Mỹ Nhân Câm - Đồ Nghê

Đồ Nghê

Bìa truyện Mỹ Nhân Câm - Đồ Nghê - Đồ Nghê
115 Chương
123 Lượt xem
7 Điểm
313.4K Chữ

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Thể loại:
Bách hợp, hiện đại, chủ công, niên hạ, truy thê hoả táng tràng, thao túng, sủng, ngược, cưới trước yêu sau, thanh mai trúc mã, HE
Giới thiệu:
Ngu Thính đã bị lừa dối.
Bạn gái cũ của cô, Nhiễm Tuyết ở nước ngoài muốn có mối quan hệ gắn bó lâu dài với một người phụ nữ Pháp.
Nhưng Ngu gia và Nhiễm gia đã có đính ước từ trước, một mối liên kết quan trọng. Ngu lão gia đã đưa ra tối hậu thư, nếu Ngu Thính muốn thừa kế tài sản của gia đình thì không được hủy bỏ hôn ước.
-
Nhiễm Linh là chị gái của Nhiễm Tuyết, con gái lớn của Nhiễm gia. Nàng có ngoại hình nổi bật, tính tình dịu dàng như nước, đúng chuẩn mỹ nhân Giang Nam. Bởi vì không thể nói được nên nàng chỉ sống trong khuê phòng, đã lâu không gặp người ngoài, sức khỏe yếu ớt nên không thể tự chăm sóc bản thân.
Ngu Thính kết hôn với nàng, những tưởng chỉ là hợp tác kinh doanh ngầm. Chỉ khi cưới về cô mới nhận ra nàng bám dính đến mức nào.
Người phụ nữ dịu dàng này sẽ tận tình chăm sóc khi Ngu Thính say rượu. Nàng ngọt ngào và nhút nhát, từng bước một trở thành vợ chính thức của Ngu Thính. Nàng rõ ràng lớn hơn Ngu Thính ba tuổi, nhưng lại như pha lê, chỉ cần Ngu Thính không trả lời tin nhắn ngay, nàng sẽ cảm thấy đau khổ đến rơi lệ, phớt lờ mọi thứ và bỏ ăn, chờ được dỗ dành.
Khi ngửi thấy mùi nước hoa của người khác trên người Ngu Thính, nàng liền kéo cô vào phòng tắm, dùng sữa tắm của mình tắm gội cho cô nhiều lần, như ướp hương cô.
Nàng có trái tim mỏng manh, đầy đam mê, tính khí thất thường. Một giây trước, nàng hứa với Ngu Thính sẽ ngoan ngoãn, nhưng khi thấy Ngu Thính thân mật với người khác, nàng sẽ bỏ nhà đi trong giây tiếp theo, còn cố ý không mang giày để khiến Ngu Thính đau lòng.
Bên cạnh đó Ngu Thính dần dần bị nàng mê hoặc, dù nàng không thể nói chuyện, nhưng khi xúc động, nàng sẽ ngâm nga một giai điệu quyến rũ.
Sau khi nàng nói lại được, điều nàng thích làm nhất là nằm trên người Ngu Thính, nói vào tai cô: "Rất... Thích... Thính Thính..."
Muốn giấu Thính Thính đi.
Hướng dẫn đọc bài viết:
1. Không có nhân vật nào là hoàn hảo, tính khí bất thường.
2. Ngu Thính có nhiều người yêu cũ, giai đoạn đầu cặn bã, giai đoạn sau rất chiếm hữu.
3. Nhiễm Linh không ngây thơ ngốc nghếch; nàng là người phụ nữ dịu dàng nhưng xấu xa (trọng điểm).
4. Giọng nói của Nhiễm Linh sẽ được phục hồi.
Thẻ nội dung: Tình yêu đô thị, duyên trời định, cưới trước yêu sau.
Nhân vật chính: Ngu Thính (công) x Nhiễm Linh (thụ)
Một câu giới thiệu: Tôi muốn giấu em đi.
Ý nghĩa: Hãy nỗ lực để đạt được điều mình mong muốn.
***
Editor:
Giải thích tên nhân vật:
虞 đơn giản là họ Ngu, nếu là động từ thì có tới mấy nghĩa như "dự đoán", "lo lắng", "nghi ngờ","lừa dối"
听 Thính có nghĩa là "nghe"
冉 họ Nhiễm
伶 Linh có nghĩa là đào kép hay diễn viên hát tuồng
Cả hai nhân vật đều có vấn đề tâm lý, tác giả xây dựng nhân vật khá tốt, được đánh giá tốt hơn 2 truyện trước đó (chưa đọc). Lần đầu tiên mình đọc Đồ Nghê, gout của tác giả khá nặng, đọc mà nghi ngờ nhân sinh luôn.
Góc nhìn của editor: Kẻ điên yêu người bệnh tâm thần

