói bỏ rét, bị bạo hành thậm tệ, và hiển nhiên không hề được yêu thương. Năm lên mười, một phép màu xuất hiện giúp em thoát khỏi căn nhà đáng sợ, cũng khi đó em mới biết rằng đó không phải ba mẹ ruột của mình. Năm lên mười, Chiêu Chiêu tới cô nhi viện, ở đây em có các anh các chị, các thầy cô, một tuần được ăn hai bữa đùi gà, được cho quần áo ấm, Trung Thu có bánh trứng muối, cũng vì phép màu này mà em luôn lạc quan tin rằng cuộc sống sẽ tốt hơn, chỉ cần mình tích cực hướng về phía trước.
Dẫu vậy, tuổi thơ cơ cực buộc em phải trưởng thành trước tuổi, chẳng hề mè nheo hay có một sở thích cho riêng mình như các bạn đồng trang lứa; em bị ám ảnh bởi cái đói, đến mức chỉ cần có thức ăn là lập tức bỏ vào bụng; em ngoan ngoãn hiểu chuyện đến độ người ngoài nhìn vào không kiềm nổi mà thương xót.
Án Đình cũng như Lê Chiêu, một chàng trai có tuổi thơ bất hạnh; nhưng khác với Lê Chiêu, chẳng có một phép màu nào xuất hiện trong suốt quãng ngày thơ ấu. Vì những chuyện từng trải qua trong quá khứ khiến tâm lý anh trở nên vặn vẹo, họ hàng nghĩ đến anh luôn đi kèm những hình dung từ đáng sợ nhất, coi anh như một ác ma trong thân xác con người. Án Đình sống những tháng ngày không mục đích, không có ý chí sống khiến việc ăn uống cũng khó nhọc. Cho đến một đêm anh thấy một cậu chàng chia nửa hộp mì xào và vài xiên thịt nướng cho một ông cụ vô gia cư bên đường, chỗ đồ ăn còn lại không đủ để lấp đầy cái bụng đói cồn cào, ăn xong cậu tiếc nuối trông về hàng quán xa xăm rồi lủi thủi bước vào bóng đêm. Hai mươi tám tuổi, phép màu lần đầu tiên xuất hiện, thắp lên ánh sáng cho cuộc đời tăm tối vô định của Án Đình, phép màu ấy mang tên “Lê Chiêu”. Từ đó hai con người tứ cố vô thân nương tựa vào nhau, chia sẻ cho nhau chút hơi ấm tình người giữa dòng đời khắc nghiệt xô bồ.
Chiêu Chiêu mười tuổi được đón về cô nhi viện, Chiêu Chiêu hai mươi tuổi gặp được Án Đình, cho rằng anh là quý nhân ông trời phái tới. Một con người luôn được mệnh danh là ác ma như Án Đình, vậy mà trong mắt Chiêu Chiêu lại được gọi là “bé Phúc” với sự yêu thương và trân trọng vô ngần.
Thoạt đầu có thể nhiều bạn đọc sẽ cảm thấy mệt mỏi bởi nhiều khi Chiêu Chiêu lạc quan quá, ngây thơ không biết gì. Nhưng càng đọc về sau sẽ thấy thực ra không hề, Chiêu Chiêu không hề ngây thơ, chẳng hề bạch liên hoa; một đứa trẻ từng chứng kiến những mặt tối tăm nhất của cuộc đời sao có thể ngây thơ được. Chiêu Chiêu khéo léo tránh né khi bị bạn diễn tán tỉnh muốn tạo tin đồn tình cảm, ra mặt khi thấy có người muốn hãm hại mình và bạn, sẵn sàng vung nắm đấm bất chấp thân phận thần tượng để bảo vệ Án Đình. Chiêu Chiêu hai mươi tuổi học được cho mình cách sống trong showbiz khắc nghiệt, em biết chịu đựng vì miếng cơm manh áo, nhưng vẫn sẵn sàng xù lông đứng ra bảo vệ bản thân cũng như bạn bè khi cần thiết.
“Cùng lắm thì về mở tiệm mì.”
Hai nhân vật chính với bối cảnh u ám, nhưng đây lại là một câu chuyện rất đỗi ngọt ngào dưới ngòi bút dí dỏm của tác giả. Thông điệp trân trọng sinh mệnh, tích cực hướng về phía trước được truyền tải rõ ràng thông qua từng câu chữ. Vì tuổi thơ hai nhân vật không được yêu thương trọn vẹn nên trước tình yêu họ dè dặt cẩn trọng từng tí một, cũng bởi vậy mà tuyến tình cảm nhích từng bước chậm rãi, xen lẫn câu chuyện hai con người tìm về nương tựa nhau là hành trình lăn lội trong showbiz được quý nhân Án Đình phù trợ của Chiêu Chiêu. Một câu chuyện không cần phải động não nhiều, chỉ cần nếm trái ngọt của hai bạn trẻ.

Danh sách chương

Chương 1:

May mắn ghê cơ

Chương 2:

Ước nguyện sinh nhật

Chương 3:

Người qua đường vô tội

Chương 4:

Aaa

Chương 5:

Ớt Xanh video

Chương 6:

Hashtag đang hot

Chương 7:

Khó quá đi thôi

Chương 8:

Bóc phốt

Chương 9:

Siêu tốt

Chương 10:

Mỹ vị

Chương 11:

Thuốc tiêu hóa cho trẻ em

Chương 12:

Không thể nào!!

