SayTruyenHot - Nền tảng đọc truyện chữ hàng đầu Việt Nam
Night Mode

Sau Khi Tôi Chết, Omega Bạc Tình Phát Cuồng Rồi

Mộ Mộ Thiên Tầm

Bìa truyện Sau Khi Tôi Chết, Omega Bạc Tình Phát Cuồng Rồi - Mộ Mộ Thiên Tầm
136 Chương
N/A Lượt xem
8.1 Điểm
295.2K Chữ

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Tống Thức Chu đã chết.
Khi còn sống, cô là con gái duy nhất của nhà hào môn họ Tống. Đáng tiếc là ngay từ khi mới sinh, cô đã bị trao nhầm cho người khác. Cha mẹ nuôi thì đánh đập, mắng nhiếc cô, trong khi cha mẹ ruột lại chê cô không xứng đáng, không thể so sánh với thiên kim giả kia.
Nhưng tất cả những điều này không quan trọng.
Sau khi trở về nhà họ Tống, cô tham gia một buổi tiệc. Tại buổi tiệc, cô tình cờ gặp một người trông giống hệt "chị gái dịu dàng" mà cô đã từng thầm mến khi còn nhỏ. Dưới men rượu, Tống Thức Chu đã mạnh dạn bước lên tỏ tình. Cô nghĩ mình sẽ bị từ chối, nhưng không ngờ người đó lại đồng ý.
Cô nhớ rất rõ biểu cảm của người đó, một nụ cười đầy dịu dàng khi lắng nghe lời tỏ tình của cô.
Nhưng sáng hôm sau, Tống Thức Chu mới nhận ra mình đã nhầm. Omega trước mặt cô tuy có vài nét giống chị gái dịu dàng của mình, nhưng rõ ràng không phải là cùng một người.
Thế giới này thật bất công với cô, nhưng nhìn vào khuôn mặt của Omega khi đang say ngủ, Tống Thức Chu quyết định sẽ chăm sóc và bảo vệ cô ấy như thứ trân quý nhất của đời mình.
Tuy nhiên, Omega ngoan ngoãn ban đầu dường như đã thay đổi sau khi tỉnh dậy. Người đó cười nhạo cô, bắt nạt cô, yêu cầu cô dùng mọi cách để chứng minh tình yêu. Chỉ cần không vừa lòng, Omega sẽ lạnh nhạt, bạo lực tinh thần với cô.
Ban đầu, Tống Thức Chu nghĩ rằng đây chỉ là một Omega được nuông chiều quá mức, nên cô nhẫn nhịn. Nhưng sau đó cô mới phát hiện ra, người mà cô yêu thương hết mực, không phải là một Omega yếu đuối cần bảo vệ, mà là Giám sát trưởng quyền lực của thành phố, Bạch Nhược Vi.
Trong một khoảnh khắc tuyệt vọng, Tống Thức Chu không biết tự lượng sức mà cầu hôn cô ấy. Bạch tiểu thư chỉ mỉm cười, nhìn cô với ánh mắt chế nhạo.
Không có gì bất ngờ, cô bị từ chối.
Lúc này, Tống Thức Chu mới thực sự nhận ra, tất cả những tình yêu, những lời thề non hẹn biển, những lời tình cảm nhẫn nhịn mà cô dành cho cô ấy...
Chỉ là một trò tiêu khiển của Bạch tiểu thư trong những lúc buồn chán.
Nhìn khuôn mặt chế nhạo đầy vui thích của nữ nhân xinh đẹp, lần đầu tiên Tống Thức Chu cảm nhận được cảm giác trái tim tan vỡ là như thế nào.
...
Có lẽ ông trời thương xót cuộc đời bi thương của cô, nên đã cho cô một cơ hội sống lại.
Lần này, Tống Thức Chu không còn muốn bất cứ điều gì nữa.
Cô không muốn ở lại nhà họ Tống, càng không muốn có bất kỳ dính dáng nào với Bạch Nhược Vi.
Cô may mắn trở về đúng đêm buổi tiệc, ngay khoảnh khắc cô đang đè Bạch Nhược Vi xuống giường...
Bạch tiểu thư vốn là một người lạnh lùng đến mức đáng sợ, nhưng lúc này lại nhìn cô bằng ánh mắt chứa đầy tình cảm.
Thậm chí còn dịu dàng hơn nhiều so với lần đầu tiên trong ký ức của cô.
Tống Thức Chu xin lỗi cô ấy, sau đó tiễn cô ấy về.
Hai tháng sau, tại phòng tranh nhỏ mà chị gái dịu dàng vừa mở, Tống Thức Chu lại gặp Bạch Nhược Vi.
Bạch tiểu thư luôn là người khiến mọi người phải khiếp sợ, lúc này lại nắm chặt tay cô.
"Không phải em nói... sẽ yêu tôi cả đời sao?"
"Tại sao lại lừa tôi?"
...
Mọi người đều nói rằng Bạch Nhược Vi có tính cách cô độc, lạnh lùng khó tiếp cận.
Cho đến một ngày, một kẻ ngốc đã nhặt được cô ấy.
Kẻ ngốc đó rất ngốc, nhưng lại rất chân thành, chân thành đến mức thì thầm bên tai cô ấy cả nghìn lần câu "Em yêu chị."
Bạch Nhược Vi đã tin điều đó.
Nếu kẻ ngốc ấy yêu cô đến vậy, thì cô có thể tạm hạ mình, miễn cưỡng cùng kẻ đó chơi một chút.
Nhưng kẻ ngốc ấy đã thất hứa, em ấy đã chết.
Bạch Nhược Vi nhớ rõ bài học kiếp trước, quyết định ở kiếp này đối xử tốt hơn với Tống Thức Chu, cho cô ấy nhiều niềm vui hơn, để cô ấy ngoan ngoãn làm "chó nhỏ" của mình.
Nhưng điều khiến cô bất ngờ là...
Tống Thức Chu không cần cô nữa.
Bạch Nhược Vi tìm ra dấu vết của Tống Thức Chu, bám theo đến một phòng tranh nhỏ. Từ ngoài cửa kính, cô thấy Tống Thức Chu đang cười với một người phụ nữ giống hệt mình, nụ cười mà trước đây chỉ dành cho cô.
Khoảnh khắc đó, Bạch Nhược Vi hoàn toàn phát điên.
- --
Tóm tắt một câu: Họ đều yêu tôi, nhưng không nói ra.
Ý tưởng: Nỗ lực sẽ luôn có được thành quả.

