Lưỡng Đô Ký Sự

Lục Ngộ

Bìa truyện Lưỡng Đô Ký Sự - Lục Ngộ
91 Chương
116 Lượt xem
6.4 Điểm
222.3K Chữ

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Bạn đang đọc truyện
Lưỡng Đô Ký Sự
của tác giả
Lục Ngộ
. Hoàng đế bệnh đang ở thời kì nguy kịch, nhưng lại không có hoàng tự nối dõi.
Ngoại thích chuyên quyền, rối loạn triều chính, người được chọn kế vị cứ liên tiếp mất mạng.
Hữu Tướng trong lòng đã có âm mưu, bình tĩnh chờ đợi thế cục biến hóa, cho rằng mọi thứ đã định, chỉ chờ Hoàng đế băng hà, giang sơn tự nhiên nắm trong tay.
Nhưng không, hắn đã lầm.
Muội muội của hắn, chính là Hoàng hậu đương triều, cầm tay một đứa nhỏ, đầu đội mũ Miện mười hai lưu[1] bước lên thềm ngọc.
Triều thần quỳ xuống bái, hô to vạn tuế. Đứa nhỏ được Hoàng hậu nâng lên, cho ngồi lên long ỷ.
[1]: Mũ Miện 12 lưu: Mũ đội cùng với Lễ phục Cổn Miện, được mệnh danh là "Đế miện phương Đông", có các chuỗi ngọc rủ xuống phía trước và sau, gọi là lưu. Miện của bậc đế vương phải có 12 lưu, mỗi lưu xâu 12 viên ngọc.
Khối Đông Á theo chế độ quân chủ chuyên chế khi xưa chỉ có Hoàng đế Trung Quốc và Việt Nam đội Miện 12 lưu (vì xưng Đế), còn Triều Tiên chỉ dùng mũ 9 lưu (vì xưng Vương).

Danh sách chương

Chương 1:

Giới thiệu

Chương 2:

Đông có Khải Minh, Tây có Trường Canh*

Chương 3:

Đánh cờ

Chương 4:

Yên chi

Chương 5:

Truyền thuyết

Chương 6:

An ủi

Chương 7:

Cung yến

Chương 8:

Thính chính*

Chương 9:

Hương thủy*

Chương 10:

Bạc ngọc

Chương 11:

Ngượng ngùng

Chương 12:

Qua đời

Chương 13:

Giãi bày

Chương 14:

Thư nhà

Chương 15:

Điềm lành

Chương 16:

Dư sênh

Chương 17:

Khế ước

Chương 18:

Hoa nô

Chương 19:

Ác ý

Chương 20:

Minh hữu*

Chương 21:

Bầu bạn ở bên

Chương 22:

Ám lưu

Chương 23:

Bí mật

Chương 24:

Tam canh hợp nhất (1)

Chương 25:

Tam canh hợp nhất (2)

Chương 26:

Tam canh hợp nhất (3)

Chương 27:

Diễn kịch

Chương 28:

Trường canh (1)

Chương 29:

Trường canh (2)

Chương 30:

Tẫn kê tư thần, duy gia chi tác*

Chương 31:

Diễn xuất

Chương 32:

Nguy cơ

Chương 33:

Nghịch chuyển

Chương 34:

Ăn ý

Chương 35:

Đồng tâm

Chương 36:

Đăng cơ

Chương 37:

Tâm nguyện

Chương 38:

Đột tử

Chương 39:

Mưa thu

Chương 40:

Kết tóc

Chương 41:

Áy náy

Chương 42:

Ảo ảnh

Chương 43:

Hỏi lòng

Chương 44:

Trốn tránh

Chương 45:

Thông suốt

Chương 46:

Manh mối

Chương 47:

Dự yến

Chương 48:

Đỡ rượu

Chương 49:

Nam sủng

Chương 50:

Tùy hứng

Chương 51:

Sinh thần

Chương 52:

Lập uy

Chương 53:

Hạ đài

Chương 54:

Chim tước

Chương 55:

Chân tướng

Chương 56:

Chấp niệm

Chương 57:

Giang Nam giai lệ địa, Kim Lăng đế vương châu*

Chương 58:

Nổi sóng

Chương 59:

Thân cận

Chương 60:

Nhìn thấy

Chương 61:

Nếu vậy

Chương 62:

Mịt mờ

Chương 63:

Khiên cơ dược

Chương 64:

Ẩn tình

Chương 65:

Chuyện xưa

Chương 66:

Thê nô

Chương 67:

Đồ Chí*

Chương 68:

Trường nhạc

Chương 69:

Màn tơ

Chương 70:

Xót thương

Chương 71:

Sóng ngầm

Chương 72:

Tin dữ

Chương 73:

Đêm thâu

Chương 74:

Lưu luyến

Chương 75:

Tâm tư

Chương 76:

Hồi ức

Chương 77:

Thê tử

Chương 78:

Dịch đình

Chương 79:

Miêu nhi phòng

Chương 80:

Tử gián*

Chương 81:

Ác mộng

Chương 82:

Cùng gối

Chương 83:

Kim lăng

Chương 84:

Đại điển

Chương 85:

Xuân sưu

Chương 86:

Cá nước

Chương 87:

Giường tre

Chương 88:

Đọa tắng bất cố *

Chương 89:

Tuyết trong tuyết

Chương 90:

Tuyết trong tuyết

Chương 91:

Hoàng nữ

ĐỒNG TÁC GIẢ

Bìa truyện Quy Tự Dao - Lục Ngộ
Bạn đang đọc truyện Quy Tự Dao của tác giả Lục Ngộ . Khi tất cả nữ chính và nữ phụ cùng nhau đứng lê

Truyện liên quan