Người Tình Trí Mạng

Ân Tầm

Bìa truyện Người Tình Trí Mạng - Ân Tầm
677 Chương
91 Lượt xem
9 Điểm
1.3M Chữ
ngôn tình ngược
~88h đọc
Hoàn thành

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Tên gốc:
致命亲爱的
Thể loại:
Ngược, cẩu huyết
Người dịch:
Tô Ngọc Hà
Mùi hương luôn tồn tại trên đời này nhưng không ai nhìn thấy, nghe thấy nó.
Nó có thể giúp con người chữa bệnh trong im lặng nhưng cũng có thể giết người trong vô hình.
Nó ẩn nấp ở mọi nơi, ở chính dưới lớp da thịt cùng hơi thở của bạn, khiến cho mọi bí mật của bạn không có chỗ trốn.
Cô trời sinh có khứu giác nhạy cảm, là một nhà chế tác mùi hương được mệnh danh là bậc thầy hiếm có trên đời. Thế nhưng ít ai ngờ đến, giữa lúc hào quang sáng chói cô bỗng nhiên mai danh ẩn tích....
Anh là một doanh nhân của Lục Môn, tính cách sát phạt quyết đoán. Khi chuẩn bị ngồi lên đỉnh cao quyền lực thì lại rơi vào khốn đốn, tính mạng sớm chiều...
Cô rong ruổi trên đại mạc, ẩn mình chốn cao nguyên.
Anh tung hoành trên thương trường, thâm nhập vào nơi tận cùng của nhân tính.
Gặp gỡ, tất cả đều không phải là ngẫu nhiên.
Một bí kíp chế tạo mùi hương đã thất truyền ngàn năm bất ngờ tái xuất giang hồ, cất giấu tấm bản đồ giang sơn tà khí.Một cổ thành ngàn năm ẩn mình dưới nước sâu, một quan tài thần bí trôi nổi trong hang động.
Gỗ tương tư của đôi trai gái si tình, một cô đào kép thật thật giả giả…
Trùng trùng lớp lớp những sự kiện ly kỳ trông có vẻ chẳng hề dính líu tới nhau, kỳ thực đều gắn chặt với mùi hương.Người không thể trốn tránh mùi hương, thế nên, tôi có thể kiểm soát người trong thinh lặng.
Tác phẩm tiểu thuyết tình yêu lần đầu đề cập sâu tới “mùi hương”, cảm nhận một cảnh giới học thuật về mùi.

Danh sách chương

Chương 1:

Gửi đến những người dù đông lạnh vẫn đợi tình yêu

Chương 2:

Trúng tà

Chương 3:

Có người tai to mặt lớn đến

Chương 4:

Sống ở giang hồ Chúng ta nói quy tắc giang hồ

Chương 5:

Con người Lục Đông Thâm, nguy hiểm

Chương 6:

Động chạm tới tâm linh là chuyện vừa to vừa nhỏ

Chương 7:

Nó giống chúng ta nhất, giết người không thấy máu

Chương 8:

Anh Lục nói, chỉ cần cô Tưởng vui là được

Chương 9:

Mùi của cô đơn sẽ giết chết người ta (Phần 1)

Chương 10:

Mùi của cô đơn sẽ giết chết người ta (Phần 2)

Chương 11:

Cô chắp tay sau lưng đứng trước bức Giang sơn đồ

Chương 12:

Có người muốn len lỏi vào trái tim anh Lục

Chương 13:

Cuối cùng em vẫn chỉ một mình, làm bạn với cô đơn

Chương 14:

Trông cô như bây giờ đẹp hơn

Chương 15:

Nhảy múa cùng mùi hương

Chương 16:

Trò này của anh Lục chẳng thú vị gì cả

Chương 17:

Đêm quan trọng

Chương 18:

Cô không cần phải đề phòng tôi

Chương 19:

Lỡ tôi thích anh thì phải làm sao?

Chương 20:

Anh không thể thiên vị như vậy được

Chương 21:

Niềm vui là gì?

Chương 22:

Tới phòng tìm anh?

Chương 23:

Một khi thiếu nghiêm túc thì hoàn toàn không đứng đắn

Chương 24:

Thời gian bảy ngày có nghĩa là gì?

Chương 25:

Nữ lừa đảo bụng dạ nham hiểm

Chương 26:

Câu hỏi cuối cùng

Chương 27:

Một nỗi sợ hãi như sống ngay trong cốt tủy

Chương 28:

Lẽ nào anh thật sự có suy nghĩ đen tối với “gia” đây?