Chương 13:

Ghen tị

Chương 14:

Ầm ĩ huyên náo

Chương 15:

Tên lừa đảo?

Chương 16:

Bé Phúc

Chương 17:

Ngợi khen

Chương 18:

Đón anh tan làm

Chương 19:

Tình bạn thuần khiết

Chương 20:

Trả thù lao

Chương 21:

Gặp gỡ!

Chương 22:

Hương vị

Chương 23:

Trùng hợp ghê

Chương 24:

Vách núi

Chương 25:

Vẫn mang dáng hình thiếu niên

Chương 26:

Đồ Anh em

Chương 27:

Náo nhiệt

Chương 28:

Uy hiếp

Chương 29:

Oops

Chương 30:

Đếm cừu

Chương 31:

Đếm sủi cảo

Chương 32:

Hỉ phục

Chương 33:

Khoác lác?

Chương 34:

Gương mặt thương hiệu

Chương 35:

Ăn vạ

Chương 36:

Đình Đình?

Chương 37:

Vui buồn

Chương 38:

Đêm hội thường niên

Chương 39:

Tạo hình

Chương 40:

Tiệc rượu

Chương 41:

Cung cấp riêng

Chương 42:

Quà tặng

Chương 43:

Chương 43

Chương 44:

Phỏng vấn

Chương 45:

Bao áp tuế

Chương 46:

Xem phim

Chương 47:

Vai diễn

Chương 48:

Yêu sớm?

Chương 49:

Cả đời

Chương 50:

Vô liêm sỉ

Chương 51:

Nịnh nọt

Chương 52:

Chương 52

Chương 53:

Ấm áp

Chương 54:

Tuyên truyền kiến thức nuôi heo

Chương 55:

Ghi hình chương trình

Chương 56:

Ghi hình chương trình (2)

Chương 57:

Lên sóng

Chương 58:

Bảo vệ cục cưng

Chương 59:

Bữa trưa tình yêu

Chương 60:

Nhặt ve chai

Chương 61:

Trồng cây

Chương 62:

Vay tiền

Chương 63:

Mặt trăng

Chương 64:

Dùng bữa

Chương 65:

Lì xì

Chương 66:

Ông chủ lớn

Chương 67:

Lộ thân phận

Chương 68:

Khẩu vị

Chương 69:

Quan trọng nhất

Chương 70:

Đình Đình à?

Chương 71:

Ấm áp

Chương 72:

Không khổ

Chương 73:

Phần thưởng nhận giải

Chương 74:

Tiến công thi đại học

Chương 75:

Thí sinh nhiệt tình

Chương 76:

Phỏng vấn

Chương 77:

Khát nước

Chương 78:

Thành tích thi đại học

Chương 79:

Từ Án Đình

Chương 80:

Quá khứ

Chương 81:

Không dám

Chương 82:

Không được

Chương 83:

Không bán mạng để kiếm tiền

Chương 84:

Kiếm tiền?

Chương 85:

Nguyện vọng

Chương 86:

Đấu đá lẫn nhau

Chương 87:

Toang rồi

Chương 88:

Coi như là yêu

Chương 89:

Hắn ta toang rồi!

Chương 90:

Lâu đài hoàng tử

Chương 91:

Đừng suy nghĩ nhiều

Chương 92:

Thăm dò??

Chương 93:

Hoa baby

Chương 94:

Bạn trai

Chương 95:

Mách lẻo

Chương 96:

Hoa hướng dương

Chương 97:

Ghép hình

Chương 98:

Không khoa học

Chương 99:

Thiện lương

Chương 100:

Gió đông

Chương 101:

Tuyết

Chương 102:

Người yêu của con

Chương 103:

Bỏ trốn

Chương 104:

Không hẹn

Chương 105:

Là ai?

Chương 106:

Chúc mừng

Chương 107:

Chiêu Chiêu của bà

Chương 108:

Tỏ thái độ

Chương 109:

Rất đẹp đôi

Chương 110:

Tin giật gân

Chương 111:

Chương 111

Chương 112:

Đừng sợ

Chương 113:

Tình yêu

Chương 114:

Hân hoan

Chương 115:

Phiên ngoại 1 – Thương Lê

Chương 116:

Phiên ngoại 2 – Mộng

ĐỒNG TÁC GIẢ

Bìa truyện Tại Hạ Rất Bình Thường - Nguyệt Hạ Điệp Ảnh - Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Cửu Hồi chỉ là một lá hẹ tinh bình thường. Trước khi rời khỏi thôn, các yêu quái khác trong thôn đã
Bìa truyện Như Châu Tựa Ngọc - Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Truyện kể về Cố Như Cửu, con gái của gia đình Cố, được yêu thương và chiều chuộng như hòa minh. Tuy
Bìa truyện Chỉ Là Giết Thời Gian - Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Văn án: Trời lạnh, Thái tử được bệ hạ cưng chiều tận trời rơi đài chưa? Vẫn chưa. Trời nóng, phủ Tru

Truyện liên quan