SayTruyenHot - Nền tảng đọc truyện chữ hàng đầu Việt Nam
Night Mode

Kiêu Phong

Hải Phong Nhi

Bìa truyện Kiêu Phong - Hải Phong Nhi
768 Chương
N/A Lượt xem
7.3 Điểm
1.8M Chữ

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Kiêu Phong! Hắn là một cánh chim bằng lướt gió, bay vút lên trời xanh, ngạo nghễ ngắm nhìn thiên hạ quy phục dưới chân mình!
Kiêu Phong! Hắn là một con sói tham lam, đầy tham vọng, biết ẩn nhẫn, đẩy đưa, cũng không thiếu hung tàn ngoan độc!
Kiêu Phong! Hắn là một cơn gió kiêu hùng hay một cơn lốc xoáy quét qua cõi đời loạn lạc?
Hắn tên là Lục Thiên Phong và hắn cũng mạnh mẽ như gió, mềm mại như gió, uyển chuyển như gió từ trời cao!
Phải, hắn là một con sói hung tàn độc ác, nhưng hắn còn là một đứa con hiếu thảo, một người đàn ông lãng mạn đa tình, một người chồng ân cần chu đáo, một người anh tràn đầy tình cảm đối với em gái!
Hắn là người có ân tất báo, một người sở hữu một trái tim mẫn tiệp, một trí tuệ sắc sảo!
Hắn là trai giữa thời ly loạn, là một tướng lĩnh trí dũng song toàn, là anh hùng giữa những kẻ anh hùng!
Một khúc Kiêu Phong, miêu tả quá trình một con suối nhỏ tiến nhập vào Đại Giang, bỗng quay đầu lại, đã qua mấy mùa xuân hạ thu đông...
Sau loạn An Sử, đế quốc Đại Đường cực thịnh đã bắt đầu suy tàn và dần dần sụp đổ, trải qua vô số chiến loạn, lãnh thổ chia năm xẻ bảy, tạo thành đế quốc Đại Chu, đế quốc Đại Yến, đế quốc Đại Hán, đế quốc Đại Việt... Hắn - Lục Thiên Phong, nguyên là Lý Trác, một người hiện đại, một ngày kia bất chợt bị sét đánh, hồn xuyên về thời Đại Đường suy vong.
Lúc bấy giờ, Đại Đường suy tàn, loạn trong giặc ngoài, quân thần ly tâm, nguy cơ trùng trùng. Hắn như một con thiêu thân bé nhỏ, bất chấp biển lửa thiêu đốt, vẫn kiên định lao vào vòng xoáy hiểm nguy của quyền lực,vì quyết tâm sinh tồn, vì khát vọng, cũng vì dã tâm ngấm ngầm thiêu đốt. Người xưa nói loạn thế tạo anh hùng, quả không sai. Từ một nhân vật nhỏ nhoi, bằng vào ý chí nghị lực kiên định và tham vọng sôi trào trong huyết mạch, hắn từng bước trèo lên từng nấc thang quyền lực, tiêu diệt địch nhân tứ bề, hóa thân thành một luồng gió Kiêu Hùng, mạnh mẽ quét sạch bốn phương. Từ đây trở đi, không còn ai dám coi khinh hắn, không kẻ nào dám cả gan chèn ép hắn. Từ đây trở đi, hắn chễm chệ ngồi trên đỉnh cao, tay nắm đại quyền, người người ngưỡng vọng, mỹ nữ ái mộ...
Kiêu Phong kết hợp không chỉ lịch sử, quân sự, mà còn trộn lẫn cả võ hiệp, và một chút chất tu chân. Văn phong Hải Phong Nhi ngắn gọn, giản dị, không hoa mỹ, nhưng vẫn khá tinh tế với những đoạn miêu tả nội tâm, lột tả những góc riêng thầm kín, rất người của nhân vật, tạo nên nét đặc sắc, hấp dẫn rất riêng. Mỗi chương đầy sự kiện dồn dập tiếp nối, chương đã tận, nhưng âm hưởng vẫn còn vang vọng trong tâm trí người đọc, kích thích người đọc muốn biết ngay lập tức chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Lục Thiên Phong không phải là một con người hoàn mỹ, Hải Phong Nhi đã tạo nên một nhân vật đa chiều, có ưu có khuyết, là một người vẫn có thể dễ dàng phạm sai lầm. Tuy là một người đầy hùng tâm tráng chí, tầm nhìn xa rộng, nhưng hắn vẫn có thể đau đầu vì vài chuyện nhỏ nhặt khi nó liên quan đến thân nhân, những lúc cô đơn hắn vẫn rất cần tri kỷ bầu bạn, cũng biết đau, biết yêu, rất đa tình mà lại chân tình.... Vì thân nhân, hắn có thể bất chấp tất cả, hắn quyết vượt lên mọi trở ngại, từ một dòng sông nhỏ đổ về Đại Giang, một phần vì cũng chỉ vì lo lắng cho sự an nguy của người thân yêu giữa thời loạn thế...
Nhóm dịch Nghĩa Hiệp kính mời quý độc giả đón đọc Kiêu Phong, một tác phẩm đặc sắc, hấp dẫn và rất đáng đọc của Hải Phong Nhi!

