Sương Mù Cảng - Hoa Lâm Lăng

Hoa Lâm Lăng

Bìa truyện Sương Mù Cảng - Hoa Lâm Lăng - Hoa Lâm Lăng
349 Chương
0 Lượt xem
8.6 Điểm
292.8K Chữ
khác ngôn tình
~19h đọc
Hoàn thành

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Tác giả: Hoa Lâm Lăng

Đăng bởi: Mẹ Bông Bom

【Người đàn ông trưởng thành kiệm lời × Cô gái yếu đuối giả vờ ngây thơ】
(Chênh lệch tuổi tác + Nữ chính chủ động tiếp cận)

Sau chuyến công tác ở Kinh thành, Lê Nghiễn Thanh trở về bên cạnh lại nhiều thêm một cô gái nhỏ.

Khi Lâm Thư Đường bắt đầu thường xuyên xuất hiện trước mắt anh, mọi tâm tư đều viết rõ trên mặt. Lê Nghiễn Thanh chỉ cho rằng cô còn nhỏ, tính tình trẻ con nên chẳng mấy bận tâm.

Mãi đến khi biết rõ thân thế của cô, anh cũng chỉ ôm một tấm lòng thương hại — định nuôi nấng một “đứa nhỏ đáng thương”.

Nào ngờ, cô nhỏ ấy… nuôi lâu dần, lại khiến anh vướng lòng.

Danh sách chương

Chương 1:

Thế gia Cảng Thành coi trọng thể diện nhất

Chương 2:

Cô ấy là “ngân hàng máu di động”

Chương 3:

Ca phẫu thuật

Chương 4:

Việc làm thêm

Chương 5:

Hai người không hợp đâu

Chương 6:

Đeo nhẫn ở ngón út, nghĩa là theo chủ nghĩa không kết hôn

Chương 7:

Đưa cô ấy về trường

Chương 8:

Xe dừng trước ký túc xá

Chương 9:

Chuẩn bị dọn khỏi nhà họ Phùng

Chương 10:

Chuyển nhà

Chương 11:

Cô sao có thể dẫn người ngoài về bắt nạt người trong nhà được chứ

Chương 12:

Bốn mắt chạm nhau

Chương 13:

Bóng dáng lọt vào khung hình

Chương 14:

Nhân vật lớn

Chương 15:

“Cô gái đào mỏ”

Chương 16:

Cô Lâm, đã lâu không gặp

Chương 17:

Dây tơ hồng bám vào đàn ông

Chương 18:

Anh nói — “Tạm thời chưa có ý định thu hồi rác”

Chương 19:

Khoảng cách

Chương 20:

Bóc Cua

Chương 21:

Đưa Cô Về Nhà

Chương 22:

Xem Mắt

Chương 23:

Thời gian của tôi không thuộc về anh

Chương 24:

Lấy ít thắng nhiều

Chương 25:

Trước đây chưa từng nghĩ sẽ làm chuyện như thế này

Chương 26:

Hơi thở dần đến gần

Chương 27:

Phép tắc khắc sâu trong xương cốt

Chương 28:

Chuyện vốn dĩ đã định không có kết quả

Chương 29:

Cô bị đem đi “gả”

Chương 30:

Tiếng đàn

Chương 31:

Không đến thì làm sao tìm được “kẻ bị vạ lây”

Chương 32:

Muốn chạm vào đôi môi anh

Chương 33:

Tắm nước lạnh

Chương 34:

Búp bê sứ

Chương 35:

“Nói lý với em, em có chịu nghe không?”

Chương 36:

Công thành chiếm đất

Chương 37:

Lần đầu tiên nhận được cuộc gọi của anh

Chương 38:

Mất kiểm soát

Chương 39:

“Là mình quyến rũ anh ta”

Chương 40:

Cha anh ta không mấy yêu thương anh ta

Chương 41:

Trà mới tuy ngon, nhưng chưa chắc hợp khẩu vị

Chương 42:

Gánh lấy hậu quả

Chương 43:

“Anh có muốn lên ngồi một lát không?”

Chương 44:

Sự Thử Thăm Dò Của Anh

Chương 45:

Ngôi nhà cũ bốc cháy chỉ càng cháy mạnh hơn

Chương 46:

Ký hợp đồng với Hội sở Tịch Thành

Chương 47:

“Không biết là mình không thể uống rượu à?”

Chương 48:

Cao quý và tự chế

Chương 49:

“Đến lúc đó lại biết nói đạo lý rồi à.”

Chương 50:

[Tối mai đi xem mắt với tôi.]

Chương 51:

Người đứng sau nhà họ Phùng

Chương 52:

Mười hai giờ đưa cô ấy đến bệnh viện

Chương 53:

Cánh môi lướt qua ngực

Chương 54:

Toan tính

Chương 55:

Dùng dịu dàng làm mồi

Chương 56:

Một cây lê áp hải đường

Chương 57:

“Bây giờ mới biết ngượng à?”

