Tình Nồng Khó Phai
Dật Danh
GIỚI THIỆU TRUYỆN
TruyệnTình Nồng Khó Phai
của tác giả
Dật Danh
kể về nhân vật chính Ngũ Vận Uyển - Cơn ác mộng hai năm trước lại ập đến.
Màn đêm đen vô tận đó, dù cô có cố gắng đến mấy thì cũng không thể trốn thoát được.
Mặt Ngũ Vận Uyển trắng bệch, mồ hôi lăn dài trên trán cô, cả người run lên.
Cách đó không xa, một đôi mắt đen, sâu lắng tựa như giếng sâu nhìn chằm chằm về phía Ngũ Vận Uyển. Người đó nhẹ nhàng, như có như không, gõ vào tay cầm của xe lăn, ánh mắt lộ vẻ suy tư về điều gì đó.
Danh sách chương
Chương 1:
Có Thể Mời Cô Kết Hôn Với Tôi Không
Chương 2:
Cứ Thế Mà Kết Hôn
Chương 3:
Tổng Giám Đốc Là Chồng Tôi!
Chương 4:
Anh Có Độc Thân Không
Chương 5:
Nhẫn Đẹp Lắm
Chương 6:
Chính Thức Ở Chung
Chương 7:
Rốt Cuộc Là Được Hay Không
Chương 8:
Nhẫn Cưới Của Em Đâu
Chương 9:
Cô Gái Năm Đó
Chương 10:
Nam Bá Quay Về
Chương 11:
Cơn Ác Mộng Hai Năm Trước
Chương 12:
Tôi Không Thích Người Phụ Nữ Của Tôi Gọi Người Đàn Ông Khác
Chương 13:
Vẫn Bị Cô Ảnh Hưởng Đến Cảm Xúc
Chương 14:
Cậu Chủ Nhỏ Nhà Họ Nam
Chương 15:
Làm Tình Nhân Của Tôi Thì Sao
Chương 16:
Mày Họ Ngũ Chứ Không Phải Họ Lâm
Chương 17:
Chúng Ta Về Nhà
Chương 18:
Bây Giờ Em Đã Là Vợ Tôi
Chương 19:
Cùng Đi Công Tác
Chương 20:
Bị Trêu Ghẹo
Chương 21:
Cô Là Món Quà Mà Toà Soạn Tặng Tôi
Chương 22:
Sao Cậu Lại Ở Đây”
Chương 23:
“chỉ Một Câu Xin Lỗi”
Chương 24:
“em Tỉnh Rồi À”
Chương 25:
Thì Ra Là Nhân Viên Phục Vụ
Chương 26:
Chẳng Mấy Chốc Đã Đến Cuối Tuần
Chương 27:
“sao Vậy Rất Kỳ Lạ À
Chương 28:
“cháu Đi Đâu”
Chương 29:
Anh Không Hiểu
Chương 30:
Đáng Chết
Chương 31:
Chẳng Lẽ Là Nam Ngự
Chương 32:
Nam Bá Nói Vậy Có Ý Gì
Chương 33:
Cảm Giác Cô Đơn
Chương 34:
Có Vẻ Thực Dụng Quá Nhỉ
Chương 35:
Chẳng Lẽ Tôi Kém Thế Sao
Chương 36:
Trên Trời Có Thiêng
Chương 37:
Nam Ngự Đang Xin Lỗi Cô
Chương 38:
Em Có Gì Muốn Nói Với Tôi Không
Chương 39:
Bị Rút Sạch Sức Lực
Chương 40:
Vậy Anh Có Ghét Tôi Không
Chương 41:
Đêm Hôm Ấy Em Không Trách Tôi Chứ
Chương 42:
Đúng Là Thú Vị
Chương 43:
Khiến Anh Hạnh Phúc
Chương 44:
Ồ Tự Tin Gớm
Chương 45:
Lâm Tiểu Như Muốn Giúp Cô
Chương 46:
Nếu Có Thể Thì Cô Sẽ Thế Nào
Chương 47:
Cô Ta Thừa Nhận Rằng Mình Ghen Tị
Chương 48:
Trong Lòng Thở Dài Một Tiếng
Chương 49:
“ăn Xong Tôi Đưa Em Đến Ga Tàu”
Chương 50:
Cô Sợ À
Chương 51:
Những Bức Ảnh Đó
Chương 52:
Là Do Trùng Hợp Thôi
Chương 53:
Ánh Mắt Đó Vô Cùng Đáng Sợ
Chương 54:
Chẳng Lẽ Anh Ta Không Đủ Tin Tưởng Cô Sao
Chương 55:
Xin Lỗi Chú
Chương 56:
Hôm Nay Tôi Cho Họ Nghỉ Phép Rồi
Chương 57:
Rất Tức Giận
Chương 58:
Ngũ Vận Uyển Tái Mặt
Chương 59:
Đây Là Hương Vị Của Ngũ Vận Uyển Sao
Chương 60:
Cô Bị Điên Mới Làm Như Vậy!