Danh sách chương

Chương 1:

Lập công lớn

Chương 2:

Quan thân

Chương 3:

Mỹ nhân như ngọc

Chương 4:

Quân chế

Chương 5:

Huyện Thạch Đại

Chương 6:

Nhà

Chương 7:

Hộ quân Huyện úy

Chương 8:

Tiêu phủ

Chương 9:

Gia đinh Trần Bình

Chương 10:

Muội muội Tiểu Nghiên

Chương 11:

Hội nghị gia đình

Chương 12:

Ninh Nhi

Chương 13:

Đêm ngọt ngào ngắn ngủi

Chương 14:

Chuyện nhà

Chương 15:

Chức quan

Chương 16:

Oai uy chức quan

Chương 17:

Luận quốc sách

Chương 18:

Đông Thanh

Chương 19:

Lòng thương xót

Chương 20:

Tính kiêu phỉ

Chương 21:

Cường quyền

Chương 22:

Oan ức

Chương 23:

Trò chuyện trong đêm

Chương 24:

Mua hiệu thuốc

Chương 25:

Một khúc kiêu phong

Chương 26:

Cầm tâm động

Chương 27:

Người giỏi mưu thì dùng mưu

Chương 28:

Đắc quân

Chương 29:

Gia tộc

Chương 30:

Góp lời

Chương 31:

Huấn luyện binh lính

Chương 32:

Ý tứ của mẫu thân

Chương 33:

Cầu hôn

Chương 34:

Khảo nghiệm

Chương 35:

Nghi thức trừ tà

Chương 36:

Tiểu Vân bảo vệ chủ

Chương 37:

Đoàn tụ sum vầy

Chương 38:

Vi song nhi

Chương 39:

Huynh đệ tâm sự

Chương 40:

Phố tây đại

Chương 41:

Vừa đấm vừa xoa

Chương 42:

Nguy cơ của chức quan

Chương 43:

Giết hổ

Chương 44:

Buôn thuốc

Chương 45:

Đồ nguy cơ

Chương 46:

Tâm tính

Chương 47:

Cung tốt

Chương 48:

Hậu trường

Chương 49:

Quân chế tuần tra

Chương 50:

Đánh phỉ

Chương 51:

Phía sau màn

Chương 52:

Diệt phỉ

Chương 53:

Truy phỉ

Chương 54:

Nhập thế

Chương 55:

Lời nói

Chương 56:

Rút tướng

Chương 57:

Tâm sự

Chương 58:

Trạch ngữ

Chương 59:

Diễm nữ Lục Nga

Chương 60:

Xem giai nhân

Chương 61:

Đào hoa

Chương 62:

Diễn trò

Chương 63:

Tuyệt hảo

Chương 64:

Trái tim quan kiêu

Chương 65:

Minh và ám

Chương 66:

Đêm tình

Chương 67:

Cự thân

Chương 68:

Cửa ải khó khăn

Chương 69:

Sát uy (Giết một mạng lập uy)

Chương 70:

Tỷ muội đồng minh

Chương 71:

Đậu đỏ

Chương 72:

Hiền thê

Chương 73:

Quan trên

Chương 74:

Giành thể diện

Chương 75:

Trò đùa nhân duyên

Chương 76:

Cưới

Chương 77:

Biến cố

Chương 78:

Động phòng

Chương 79:

Nỗi hận của Tương Nhi

Chương 80:

Cầu nối

Chương 81:

Hóa giải

Chương 82:

Đối xử tử tế

Chương 83:

Xuất hành

Chương 84:

Bạn đồng hành

Chương 85:

Tỷ tỷ

Chương 86:

Hiện thực

Chương 87:

Gian dâm

Chương 88:

Thỏ khôn có ba hang

Chương 89:

Dị nhân

Chương 90:

Chu phủ

Chương 91:

Bày tỏ cõi lòng

Chương 92:

Đáp ứng lời mời

Chương 93:

Nguy hiểm

Chương 94:

Sau màn

Chương 95:

Áp tải

Chương 96:

