SayTruyenHot - Nền tảng đọc truyện chữ hàng đầu Việt Nam
Night Mode

Phế Hậu A Bảo - Đao Thượng Phiêu

Đao Thượng Phiêu

Bìa truyện Phế Hậu A Bảo - Đao Thượng Phiêu - Đao Thượng Phiêu
64 Chương
N/A Lượt xem
9.9 Điểm
178.2K Chữ

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Thể loại: Ngôn tình | Cổ đại | Huyền huyễn | Ngược luyến | Góc nhìn nữ chính | Phi song khiết | HE

Văn án
Cuộc đời A Bảo là một chuỗi những câu chuyện kỳ bí.

Xuất thân từ đất Thục, từng làm khất cái, gian nan đến Dương Châu, trở thành con hát kỹ viện, may mắn là gặp gỡ Tuyên Vương nhất kiến chung tình với nàng, bỏ tiền chuộc nàng ra, cưới nàng về làm vợ.

Tuyên Vương đăng cơ, nàng được sắc lập làm Hoàng hậu, bị sử quan mắng, bị ngự sử mắng, bị người đời khắp thiên hạ mắng, kiếp sống bi thương, ngay cả một hàn lâm nhỏ nhoi cũng dám cự tuyệt vẽ tranh cho nàng, hại nàng trở thành trò cười lớn nhất trong cung.

Ngày ấy chết đi, cuối cùng A Bảo cũng được thở phào một hơi.

Được giải thoát rồi.

Nhưng vừa mở mắt ra ⎯⎯

Nàng trở thành cô hồn dã quỷ, ngày đêm nấn ná ở quanh một nam nhân, không rời đi được.

Dưới ánh nến nhìn thân ảnh gầy gò của người nọ cầm bút vẽ tranh, A Bảo lặng lẽ mắng câu ‘thô tục’.

**

Lương Hoằng, tự Nguyên Kính, xuất thân thi thư hiển tộc, giọng nói trong trẻo, mười lăm tuổi đã vang danh khắp thiên hạ, được nhận vào cục Hàn Lâm vẽ tranh, làm ngự dụng họa sư trong cung. Chàng mang vẻ đẹp tinh tế như hoa cỏ sông núi, thuần khiết như lông vũ như tre đá, cái gì cũng giỏi, giỏi nhất là cầm bút hoạ người, người đẹp vẽ gì cũng đẹp, hoạ bức nào cũng đều thành tuyệt phẩm, nói chung là hiếm có khó tìm.

Nhưng người đời không biết là, tác phẩm tâm đắc nhất trong đời này của Lương Nguyên Kính, là một bức mỹ nhân đồ được chàng dẹp sâu dưới đáy rương.

Mỹ nhân trong bức hoạ lấy quạt tròn che mặt, khuôn mặt xinh đẹp cười nhẹ, chính là phế hậu A Bảo năm đó.

**

Năm mười lăm tuổi, Lương Nguyên Kính du ngoạn đến Xuyên Thục, dưới núi Thanh Thành gặp được một tiểu cô nương bán nghệ đầu đường, gọi là A Bảo, tính tình đanh đá, thích ăn bánh ngọt, tay ôm đàn tỳ bà.

Sau đó đến nạn châu chấu, mấy chục vạn người thường biến thành lưu dân, mấy năm đó chàng đau khổ tìm nàng, trước sau không thu hoạch được gì.

Thẳng đến ngày vào Cấm Uyển hoàng gia, chàng phụng chỉ hoạ một bức cho tân hậu, một nữ tử đoan trang từ trong bụi hoa chậm rãi đi tới, gương mặt chàng thay đổi không ngừng, thị nữ bên cạnh gọi nàng ⎯

“Hoàng Hậu nương nương”.

Hoàng hậu mất sớm X Hoạ sư hiền hòa.

