SayTruyenHot - Nền tảng đọc truyện chữ hàng đầu Việt Nam
Night Mode

Nhất Định Phải Làm Ám Vệ Sao?

Trượng Mã

Bìa truyện Nhất Định Phải Làm Ám Vệ Sao? - Trượng Mã
99 Chương
N/A Lượt xem
9 Điểm
268.5K Chữ

GIỚI THIỆU TRUYỆN

*Văn án:

● Truyện hài hước vô lý theo phong cách của tác giả / Hướng dẫn đọc ở cuối văn án
● Chính văn đã hoàn, phiên ngoại đang cập nhật

*Meomeo: đọc ko cười là ko được mấy ní à -)))

Năm Thừa Càn thứ ba, tân đế Tiêu Ứng Hoài lập ra Thiên Sát Ti, giao cho thủ lĩnh ám vệ Tống Tiệm quản lý cung cấm, thăm dò tin tức, quyền hành lớn đến mức kinh người.

Năm Thừa Càn thứ sáu, biến cố trong cung xảy ra, các lão thần tiền triều cấu kết với Hằng vương mưu phản, lập tức bị ám vệ Thiên Sát Ti chém giết ngay trước triều đình.

Đúng lúc này, từ nóc Kim Loan Điện "rầm" một tiếng rơi xuống một người, thủ lĩnh ám vệ đáp thẳng vào lòng Tiêu Ứng Hoài.

Cả điện kinh hãi: "Hộ giá! Hộ giá!!"

Tống Kiệm vừa xuyên đến, đối diện với vị hoàng đế trước mặt, ánh mắt tràn ngập kinh hoàng: "???"

Hả??? Hộ cái gì cơ???

-

Tống Kiệm xuyên thành thủ lĩnh ám vệ, vừa đến đã ngã thẳng vào lòng thánh thượng. Nghi vấn có ám sát hay không thì chưa rõ, nhưng quan trọng là hắn làm việc không hiệu quả, theo quy tắc của Thiên Sát Ti, hắn phải lĩnh ba mươi roi.

Tống Kiệm quỳ trong ngự thư phòng, mặt cắt không còn giọt máu.

Tiêu Ứng Hoài hỏi hắn: "Ngươi có nhận phạt không?"

Tống Kiệm run bần bật như cầy sấy, một lúc sau mới nặn ra được một câu: "Không, không nhận được không ạ?"

Tiêu Ứng Hoài: "?"

...

Tiêu Ứng Hoài biết bên cạnh mình có kẻ phản bội, hắn âm thầm bày một ván cờ lớn, chỉ chờ đến ngày xảy ra biến cố trong cung sẽ lấy Tống Tiệm làm gương giết gà dọa khỉ.

Kết quả, Tống Tiệm đi một nước cờ hiểm, không để hắn nắm được chút sơ hở nào.

Sau đó, Tiêu Ứng Hoài cài cắm rất nhiều người giám sát ám vệ này, nhưng tin tức nhận được đều là:

"Hoàng thượng, Tống đại nhân ngủ quên trên xà nhà trong tẩm cung của ngài, còn bảo người mang cho hắn một cái chăn."

"Hoàng thượng, Tống đại nhân lại chạy tới ngự thiện phòng trộm điểm tâm rồi."

"Hoàng thượng, Tống đại nhân nói... nói rằng công việc này chẳng muốn làm một ngày nào nữa."

Tiêu Ứng Hoài: "..."

Rồi đến sau này.

"Hoàng thượng! Tống đại nhân bị giữ lại vì trêu ghẹo Thị lang Lễ bộ!"

Hai mắt Tiêu Ứng Hoài tối sầm.

Nghiến răng nghiến lợi: "Lôi người về đây cho trẫm."

-

Làm ám vệ chẳng có gì hay ho cả, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, trực chiến 24/7, còn phải ngủ trên xà nhà mỗi ngày. Tống Kiệm vác đôi mắt thâm quầng, ngày ngày chửi thầm Tiêu Ứng Hoài là chó hoàng đế.

Sau này, Tiêu Ứng Hoài lương tâm trỗi dậy, nói sẽ cho hắn một điều ước.