Tâm ngạo

Chương 97:

Quan và phỉ

Chương 98:

Xem tình thế

Chương 99:

Trốn về

Chương 100:

Dục vọng

Chương 101:

Kẻ địch không ngờ tới

Chương 102:

Oán hận

Chương 103:

Hướng tình

Chương 104:

Bí mật Bảo Châu

Chương 105:

Nhận thức tốt

Chương 106:

Hợp tu

Chương 107:

Ngày vui

Chương 108:

Biến cố

Chương 109:

Điều cầu xin bất ngờ

Chương 110:

Mưu kế của nữ nhân

Chương 111:

Tâm sự chuyện cũ

Chương 112:

Truyền công

Chương 113:

Nửa đêm sao lại có người đến?

Chương 114:

Vũ ưng sao lại ở trong rừng chim

Chương 115:

Thả chim cho bay đi

Chương 116:

Dị năng sinh cơ

Chương 117:

Bắt hung thủ

Chương 118:

Rước lấy oán giận

Chương 119:

Vi hạo

Chương 120:

Sát kiếp

Chương 121:

Tử kiếp

Chương 122:

Điểm thiếu hụt của Tiên Thiên công

Chương 123:

Chấp nhận lời mời

Chương 124:

Lão hổ

Chương 125:

Chỉ điểm giang sơn

Chương 126:

Giang ninh

Chương 127:

Thị lang phủ

Chương 128:

Lòng tốt

Chương 129:

Lòng tin

Chương 130:

Khổng tước lâu

Chương 131:

Ngọc trúc

Chương 132:

Tình nghĩa

Chương 133:

Gặp nhau

Chương 134:

Tươi đẹp

Chương 135:

Ngô lão gia

Chương 136:

Nhận ủy thác

Chương 137:

Mua được

Chương 138:

Chủ nhà

Chương 139:

Cầu võ

Chương 140:

Tổng tiêu đầu

Chương 141:

Là nhà sao?

Chương 142:

Võ uy

Chương 143:

Bái tế

Chương 144:

Sư tỷ

Chương 145:

Tâm sự

Chương 146:

Thuyết hoàng

Chương 147:

Kinh doanh

Chương 148:

Cầu mối quan hệ

Chương 149:

Lữ soái phủ quân

Chương 150:

Kiến giải

Chương 151:

Cuộc trò chuyện trong đêm

Chương 152:

Tìm người

Chương 153:

Lâm tiểu điệp

Chương 154:

Thí võ

Chương 155:

Phân công

Chương 156:

Gặp giai nhân

Chương 157:

Nhân sinh

Chương 158:

Hôi ưng

Chương 159:

Tiếng đàn khiến người xót thương

Chương 160:

Duyên phận

Chương 161:

Quan tâm

Chương 162:

Điệp vũ

Chương 163:

Thương lượng

Chương 164:

Hỏi ý kiến

Chương 165:

Đón mỹ nhân về

Chương 166:

Quan gia

Chương 167:

Kinh sợ

Chương 168:

Bướm đêm

Chương 169:

Hoàng đế Đường quốc

Chương 170:

Gặp mặt vua trần tình

Chương 171:

Quý Ngũ thúc

Chương 172:

Phỉ khí

Chương 173:

Vấn điệp

Chương 174:

Quan niệm

Chương 175:

Truyền công

Chương 176:

Tự biết mình

Chương 177:

Chuyện ngoài ý muốn

Chương 178:

Quân cờ ẩn

Chương 179:

Phát ngôn

Chương 180:

Mưu sự tại nhân

Chương 181:

Tương phùng

Chương 182:

Bàn bạc làm ăn

Chương 183:

Trân trọng nhân duyên

Chương 184:

Họa một cái bánh

Chương 185:

Gặp gỡ ở đình

Chương 186:

Thâm độc

Chương 187:

Lệnh tới

Chương 188:

Nam đại doanh

Chương 189:

Rình trộm

Chương 190:

Thanh phù

Chương 191:

Hoảng sợ

Chương 192:

Mượn da hổ

Chương 193:

Ân và uy

Chương 194:

Lâm tổng tiêu đầu

Chương 195:

Tần hạo

Chương 196:

Nói chuyện trong xe (một)

Chương 197:

Nói chuyện trong xe (hai)

Chương 198:

Nói chuyện trong xe (ba)

Chương 199:

Cuộc gặp gỡ bất ngờ

Chương 200:

Thiên ngưu đao

ĐỒNG TÁC GIẢ

Không có truyện đồng tác giảTác giả Hải Phong Nhi chỉ có truyện này duy nhất.

Truyện liên quan