Chương 58:

Thuốc tránh thai

Chương 59:

Sự trơ trẽn của nhà họ Phùng

Chương 60:

Đến ký túc xá đón cô ấy

Chương 61:

Anh hỏi: “Em muốn sinh con cho anh đến thế sao?”

Chương 62:

Anh đến khu trọ

Chương 63:

Đến Lộc Uyển

Chương 64:

“Không thích nơi này à?”

Chương 65:

“Cô bé này sức yếu, không uống được rượu.”

Chương 66:

Người hiến tim

Chương 67:

Chuyển đến Lộc Uyển

Chương 68:

Có hứng thú với em, mới dung túng em

Chương 69:

Thuốc bắc

Chương 70:

Tình cờ gặp vợ chồng họ Trần

Chương 71:

Người đàn ông ngoài ba mươi tuổi

Chương 72:

“Sao thế, anh còn có người khác à?”

Chương 73:

“Cô gái nhỏ trong miệng anh, tâm tư đâu ít”

Chương 74:

Bên cạnh anh, chưa từng có người phụ nữ khác

Chương 75:

“Nghiễn Thanh”

Chương 76:

Bị dì Lục bắt gặp

Chương 77:

“Khi nào dạy em nhé”

Chương 78:

Khó lòng kiềm chế

Chương 79:

“Sợ em đội nón xanh cho anh à?”

Chương 80:

“Có nhớ anh không?”

Chương 81:

Thuận theo lòng mình

Chương 82:

Tiệm trang sức

Chương 83:

Bông hoa nở trong rừng sâu không thấy ánh mặt trời

Chương 84:

Trăn trở

Chương 85:

“Kẻ vô tội, chỉ vì giữ ngọc mà mang tội.”

Chương 86:

Cuộc gọi trong phòng làm việc

Chương 87:

Đến công ty tìm anh

Chương 88:

Giới này thật loạn

Chương 89:

Phòng nghỉ của anh ấy

Chương 90:

Khi còn có lựa chọn, không cần quá sớm va chạm xã hội

Chương 91:

Lại đến Tịch Thành làm việc

Chương 92:

Tịch Thành là sản nghiệp của anh

Chương 93:

Mẹ của Lê Nghiễn Thanh

Chương 94:

Lý do anh để cô ở Tịch Thành

Chương 95:

“Không muốn ở đây sao?”

Chương 96:

“Hôm nay sao lại quấn anh thế?”

Chương 97:

Cuộc gọi video

Chương 98:

Nhà họ Phùng tới cửa

Chương 99:

Đường Nguyệt mang thai

Chương 100:

Lời nói tàn nhẫn nhưng thực tế

Chương 101:

Hôn nhân liên minh

Chương 102:

Lâm Thư Đường mất tích

Chương 103:

Trước cơn giông

Chương 104:

Trở về Kinh Đô

Chương 105:

Bức ảnh mới trên mạng xã hội

Chương 106:

Cô ấy giận, nên trốn đi rồi

Chương 107:

Hiểu lầm

Chương 108:

Đôi bên cùng có lợi

Chương 109:

Tiền mừng của người yêu cũ

Chương 110:

“Vợ anh sắp chạy theo người khác rồi”

Chương 111:

Chuẩn bị trước lễ đính hôn

Chương 112:

Lời thì thầm của đôi tân nhân

Chương 113:

“Ừ, nhạt rồi.”

Chương 114:

“Tôi thà làm vợ hờ của người đồng tính, cũng không muốn ở bên anh nữa.”

Chương 115:

Nỗi thương xót còn sâu hơn trước kia

Chương 116:

Kiểm tra sức khỏe

Chương 117:

“Thích trẻ con lắm à?”

Chương 118:

Anh đưa cho cô chiếc nhẫn đeo ở ngón út

Chương 119:

Trước người mình để tâm, anh cũng chỉ là kẻ phàm tục như bao người

Chương 120:

Cô giả vờ ngủ

Chương 121:

Anh đối tốt với em như thế, lỡ em bám lấy anh thì sao đây

Chương 122:

“Phu nhân”

Chương 123:

“Ghen à?”

Chương 124:

Anh nói hẹn gặp người nhà họ Kim

Chương 125:

Người đưa cô đến bệnh viện hồi đó chính là Lê Nghiễn Thanh

Chương 126:

Hoa thược dược

Chương 127:

Ý nghĩa của hoa thược dược là “thuận theo tự nhiên”

Chương 128:

“Người được giấu trong lầu son gác tía, xưa nay chỉ có mình em.”