Tống Kiệm chắp tay sau lưng, ngoan ngoãn nói: "Có thể không ngủ trên xà nhà không? Ta... ta ngủ không yên, dễ bị ngã xuống."

Tiêu Ứng Hoài cười khẽ: "Chuẩn tấu."

Tối hôm đó, Tống Kiệm bị trói chặt trên long sàng.

Tiêu Ứng Hoài chậm rãi kéo nhẹ đai áo hắn, giọng nói trầm thấp: "Ám vệ đại nhân có cái eo đẹp lắm."

Tống Kiệm: "???"

-

Tống Kiệm: Có thể không làm ám vệ không?

Tiêu Ứng Hoài: Làm hoàng hậu cũng được.

---

*Lưu ý trước khi đọc (của tác giả):
● Truyện hài hước, nội dung phi logic, vui là chính.
● Cốt truyện quyền mưu kiểu học sinh tiểu học, thả bay mọi logic, xin cứ cười thoải mái.
● Nếu là người theo chủ nghĩa logic hoặc thích nghiên cứu kỹ lưỡng thì nên cân nhắc trước khi đọc, có rất nhiều chi tiết không chặt chẽ.
● Mọi thứ đều theo nội dung chính văn.
● Không cãi nhau, không gây war, những bình luận quá mức vô lý sẽ bị xóa.
● Mỗi ngày cập nhật khoảng 3000 chữ, từ 18h-24h. Nếu không đăng sẽ có thông báo.
● Chúc mừng năm mới!

*Lời nhắc cuối: Hãy chắc chắn rằng bạn có thể chấp nhận phong cách này trước khi thêm vào danh sách đọc. Những bình luận cố tình gây sự sẽ bị xóa. Truyện này chỉ để giải trí và tạo niềm vui, không đảm bảo logic, không đảm bảo logic, không đảm bảo logic. Tôi chưa từng gắn thẻ "chính kịch", từ đầu đã không có! Nếu tình tiết hợp lý thì coi như tôi phát huy vượt mức!

Danh sách chương

Chương 1:

Ngươi có nhận phạt không?

Chương 2:

Công công Đức Phúc

Chương 3:

Năm đói kém nhất

Chương 4:

Ta tự treo mình trên cành Đông Nam

Chương 5:

Cứu ta với QAQ

Chương 6:

Lắng nghe tiếng ậm ừ khắp nơi

Chương 7:

*Bốn bề vang tiếng hát Sở

Chương 8:

Xin trời xanh!! Phân rõ trung gian!!

Chương 9:

Ai chủ trương, người đó chứng minh

Chương 10:

Nước mắt sau song sắt

Chương 11:

Kỹ thuật nịnh bợ hạng hai

Chương 12:

Đọc hiểu

Chương 13:

Đây không phải diễn tập!

Chương 14:

Linh vật nhỏ

Chương 15:

Dỗ dành nảy mầm!

Chương 16:

Ngươi là ai?

Chương 17:

Chuyện khác thường tất có yêu quái

Chương 18:

Sư tử há miệng

Chương 19:

Xin chỉ ra ngoài cung x2

Chương 20:

Kinh gia ngài cát tường

Chương 21:

Mười chín tuổi chính là độ tuổi gây họa.

Chương 22:

Tống đại nhân trêu ghẹo Từ Thị Lang

Chương 23:

Thuộc hạ có sở thích Long Dương (1)

Chương 24:

Thuộc hạ có sở thích Long Dương (2)

Chương 25:

Lòng người quá lạnh

Chương 26:

Trận Chiến

Chương 27:

Ta đã nói dối ngươi~

Chương 28:

Vì-sao-lại-thế--

Chương 29:

Uy vũ thì hắn liền cúi đầu

Chương 30:

Đánh đổ phong kiến

Chương 31:

Hoàng thượng đừng nghe, đó là lời chê bai!

Chương 32:

Hình Thức Nghệ Thuật Tiên Tiến

Chương 33:

Chỉ mèo thành lợn

Chương 34:

Khoan Đồ Heo

Chương 35:

Chớ vì điều thiện nhỏ mà không làm!

Chương 36:

Biết co biết giãn

Chương 37:

Nhất định phải làm ám vệ sao?

