SayTruyenHot - Nền tảng đọc truyện chữ hàng đầu Việt Nam
Night Mode

Hộ Quốc Chiến Thần

Lâm Vũ

Bìa truyện Hộ Quốc Chiến Thần - Lâm Vũ
442 Chương
N/A Lượt xem
7.2 Điểm
364.3K Chữ
kiếm hiệp tiên hiệp đô thị
~24h đọc
Đang tiến hành

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Hắn là thủ lĩnh của đội quân Sói Bắc Cảnh! Chiến thần tiếng tăm vang danh thế giới!
Mười lăm năm trước, bị bác cả hãm hại, tan cửa nát nhà, may mắn được Thẩm gia cứu giúp.
Mười lăm năm sau, chiến thần trở về! Đền ơn, báo thù!
Ơn cứu mạng của Thẩm gia, ta nguyện dùng cả đời để hoàn trả!
Mối thù tan cửa nát nhà của Lâm gia, nhấc đao phóng ngựa, diệt cả nhà ngươi!

Danh sách chương

Chương 1:

Mục bắc vương

Chương 2:

Tốt nhất là nên giữ im lặng đi

Chương 3:

Thuộc hạ đã rõ

Chương 4:

Ông cụ có lòng rồi

Chương 5:

Đừng nói như vậy

Chương 6:

Thu đao lại đi

Chương 7:

ninh loạn nói đúng

Chương 8:

Có chuyện gì vậy

Chương 9:

ngay trước mắt họ

Chương 10:

Hỗn xược

Chương 11:

được lắm lâm gia

Chương 12:

Tuân lệnh

Chương 13:

họ chưa kịp định thần

Chương 14:

Ngôi mộ không xương

Chương 15:

Cùng nhau

Chương 16:

Tôi là lâm vũ

Chương 17:

Ông nói đi

Chương 18:

Cảm ơn

Chương 19:

Thẩm gia

Chương 20:

Nghe tiếng kêu bên tai

Chương 21:

Mời ông ta vào

Chương 22:

Bồ thần y

Chương 23:

Tên chết tiệt này

Chương 24:

Anh đã chuẩn bị xong chưa

Chương 25:

Có lẽ là xe đi đầu xảy ra tai nạn thì sao

Chương 26:

Đánh gãy tay chân tụi nó

Chương 27:

Tâm mắt chỉ có hạn

Chương 28:

Anh hai nói có lý

Chương 29:

Tiện nhân nhỏ

Chương 30:

Quá đột ngột

Chương 31:

Còn tôi thì sao

Chương 32:

Miễn lễ

Chương 33:

Hài lòng

Chương 34:

Bọn họ thì sao

Chương 35:

Đó là hai cái đầu máu chảy đầm đìa

Chương 36:

Chắc là không

Chương 37:

Còn vấn đề gì nữa không

Chương 38:

Tám trăm triệu

Chương 39:

Nghiêm tổng

Chương 40:

Chú thẩm

Chương 41:

Ai làm anh trai mà như con chứ

Chương 42:

Con hãy nghe mẹ nói hết đã

Chương 43:

Đến lúc đó nhớ chuẩn bị một chút

Chương 44:

Nhà mới ư

Chương 45:

Anh cười à

Chương 46:

Lạc hà vạn thị

Chương 47:

Không sao

Chương 48:

Tôi không hỏi về chuyện hợp tác của các người

Chương 49:

Không thử sao biết ăn không nổi

Chương 50:

Em là điêu thuyền

Chương 51:

Đừng tỏ vẻ trước mặt chúng tôi

Chương 52:

Anh lại đánh người lung tung rồi

Chương 53:

Xem tình hình chứ

Chương 54:

Còn muốn cách chức điều tra họ

Chương 55:

Con mẹ nó quá kinh khủng

Chương 56:

Vậy sao

Chương 57:

Nó đi nhận nhà rồi

Chương 58:

Tại sao lại không thể

Chương 59:

Không tha cho tao ư

Chương 60:

Đột nhiên

Chương 61:

Vết thương nhỏ thì

Chương 62:

Đợi lát nữa anh sẽ biết

Chương 63:

Chúng tôi bị tiền làm mờ mắt

Chương 64:

Trên đường về nhà

Chương 65:

Chỉ là

Chương 66:

Những năm qua

Chương 67:

Anh có cảnh giới gì

Chương 68:

Vài ngày sau

Chương 69:

Tiêu uyển trinh

Chương 70:

Con nhìn là biết

Chương 71:

Vậy ngày mai ông không quan tâm

Chương 72:

Khanh nguyệt

Chương 73:

Nhưng ở đây

Chương 74:

Cô hiểu ý của lâm vũ

Chương 75:

Lúc họ trò chuyện ở đây

Chương 76:

Nhưng hôm nay

Chương 77:

Việc này chưa xong đâu

Chương 78:

Có ý gì

Chương 79:

Anh ta sẽ không để em nhìn thấy

Chương 80:

Thả tôi ra ngoài

Chương 81:

Vậy còn tạm được

Chương 82:

Là ai

Chương 83:

Tôi ở thẩm gia

Chương 84:

Nhờ sự phát triển của y học hiện nay

Chương 85:

Còn triệu gia thì sao

Chương 86:

Bà ấy đã ở bên lâm thiển

Chương 87:

Hỏi đi

Chương 88:

Không thể nào

Chương 89:

Mãi cho tới lúc chết

Chương 90:

Tin tức đột ngột

Chương 91:

Thẩm khanh nguyệt

Chương 92:

Tất nhiên là từng gặp rồi

Chương 93:

Ý của con là mạnh gia mượn đao giết người

Chương 94:

Sao anh không trực tiếp tỏ rõ thân phận

Chương 95:

Chỉ trong vài chục giây

Chương 96:

Tình huống gì thế này

Chương 97:

Mọi người cứ đem về đi

Chương 98:

Tớ lừa cậu làm gì

Chương 99:

Tôi nể mặt cô thì ai nể mặt tôi

Chương 100:

Ngu ngốc

Chương 101:

Muốn đi cũng được thôi

Chương 102:

Giết chúng cho tôi

Chương 103:

Anh là thành viên ở đây à

Chương 104:

Lâm vũ có chút kinh ngạc

Chương 105:

Kệ anh ấy

Chương 106:

Căn phòng kia to đến lạ thường

Chương 107:

Ông là người của khương gia

Chương 108:

Còn có quà sinh nhật sao

Chương 109:

Phần còn lại tự anh bôi đi

Chương 110:

Sau khi cúp điện thoại

Chương 111:

Dĩ nhiên không phải

Chương 112:

Cảm nhận được sát khí sắc bén đó

Chương 113:

Đây là chuyện không thể

Chương 114:

Trong bất tri bất giác

Chương 115:

Khó trách

Chương 116:

Tôi quy định

Chương 117:

Nếu là như vậy

Chương 118:

Còn dám làm tôi khóc à

Chương 119:

Hổ dữ không ăn thịt con

Chương 120:

Em nói cái gì vậy

Chương 121:

Xem ra thật sự là như vậy

Chương 122:

Chuyện riêng

Chương 123:

Tôi lập tức phái người đi xử lý

Chương 124:

Tuy nhiên

Chương 125:

Đúng vậy

Chương 126:

Vũ cảm thấy không phải như vậy

Chương 127:

Anh ngứa đòn phải không

Chương 128:

Cung nghênh mục bắc vương

Chương 129:

Vậy thì đúng rồi

Chương 130:

Có quá nhiều người

Chương 131:

Có lẽ là cả hai

Chương 132:

Vừa vào cửa

Chương 133:

Anh chắc chứ

Chương 134:

Lão đao chết rồi

Chương 135:

Phượng mị nương kinh ngạc

Chương 136:

Khương dục là đứa con duy nhất

Chương 137:

Chuyện này

Chương 138:

Giọng của mục bắc vương

Chương 139:

Cái quái gì vậy

Chương 140:

Không có gì để thương lượng cả

Chương 141:

Ninh quân chủ

Chương 142:

Linh dược

Chương 143:

Ngu ngốc

Chương 144:

Còn lâu mới lo lắng cho sở nam phong

Chương 145:

Cảm ơn

Chương 146:

Mặc dù hắn biết

Chương 147:

Giờ cô ấy đang bận

Chương 148:

Chỉ vậy thôi sao

Chương 149:

Nghe nói tứ đại kim cương

Chương 150:

Không phải bị dọa sợ rồi đó chứ

Chương 151:

Quách gia không thể trêu

Chương 152:

Hồ bưu tới quá nhanh

Chương 153:

Lớn lối lắm

Chương 154:

Hồ bưu chết rồi

Chương 155:

Tao tưởng là ai

Chương 156:

Tao vẫn hiểu

Chương 157:

Chính là ninh loạn

Chương 158:

Là thế gia nam cung

Chương 159:

Em không thích sao

Chương 160:

Cảm ơn anh đã đưa chúng tôi trở về

Chương 161:

Hắn còn chưa đủ hiểu ninh loạn sao

Chương 162:

Giờ phút này

Chương 163:

Có tiếc nuối cũng phải từ bỏ

Chương 164:

Tốc độ thật là nhanh

Chương 165:

Hãy hỏi rõ tên những chất độc đó

Chương 166:

Đưa kim chỉ cho tôi

Chương 167:

Có thể không lo lắng được sao

Chương 168:

Bề ngoài trông có vẻ hào sảngvô tư

Chương 169:

Cả hai người đều hiểu được lòng tốt

Chương 170:

Chuyện này

Chương 171:

Không hiểu quy tắc

Chương 172:

Tốt rồi

Chương 173:

Ông có mười ngón tay

Chương 174:

Xin chào lục gia

Chương 175:

Phó gia tôi cũng quyên góp 20 triệu

Chương 176:

Lên xe rồi nói

Chương 177:

Tự anh xem rồi xử lý là được

Chương 178:

Gạch gõ cửa

Chương 179:

Phải xưng hô anh thế nào

Chương 180:

Thật sao

Chương 181:

Ghê gớm như vậy

Chương 182:

Tôi hiểu

Chương 183:

Không phải đó chứ

Chương 184:

Cửu công tử

Chương 185:

Không thể chết

Chương 186:

Không thể

Chương 187:

Cái gì

Chương 188:

Linh dược

Chương 189:

Mấy phút sau

Chương 190:

Rất lâu sau

Chương 191:

Lại một lần nữa bị ép lui

Chương 192:

Chụp ảnh lại

Chương 193:

Tôi cảm thấy kẻ địch đều như chim

Chương 194:

Vợ chồng nam cung thuật

Chương 195:

Người đâu

Chương 196:

Không thể không nói

Chương 197:

Sao cậu lại đi theo chúng tôi

Chương 198:

Lưu tiêu nào

Chương 199:

Cái này còn cần phải hỏi sao

Chương 200:

Lão bàng

ĐỒNG TÁC GIẢ

Không có truyện đồng tác giảTác giả Lâm Vũ chỉ có truyện này duy nhất.

Truyện liên quan