(A Bảo X Lương Nguyên Kính)

Truyện này còn có tên là《 Sau khi ta chết biến thành hồn ma bám vào người ta ghét nhất, phải làm sao bây giờ 》

**

Cần biết:

1. Nữ chính từng gả chồng, nên nam sạch nữ không, nhưng không cần quan tâm tới chồng trước đâu, gạt tra nam Hoàng Đế sang một bên đi.

2. Hư cấu dựa theo thời Tống, xin đừng nghiên cứu nguyên bản.

3. Nhân vật nữ chính tham khảo Chân Tông Hoàng Hậu Lưu Nga.

Một câu tóm tắt: Hoàng Hậu bớt giận, ta vẽ tranh nuôi nàng.

Lập ý: Ái nhân giả nhân hằng ái chi. *

* Ái nhân giả nhân hằng ái chi, kính nhân giả nhân hằng kính chi.

Câu nói này của Mạnh Tử nhấn mạnh tầm quan trọng của lòng nhân ái và sự tôn trọng trong các mối quan hệ giữa người với người. Nghĩa là khi chúng ta đối xử tốt với người khác, chúng ta sẽ nhận lại sự tốt đẹp tương tự.

Danh sách chương

Chương 1:

[Cung oán] Phế hậu

Chương 2:

Vong hồn

Chương 3:

Hoạ si

Chương 4:

Bánh mật ong

Chương 5:

Tân hậu

Chương 6:

Chuyện xưa

Chương 7:

Bỏng

Chương 8:

Ở yên trong nhà

Chương 9:

Làm mai

Chương 10:

[Tuý hoa âm] Hồi sinh

Chương 11:

Đi chùa

Chương 12:

Cưỡi lừa chung

Chương 13:

Thần kỹ

Chương 14:

Gặp vua

Chương 15:

Mỹ nhân

Chương 16:

Về đêm

Chương 17:

Ngày xưa

Chương 18:

Khách đến thăm

Chương 19:

[Dương Châu mạn] Hoà thượng

Chương 20:

Say rượu

Chương 21:

Nạn châu chấu

Chương 22:

Quán mì

Chương 23:

Tâm nguyện

Chương 24:

Tỳ bà

Chương 25:

Tuyên Vương

Chương 26:

Gả xa

Chương 27:

[Như mộng lệnh] Phàn lâu

Chương 28:

Ngất xỉu

Chương 29:

Nhận ra

Chương 30:

Tranh cũ

Chương 31:

Lần đầu gặp mặt

Chương 32:

Dưỡng bệnh

Chương 33:

Ca từ

Chương 34:

Dạy học

Chương 35:

Thu xã

Chương 36:

Trung thu

Chương 37:

[Tương kiến hoa] Tâm ý

Chương 38:

Đưa tiễn

Chương 39:

Sinh nhật

Chương 40:

Thành thân

Chương 41:

Đêm đẹp

Chương 42:

Máu trên tranh

Chương 43:

Thiền Nương

Chương 44:

Đổi ý

Chương 45:

Chuyện lạ

Chương 46:

Si tình

Chương 47:

Oán khí

Chương 48:

Ác quỷ

Chương 49:

[Trường hận ca] Kế hoạch

Chương 50:

Con bướm

Chương 51:

Hoa mai

Chương 52:

Tà niệm

Chương 53:

Nấm mồ

Chương 54:

Mở nắp quan tài

Chương 55:

Hoa đăng

Chương 56:

Đêm tuyết

Chương 57:

Ngục tù

Chương 58:

Cố nhân

Chương 59:

Thanh thản

Chương 60:

Kết cục

Chương 61:

Kiếp này 1

Chương 62:

Kiếp này 2

Chương 63:

Hành vu 1

Chương 64:

Hành vu 2

ĐỒNG TÁC GIẢ

Bìa truyện Oan Nghiệt Nhân Duyên - Đao Thượng Phiêu - Đao Thượng Phiêu
Thẩm Gia là mỹ nhân vô dụng nổi tiếng ở kinh thành, vẻ ngoài kiều diễm, trong bụng toàn cỏ dại, thườ

Truyện liên quan