Chương 38:

Đáng yêu không, Bệ hạ?

Chương 39:

Hoa mai nở lần hai

Chương 40:

Đêm Đen Gió Lớn

Chương 41:

Cơn giận nho nhỏ của thiên tử!

Chương 42:

Trẫm có sở thích Long Dương

Chương 43:

Phu quân quá tuấn tú đều lăng nhăng

Chương 44:

Dược dục

Chương 45:

Trẫm thấy Tống đại nhân cũng phong vận vẫn còn

Chương 46:

Hoàng hậu nam cũng là hoàng hậu

Chương 47:

Như một chú cún con

Chương 48:

Công tử Ốc Sên

Chương 49:

Đến đây với trẫm

Chương 50:

Bệ hạ có thể đau lòng chết mất

Chương 51:

Thất Nhĩ Mi Hầu

Chương 52:

Hội nguyên Trần Tu

Chương 53:

Như người bên gối

Chương 54:

Chúng ta sắp có hoàng tẩu rồi!

Chương 55:

Hành cung Ngọc Sơn

Chương 56:

Ở chung phòng với huynh trưởng

Chương 57:

Phát triển bền vững

Chương 58:

Đại Căn Trại

Chương 59:

Trẫm hình như say rồi

Chương 60:

Hẻm Vinh An

Chương 61:

Xem ra cổ ngươi cũng cứng đấy

Chương 62:

Phu thê tình thâm, ta nùng ngươi nùng

Chương 63:

BOSS của Nguyệt Nhung

Chương 64:

Bí mật kinh thiên

Chương 65:

Bởi vì trẫm thích ngươi

Chương 66:

Không mọc đuôi cún

Chương 67:

Biên Quan Khẩn Báo

Chương 68:

Ngọc bò cạp

Chương 69:

Biu trúng chưa!

Chương 70:

Tiểu thư yêu quý của Tiêu Ứng Hoài

Chương 71:

Kho! Quân! Giới!

Chương 72:

Phúc tinh cao chiếu

Chương 73:

Cún con dũng cảm và thông minh

Chương 74:

Tiêu Ứng Hoài! Đồ diễn trò!

Chương 75:

Khải Hoàn Hồi Kinh

Chương 76:

Nhất định phải làm Hoàng hậu sao?

Chương 77:

Đại hôn Hoàng hậu của trẫm, hay là... tiền nhiệm?

Chương 78:

Xin lỗi, nói không sao

Chương 79:

Trẫm biết sai rồi

Chương 80:

Kết thúc chính văn

Chương 81:

(PN) - Sinh Hoạt Hằng Ngày (Phần 1)

Chương 82:

(PN) - Sinh hoạt thường ngày (Phần 2)

Chương 83:

(PN) - Truyện cổ tích

Chương 84:

Du hành thời hiện đại (1)

Chương 85:

Du hành hiện đại (2)

Chương 86:

Dòng thời gian hoán đổi thân phận (phần 1)

Chương 87:

Dòng thời gian hoán đổi thân phận (Phần 2)

Chương 88:

Dòng thời gian hoán đổi thân phận (Phần 3)

Chương 89:

Dòng thời gian hoán đổi thân phận (Phần 4)

Chương 90:

Dòng thời gian hoán đổi thân phận (Phần 5)

Chương 91:

Dòng thời gian hoán đổi thân phận (Phần 6)

Chương 92:

Dòng thời gian hoán đổi thân phận (Phần 7)

Chương 93:

Dòng thời gian hoán đổi thân phận (Phần 8)

Chương 94:

Dòng thời gian hoán đổi thân phận (kết)

Chương 95:

(PN) - Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

Chương 96:

(PN) - Đại hội biểu diễn kỹ năng diễn xuất của Tiêu Tổng

Chương 97:

(PN) (1) - Bảo Châu Hoàng hậu

Chương 98:

(PN) (2) - Bảo Châu Hoàng hậu

Chương 99:

Toàn văn kết thúc

ĐỒNG TÁC GIẢ

Không có truyện đồng tác giảTác giả Trượng Mã chỉ có truyện này duy nhất.

Truyện liên quan