Chương 29:

Đúng là điên mới tin một kẻ lừa đảo giang hồ

Chương 30:

Một bó hoa thiên điểu

Chương 31:

Tưởng gia đã gán em ở đây rồi

Chương 32:

Cậu giúp tôi làm một việc

Chương 33:

Cậu bảo có trùng hợp không?

Chương 34:

Nguy hiểm trùng trùng

Chương 35:

Chửi nhiều thành nghiện

Chương 36:

Cô đúng là kỳ lạ đấy

Chương 37:

Ôm rất thích

Chương 38:

Anh tuyệt đối đừng căng thẳng

Chương 39:

Là người đều biết làm

Chương 40:

Người này cung phản xạ quá dài sao?

Chương 41:

Nguy hiểm lúc nửa đêm

Chương 42:

Mạng của cô là của tôi, giữ lại mà trả nợ

Chương 43:

Mạng lớn

Chương 44:

Không ai biết đêm đó đã xảy ra chuyện gì

Chương 45:

Có hiểu đạo lý không nói xấu sau lưng người khác không?

Chương 46:

Chưa biết chừng lại là một đôi vợ chồng

Chương 47:

Cô sà vào lòng người khác luôn thoải mái vậy sao?

Chương 48:

Anh giở trò lưu manh với tôi phải không?

Chương 49:

Có một loại cảm giác gọi là mờ ám

Chương 50:

Ở nơi này, anh và tôi ngang tài ngang sức

Chương 51:

Gọi tên của tôi

Chương 52:

Không phải chuyện một cô gái bình thường có thể làm được

Chương 53:

Bị đào quá nửa giang sơn

Chương 54:

Chúng ta lạc đường rồi

Chương 55:

Tất cả đều trở nên không bình thường

Chương 56:

Quỷ bát tự

Chương 57:

Người kỳ quái bên ngoài căn nhà

Chương 58:

Mầm tương tư của ngươi còn thiếu chút thú vị

Chương 59:

Anh ta là gì của cô?

Chương 60:

Cũng còn hơn dối lòng tác thành cho người

Chương 61:

Thoát khỏi khốn cùng

Chương 62:

Phụ nữ cũng phải tranh đấu để có một bầu trời

Chương 63:

Sở thích của cô ấy chính là sở thích của anh

Chương 64:

Nghe nói cậu ta có hứng thú với cô gái của tôi

Chương 65:

Cưới về nhà là xong

Chương 66:

Muốn tôi hầu hạ gia thế nào?

Chương 67:

Tiếng phụ nữ trong điện thoại

Chương 68:

Tòa thành dưới hồ Nước tăm tối [2111 chữ]

Chương 69:

Đi theo anh, anh sẽ bảo vệ em suốt đời [2058 chữ]

Chương 70:

Cô có bị thương không? [2141 chữ]

Chương 71:

Sợ cô gặp chuyện [2216 chữ]

Chương 72:

Sau này đừng tới làm phiền tôi nữa là được [2125 chữ]

Chương 73:

Ếu có một ngày anh ta không còn nữa thì sao? [2524 chữ]

Chương 74:

Đừng làm bẩn mắt Tưởng gia [2194 chữ]

Chương 75:

Cho dù đối thủ là Lục Đông Thâm [2097 chữ]

Chương 76:

Bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ chực phía sau [2158 chữ]

Chương 77:

Anh ấy đang đợi cô qua mời rượu [3197 chữ]

Chương 78:

Không được sao? [2256 chữ]

Chương 79:

Định giành giật với Đàm gia [2080 chữ]

Chương 80:

Đi theo tôi đi [2130 chữ]

Chương 81:

Cảm giác lên như diều gặp gió có sướng không? [2102 chữ]

Chương 82:

Gười có thể sống chết bảo vệ chỉ có Tưởng gia thôi [2254 chữ]

Chương 83:

Người đàn ông ngồi trên ghế sofa [2172 chữ]

Chương 84:

Cậu Tôn [2077 chữ]

Chương 85:

Em gọi tôi là gì? [2159 chữ]

Chương 86:

Vào đây đòi một cô gái [2077 chữ]

Chương 87:

Một chín một mười [2075 chữ]

Chương 88:

Chúng ta còn ngày rộng tháng dài [2070 chữ]

Chương 89:

Cũng liên quan tới anh [2086 chữ]

Chương 90:

Chiến lợi phẩm được anh tiện thể thu về [2245 chữ]

Chương 91:

Uy hiếp chư hầu để ép thiên tử [2150 chữ]

Chương 92:

Em muốn trở thành liều thuốc của anh

Chương 93:

Yên tĩnh quen rồi [2297 chữ]

Chương 94:

Cậu vẫn luôn ưu tiên đại cục [2087 chữ]

Chương 95:

Anh điên rồi [2034 chữ]

Chương 96:

Tôi có thể tin tưởng em không? [2190 chữ]

Chương 97:

Thứ không nhìn thấy mới là thứ nguy hiểm [2033 chữ]

Chương 98:

Có thêm một Lục Môn chống lưng [2020 chữ]

Chương 99:

Lễ Tế đông của Thương Lăng [2267 chữ]

Chương 100:

Một tiếng cảm ơn [2178 chữ]

Chương 101:

Đừng hy sinh bản thân vào đó [2077 chữ]

Chương 102:

Đã hài lòng chưa? [2019 chữ]

Chương 103:

Bảo vệ được lúc nào hay lúc ấy [2040 chữ]

Chương 104:

Tế máu [2153 chữ]

Chương 105:

Hạ Trú [2080 chữ]

Chương 106:

Giành người [2027 chữ]

Chương 107:

Lục Đông Thâm, anh khốn kiếp! [2021 chữ]

Chương 108:

Phải [2061 chữ]

Chương 109:

Anh định đưa tôi đi đâu?

Chương 110:

Chỉ cần tương lai của em [2109 chữ]

Chương 111:

Cách đối xử quái đản [2112 chữ]

Chương 112:

Ai có nỗi khổ của người ấy [2204 chữ]

Chương 113:

Khách không mời mà đến [2332 chữ]

Chương 114:

Tôi tới gặp bạn gái của mình [2051 chữ]

Chương 115:

Bé yêu [2066]

Chương 116:

Hoàn toàn dựa vào cảm xúc [2029 chữ]

Chương 117:

Cuộc cạnh tranh giữa những kẻ có quyền [2068 chữ]

Chương 118:

Thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng [2268 chữ]

Chương 119:

Ai muốn tôi chết? [2100 chữ]

Chương 120:

Cô đã nhầm lẫn một khái niệm [2031 chữ]

Chương 121:

Đêm xuống vào hí lầu* [2155 chữ]

Chương 122:

Chẳng qua chỉ là một ảo vọng hão huyền [2071 chữ]

Chương 123:

Anh ấy hiểu tôi [2135 chữ]

Chương 124:

Có từng gặp chuyện tà ma không? [2144 chữ]

Chương 125:

Tôi chỉ muốn sống [2040 chữ]

Chương 126:

Tính cần thiết của việc trải thảm [2200 chữ]

Chương 127:

Tranh quyền [2102 chữ]

Chương 128:

Con đường dẫn tới tâm trạng thoải mái là gì? [2022 chữ]

Chương 129:

Giao tôi cho em [2182 chữ]

Chương 130:

Mồm mép quá rất dễ chịu thiệt thòi [2163 chữ]

Chương 131:

Nhìn thấy chưa chắc là sự thật [2113 chữ]

Chương 132:

Tôi tin em [4314 chữ]

Chương 133:

Chính thức tuyên chiến [2144 chữ]

Chương 134:

Thời gian lập wechat [2085 chữ]

Chương 135:

Uống trà hay ăn đòn? [3037 chữ]

Chương 136:

Thứ đáng sợ không phải là ma quỷ [2314 chữ]

Chương 137:

Quá khứ như lá rụng hoa rơi [2348 chữ]

Chương 138:

Đợi tôi [2540 chữ]

Chương 139:

Anh không chấp nhận được Tả Thời [2050 chữ]

Chương 140:

Quá phá gia chi tử [3060 chữ]

Chương 141:

Chúng ta đến với nhau đi [4018 chữ]

Chương 142:

Không muốn để em xuất hiện công khai [4665 chữ]

Chương 143:

Anh ấy quay về rồi, đúng không? [2847 chữ]

Chương 144:

Trên sân khấu [2469 chữ]

Chương 145:

Tôn thiếu đang khen em [3018 chữ]

Chương 146:

Anh nói ai không an phận thủ thường? [2091 chữ]

Chương 147:

Tiếng thì thầm lúc nửa đêm [2202 chữ]

Chương 148:

Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót [2089 chữ]

Chương 149:

Thế nào gọi là phải lòng tôi rồi? [2076 chữ]

Chương 150:

Nhất định phải đợi anh [2011 chữ]

Chương 151:

Lục Đông Thâm là kiếp nạn của phụ nữ [2296 chữ]

Chương 152:

Em vừa gọi ai là “tình yêu ơi” [5486 chữ]

Chương 153:

Anh muốn nắm giữ trái tim em thì sao? [2154 chữ]

Chương 154:

Em đúng là tổ tông của anh đấy [3680 chữ]

Chương 155:

Mũi có thể sai lầm [2287 chữ]

Chương 156:

Cô ấy sai có tôi gánh vác [2487 chữ]

Chương 157:

Phiền chết cô ấy [2440 chữ]

Chương 158:

Đối xử với chó còn tốt hơn [2103 chữ]

Chương 159:

Anh đối với em còn chưa đủ tốt sao?