Chương 129:

Canh giải rượu

Chương 130:

Phú quý làm mê lòng người

Chương 131:

Chút chiếm hữu khó nói của phụ nữ

Chương 132:

Bánh từ trời rơi xuống, cũng phải xem mình có nuốt nổi hay không

Chương 133:

Điều kiện để nhà họ Kim hủy hôn

Chương 134:

“Anh thật sự xác định là cô ấy sao?”

Chương 135:

Anh giống như một người cha tốt

Chương 136:

“Đúng là khiến người ta không yên.”

Chương 137:

Món quà đầu tiên tặng anh

Chương 138:

“Không cần đợi nữa, anh ấy sẽ không về đâu.”

Chương 139:

Câu chuyện trong chiếc nhẫn đeo ở ngón út

Chương 140:

Giải thích

Chương 141:

Trước cửa phòng bệnh, cô bối rối như một đứa trẻ

Chương 142:

Cái chết của ông nội Lê Nghiễn Thanh

Chương 143:

Cạo râu cho anh

Chương 144:

Tang lễ

Chương 145:

Người nhà họ Lê dường như không mấy bi thương

Chương 146:

“Nếu ba có ý kiến, thì xuống mà nói với ông nội.”

Chương 147:

Mùi vị càng che giấu càng lộ rõ

Chương 148:

Không thể kiềm lòng, say mê con người như anh

Chương 149:

“Ngủ một đêm là được phú quý cả đời, tất nhiên là chịu rồi chứ!”

Chương 150:

“Anh xấu quá.”

Chương 151:

“Sao lâu như vậy rồi mà vẫn chưa biết đổi hơi.”

Chương 152:

Paparazzi

Chương 153:

“Dựa được vào anh, mọi thứ khác rồi.”

Chương 154:

Gặp bạn bè của anh ấy

Chương 155:

Lê Nghiễn Thanh và bạn bị “đẩy thuyền”

Chương 156:

Đào thối

Chương 157:

Bảo vệ cô ấy

Chương 158:

Xem phim

Chương 159:

Thói quen thật đáng sợ, được nuông chiều thành thói quen còn đáng sợ hơn

Chương 160:

Bị bệnh

Chương 161:

Đã là chuyện có thể giải quyết, thì không muốn để cô phải bận lòng

Chương 162:

Mua quà cho anh

Chương 163:

Về “chân lý”

Chương 164:

Thích chiếc áo, nhưng càng thích người mặc nó hơn

Chương 165:

Trở lại Kinh Thị

Chương 166:

Tòa cao ốc rỗng ruột

Chương 167:

Đóa hoa trồng trong nhà

Chương 168:

Từng bước mà đi

Chương 169:

Tấm vải ướt khiến người ta nghẹt thở

Chương 170:

“Không có vấn đề thì ký đi”

Chương 171:

Thỏa thuận chuyển nhượng bất động sản

Chương 172:

Dưới cơn mưa

Chương 173:

Phát sốt

Chương 174:

Trốn tránh không thể giải quyết vấn đề

Chương 175:

“Cậu nuôi con gái à?”

Chương 176:

“Bây giờ như thế này, là tốt rồi.”

Chương 177:

“Bất cứ lúc nào, cũng phải đặt bản thân lên hàng đầu.”

Chương 178:

Có những chuyện, cứ thế mà thay đổi — chẳng hay biết từ khi nào

Chương 179:

Trong mối quan hệ tình cảm, đôi bên đều như món hàng.

Chương 180:

Về chuyện đứa trẻ

Chương 181:

Say rượu

Chương 182:

Sẽ không còn ai đối xử với cô tốt như anh nữa

Chương 183:

“Lê Nghiễn Thanh, anh đúng là đồ… chó.”

Chương 184:

Chuyển hộ khẩu

Chương 185:

Những kẻ như đỉa hút máu

Chương 186:

Đến công ty

Chương 187:

Đứa con của Đường Nguyệt là của Kiều Sơn

Chương 188:

Tai nạn xe

Chương 189:

“Anh có thể đừng chết trước em được không?”

Chương 190:

Có lẽ đôi khi, người ta chỉ cần một chỗ để trút lòng

Chương 191:

“Đứa con đánh cắp… cuối cùng cũng chẳng giữ được, phải không?”

Chương 192:

Vợ anh gan nhỏ

Chương 193:

“Có phải cậu nuôi đâu, kiêu ngạo cái gì chứ?”

Chương 194:

“Thích thì nuôi đi.”

Chương 195:

“Anh lúc nào cũng bận như vậy sao?”

Chương 196:

Huấn luyện giải mẫn cảm

Chương 197:

Dự cảm chẳng lành

Chương 198:

Mèo con bị dìm xuống nước

Chương 199:

“Trên người anh không nên có vết nhơ nào vì em.”

Chương 200:

“Đừng chiều nó.”

ĐỒNG TÁC GIẢ

Truyện liên quan