Danh sách chương

Chương 1:

Chương 1

Chương 2:

Chương 2

Chương 3:

Chương 3

Chương 4:

Chương 4

Chương 5:

Chương 5

Chương 6:

Chương 6

Chương 7:

Chương 7

Chương 8:

Chương 8

Chương 9:

Chương 9

Chương 10:

Chương 10

Chương 11:

Chương 11

Chương 12:

Chương 12

Chương 13:

Chương 13

Chương 14:

Chương 14

Chương 15:

Chương 15

Chương 16:

Chương 16

Chương 17:

Chương 17

Chương 18:

Chương 18

Chương 19:

Chương 19

Chương 20:

Chương 20

Chương 21:

Chương 21

Chương 22:

Chương 22

Chương 23:

Chương 23

Chương 24:

Chương 24

Chương 25:

Chương 25

Chương 26:

Chương 26

Chương 27:

Chương 27

Chương 28:

Chương 28

Chương 29:

Chương 29

Chương 30:

Chương 30

Chương 31:

Chương 31

Chương 32:

Chương 32

Chương 33:

Chương 33

Chương 34:

Chương 34

Chương 35:

Chương 35

Chương 36:

Chương 36

Chương 37:

Chương 37

Chương 38:

Chương 38

Chương 39:

Chương 39

Chương 40:

Chương 40

Chương 41:

Chương 41

Chương 42:

Chương 42

Chương 43:

Chương 43

Chương 44:

Chương 44

Chương 45:

Chương 45

Chương 46:

Chương 46

Chương 47:

Chương 47

Chương 48:

Chương 48

Chương 49:

Chương 49

Chương 50:

Chương 50

Chương 51:

Chương 51

Chương 52:

Chương 52

Chương 53:

Chương 53

Chương 54:

Chương 54

Chương 55:

Chương 55

Chương 56:

Chương 56

Chương 57:

Chương 57

Chương 58:

Chương 58

Chương 59:

Chương 59

Chương 60:

Chương 60

Chương 61:

Chương 61

Chương 62:

Chương 62

Chương 63:

Chương 63

Chương 64:

Chương 64

Chương 65:

Chương 65

Chương 66:

Chương 66

Chương 67:

Chương 67

Chương 68:

Chương 68

Chương 69:

Chương 69

Chương 70:

Chương 70

Chương 71:

Chương 71

Chương 72:

Chương 72

Chương 73:

Chương 73

Chương 74:

Chương 74

Chương 75:

Chương 75

Chương 76:

Chương 76

Chương 77:

Chương 77

Chương 78:

Chương 78

Chương 79:

Chương 79

Chương 80:

Chương 80

Chương 81:

Chương 81

Chương 82:

Chương 82

Chương 83:

Chương 83

Chương 84:

Chương 84

Chương 85:

Chương 85

Chương 86:

Chương 86

Chương 87:

Chương 87

Chương 88:

Chương 88

Chương 89:

Chương 89

Chương 90:

Chương 90

Chương 91:

Chương 91

Chương 92:

Chương 92

Chương 93:

Chương 93

Chương 94:

Chương 94

Chương 95:

Chương 95

Chương 96:

Chương 96

Chương 97:

Chương 97

Chương 98:

Chương 98

Chương 99:

Chương 99

Chương 100:

Chương 100

Chương 101:

Chương 101

Chương 102:

Chương 102

Chương 103:

Chương 103

Chương 104:

Chương 104

Chương 105:

Chương 105

Chương 106:

Chương 106

Chương 107:

Chương 107

Chương 108:

Chương 108

Chương 109:

Chương 109

Chương 110:

Chương 110

Chương 111:

Chương 111

Chương 112:

Chương 112

Chương 113:

Chương 113

Chương 114:

Chương 114

Chương 115:

Chương 115

Chương 116:

Chương 116

Chương 117:

(Hoàn)

Chương 118:

Ngoại Truyện Thai Kỳ 1

Chương 119:

Ngoại Truyện Thai Kỳ 2

Chương 120:

Ngoại Truyện Thai Kỳ 3

Chương 121:

Ngoại Truyện Thai Kỳ 4

Chương 122:

Ngoại Truyện Thai Kỳ 5

Chương 123:

Phiên Ngoại Sau Khi Chết 1

Chương 124:

Phiên Ngoại Sau Khi Chết 2

Chương 125:

Phiên Ngoại Sau Khi Chết 3

Chương 126:

Phiên Ngoại Sau Khi Chết 4

Chương 127:

Phiên Ngoại Sau Khi Chết 5

Chương 128:

Phiên Ngoại Sau Khi Chết 6

Chương 129:

Phiên Ngoại Sau Khi Chết 7

Chương 130:

Phiên Ngoại Sau Khi Chết 8

Chương 131:

Nếu Tiểu Tống Không Bị Trao Nhầm 1

Chương 132:

Nếu Tiểu Tống Không Bị Trao Nhầm 2

Chương 133:

Phiên Ngoại Nếu Tiểu Tống Không Bị Trao Nhầm 3

Chương 134:

Phiên Ngoại Nếu Tiểu Tống Không Bị Trao Nhầm 4

Chương 135:

Phiên Ngoại - Cô Ăn Rất Kỳ Quặc 1

Chương 136:

Phiên Ngoại - Cô Ăn Rất Kỳ Quặc 2

ĐỒNG TÁC GIẢ

Không có truyện đồng tác giảTác giả Mộ Mộ Thiên Tầm chỉ có truyện này duy nhất.

Truyện liên quan