Chương 160:

Mùi hương hại người chẳng thể đề phòng [2277 chữ]

Chương 161:

Qua đây kiếm bữa cơm [2029 chữ]

Chương 162:

Em cũng đừng trách anh [2016 chữ]

Chương 163:

Anh ta có tin em không? [2107 chữ]

Chương 164:

Anh có lấy em không? [3386 chữ]

Chương 165:

Ngu Cơ xinh đẹp nhất [2088 chữ]

Chương 166:

Anh ấy không bao giờ quay về được nữa [3153 chữ]

Chương 167:

Dù sao cũng không thể khủng khiếp bằng nhân tính [3169 chữ]

Chương 168:

Cho tới chết [2212 chữ]

Chương 169:

Nhà họ Lục các anh có phải đều mắc bệnh sạch sẽ không? [2203 chữ]

Chương 170:

Những gì nhung nhớ đều là Lục Đông Thâm [2384 chữ]

Chương 171:

Em có yêu anh không? [3286 chữ]

Chương 172:

Ở trước mặt bố rất nghiêm chỉnh [2300 chữ]

Chương 173:

Duyên phận trên đời vốn dĩ không thể cưỡng ép được [2360 chữ]

Chương 174:

Hạ Trú khác với tất cả mọi cô gái [2270 chữ]

Chương 175:

Có chuyện gì tổng giám đốc Lục của mấy người chịu trách nhiệm [2184 chữ]

Chương 176:

Quá bướng bỉnh rồi [2206 chữ]

Chương 177:

Anh thích là được [3102 chữ]

Chương 178:

Tổng giám đốc Lục cũng đã có những thói quen trần tục [3674 chữ]

Chương 179:

Đông Thâm hoàn toàn không biết chuyện giữa hai chúng ta [2130 chữ]

Chương 180:

Cô là người đầu tiên [3580 chữ]

Chương 181:

Em vĩnh viễn là ngoại lệ [3661 chữ]

Chương 182:

Kỷ niệm một cái [2401 chữ]

Chương 183:

Yêu sâu đậm sẽ không so đo tính toán [4013 chữ]

Chương 184:

Từ nay về sau, chỉ có mình em [2511 chữ]

Chương 185:

Em sợ anh để ý [2080 chữ]

Chương 186:

Mắng ai là mèo hoang thế hả? [2701 chữ]

Chương 187:

Đừng đứng nhầm đội [2129 chữ]

Chương 188:

Mạng của anh lúc nào cũng có thể trả cho em [2175 chữ]

Chương 189:

Thật sự là vì cô sao? [2055 chữ]

Chương 190:

Thâm ca [2143 chữ]

Chương 191:

“Trình Giảo Kim” văn dốt võ dát (2461 chữ)

Chương 192:

Lục Đông Thâm, anh quá đáng rồi đó (2305 chữ)

Chương 193:

Ở cạnh ai học thói của người đó (2225 chữ)

Chương 194:

Đột ngột gió lạnh (2084 chữ)

Chương 195:

Em đã giết Thương Xuyên (2011 chữ)

Chương 196:

Em đã đâm đầu vào một ngõ cụt (2088 chữ)

Chương 197:

Chưa chắc em đã không giúp được anh (2092 chữ)

Chương 198:

Anh cả như cha (2495 chữ)

Chương 199:

Khi em đã gặp được chàng (2018 chữ)

Chương 200:

Lời nguyền giết quỷ (2118 chữ)

ĐỒNG TÁC GIẢ

Bìa truyện Tứ Trùng Miên - Ân Tầm - Ân Tầm
Hai năm sau, khúc nhạc “Ode to soul” chết chóc tái hiện… Thế nên, anh là Lục Nam Thâm ư? Vị nhạc trư
Bìa truyện Kinh Niên Thư - Ân Tầm
Bạn đang đọc truyện Kinh Niên Thư của tác giả Ân Tầm . Hoa Nguyệt Quý ăn người, rong ruổi nhặt thi t
Bìa truyện Tên Anh Là Thời Gian - Ân Tầm
Đề tài: Bích họa Đôn Hoàng + nhà phục hồi văn vật Nghề nghiệp nam chính: Nhà phục hồi văn vật, dùng

Truyện liên quan