Danh sách chương

Chương 1:

Hear

Chương 2:

Nhiễm Linh

Chương 3:

Câm

Chương 4:

Thính Thính

Chương 5:

Cắm sừng

Chương 6:

Buồn phiền

Chương 7:

Chu đáo

Chương 8:

Hồng Trà

Chương 9:

Nhìn thấu

Chương 10:

Đề nghị

Chương 11:

Người quen

Chương 12:

Sợ

Chương 13:

Dỗ ngủ

Chương 14:

Đăng ký kết hôn

Chương 15:

Chấp thuận

Chương 16:

Ngán ngẩm

Chương 17:

Oán giận

Chương 18:

Nhớ nhung

Chương 19:

Không ngủ được

Chương 20:

Ngang ngược

Chương 21:

Hôn lễ

Chương 22:

Tâm sự

Chương 23:

Nụ hôn bí mật

Chương 24:

Thỉnh cầu

Chương 25:

Thương mại

Chương 26:

Nồng nặc

Chương 27:

Ôm

Chương 28:

Miễn cưỡng

Chương 29:

Video

Chương 30:

Mập mờ

Chương 31:

Hôn

Chương 32:

Cún nhỏ

Chương 33:

Đồng hành

Chương 34:

Bươm bướm

Chương 35:

Lấy lòng

Chương 36:

Ác mộng

Chương 37:

Lo lắng

Chương 38:

Say rượu

Chương 39:

Ngoan ngoãn

Chương 40:

Bạn đời

Chương 41:

Lạc lối

Chương 42:

Nhẫn

Chương 43:

Quen thuộc

Chương 44:

Trừng phạt

Chương 45:

Chào buổi sáng

Chương 46:

Biển

Chương 47:

Áo tắm

Chương 48:

Giảng dạy

Chương 49:

Nhập viện

Chương 50:

Thính Thính

Chương 51:

Đau lòng

Chương 52:

Đừng động

Chương 53:

Mong manh

Chương 54:

Đang yêu

Chương 55:

Vô hại

Chương 56:

Cái đuôi

Chương 57:

Nhớ nhung

Chương 58:

Dỗ dành

Chương 59:

Sấm sét

Chương 60:

Gặp mặt

Chương 61:

Xấu xa

Chương 62:

Khó

Chương 63:

Vợ

Chương 64:

Quá khứ

Chương 65:

Sinh nhật

Chương 66:

Kiềm chế

Chương 67:

Được yêu thương

Chương 68:

Đi cùng em

Chương 69:

Bà xã

Chương 70:

Phòng tắm

Chương 71:

Hứa

Chương 72:

Bỏ đi

Chương 73:

Đồ dối trá

Chương 74:

Cố chấp

Chương 75:

Lạnh nhạt

Chương 76:

Tức giận

Chương 77:

Ly hôn

Chương 78:

Ngã bệnh

Chương 79:

Tủ quần áo

Chương 80:

Gặp mặt

Chương 81:

Thế nhưng

Chương 82:

Than thở

Chương 83:

Bệnh tình

Chương 84:

Điều trị

Chương 85:

Cầu hòa

Chương 86:

Đêm giao thừa

Chương 87:

Tự kỷ

Chương 88:

Phát điên

Chương 89:

Móc câu

Chương 90:

Hôn lén

Chương 91:

Lòng trung thành

Chương 92:

Nhận về

Chương 93:

Sơ ý

Chương 94:

Ngủ ngon

Chương 95:

Tin tưởng

Chương 96:

Đen tối

Chương 97:

Dính người

Chương 98:

Lăng trì

Chương 99:

Lố bịch

Chương 100:

Thính Thính

Chương 101:

Nguy kịch

Chương 102:

Líu ríu

Chương 103:

Khó nghe

Chương 104:

Đỏ mặt

Chương 105:

Yêu thương

Chương 106:

Ghét chị

Chương 107:

Giám sát

Chương 108:

Thẳng thắn

Chương 109:

Bảo bảo

Chương 110:

Tâm sự

Chương 111:

Hẹn hò

Chương 112:

Ngắm biển

Chương 113:

Ưu ái

Chương 114:

Ý nghĩ phóng túng

Chương 115:

Kết thúc chính văn

ĐỒNG TÁC GIẢ

Không có truyện đồng tác giảTác giả Đồ Nghê chỉ có truyện này duy nhất.

Truyện liên quan