Chương 61:
“rốt Cuộc Anh Muốn Làm Gì
Chương 62:
Coi Như Là Một Sự Khẳng Định
Chương 63:
Không Nhịn Được Nữa Rồi À
Chương 64:
Còn Đưa Cô Ấy Về Nhà
Chương 65:
Chết Tiệt
Chương 66:
Cũng Khá Dễ Thương
Chương 67:
Bây Giờ Đang Ở Đâu
Chương 68:
Nhà Hàng Thế Kỷ
Chương 69:
Xâm Phạm Là Chuyện Tốt Sao
Chương 70:
Lấy Quần Lót Á
Chương 71:
Khi Nào Cô Sẽ Thanh Toán
Chương 72:
“sao Không Nói Sớm”
Chương 73:
Có Chút Việc Thôi
Chương 74:
Cô Nghĩ Tôi Là Thằng Đần Hả
Chương 75:
Cảm Thấy Tim Mình Như Thắt Lại
Chương 76:
Sao Về Sớm Vậy
Chương 77:
Chẳng Lẽ Cô Tự Nói Với Anh Ta
Chương 78:
Sao Anh Ta Biết
Chương 79:
Xin Em Hãy Dựa Vào Tôi
Chương 80:
Bàn Tay Bất Ngờ Ấm Áp
Chương 81:
Có Thể Ngày Mai Bà Ấy Sẽ Tỉnh Lại
Chương 82:
Thật Sự Coi Như Chồng
Chương 83:
Con Con Kết Hôn Rồi
Chương 84:
Ông Cụ Nhà Họ Nam
Chương 85:
Ngũ Vận Uyển Không Nói Nên Lời
Chương 86:
Vâng Mẹ Con Hứa Với Mẹ
Chương 87:
Cả Đời Này Em Sẽ Là Vợ Của Tôi
Chương 88:
Sao Được Đó Là Đồ Ăn Thừa
Chương 89:
Nếu Em Muốn Trả Tôi
Chương 90:
“vậy Xin Hỏi Vấn Đề Ở Đâu Ạ”
Chương 91:
“muốn Ăn Tất Cả”
Chương 92:
Cô Đừng Nói Bậy
Chương 93:
Lại Là Người Đàn Ông Kia Giúp Cô
Chương 94:
Chồng Của Vận Uyển Là Ai Sao
Chương 95:
“xin Hỏi Có Chuyện Gì Vậy”
Chương 96:
Cô Hối Hận Rồi Phải Không
Chương 97:
Thật Ra Cũng Không Có Gì
Chương 98:
Tôi Cho Họ Nghỉ Dài Hạn
Chương 99:
Bật Loa Ngoài Giúp Tôi
Chương 100:
Vụ Án Bắt Cóc Năm Đó
Chương 101:
Bức Ảnh Này Mờ Quá
Chương 102:
Em Biết Chiếc Váy Này À
Chương 103:
“nhìn Đủ Chưa”
Chương 104:
Tại Sao Lại Là Nam Ngự!
Chương 105:
Lẽ Nào Em Không Thấy Kỳ Lạ À
Chương 106:
“nếu Không Em Muốn Làm Sao”
Chương 107:
Bởi Vì Mẹ Em Không Muốn Gặp Tôi
Chương 108:
Anh Thật Sự Rất Vui
Chương 109:
Sợ Làm Anh Mất Mặt
Chương 110:
Dạ Tiệc Như Thế Này Sao
Chương 111:
Người Tài Giỏi Xuất Sắc
Chương 112:
Trời Ạ Đó Là Gì Vậy
Chương 113:
Cách Làm Bỉ Ổi Và Nhẫn Tâm Như Vậy!
Chương 114:
Đáng Chết!
Chương 115:
Người Đó Chính Là Lâm Tiểu Như
Chương 116:
Ông Cụ Cũng Không Truy Cứu À
Chương 117:
Tối Hôm Nay Chúng Ta Ở Lại Đây
Chương 118:
Khiêu Vũ Với Nam Ngự
Chương 119:
Lãng Mạn Và Xuất Sắc
Chương 120:
Cháu Gọi Ông Là Gì
Chương 121:
Cháu Không Cần Giải Thích Với Ông
Chương 122:
Chỉ Cần Nó Thích Ông Đều Sẽ Đồng Ý
Chương 123:
Sao Cháu Biết
Chương 124:
Tối Nay Làm Chuyện Đó À
Chương 125:
Chắc Bọn Họ Cố Ý Làm Vậy
Chương 126:
Chết Tiệt
Chương 127:
Cơn Ác Mộng Đáng Sợ
Chương 128:
Cô Đúng Là Không Tinh Tế Gì Cả
Chương 129:
“ông Chủ Không Muốn Tự Mình Xử Lý Cô Ta Sao”
Chương 130:
Là Mặt Dây Chuyền Lần Trước Sao
Chương 131:
Ngay Cả Ông Cụ Nam Cũng Biết Rồi
Chương 132:
Nhưng Cô Ta Vẫn Không Yên Tâm
Chương 133:
Lẽ Nào Là Như Vậy
Chương 134:
Nam Bá Người Ta Rất Muốn”
Chương 135:
Hoàn Toàn Miễn Phí
Chương 136:
Tôi Qua Hơi Bận Nên Ngủ Muộn
Chương 137:
Cơ Thể Căng Chặt!
Chương 138:
Nhưng Tôi Cũng Rất Bận
Chương 139:
“tất Cả Đều Thất Nghiệp Thôi”
Chương 140:
Trái Tim Nam Bá Chấn Động
Chương 141:
Cô Thật Là Ngu Ngốc
Chương 142:
Nhanh Lên
Chương 143:
Một Vòng Tay Ấm Áp
Chương 144:
Mê Trai Như Vậy Là Đủ Rồi
Chương 145:
Là Một Con Dao!
Chương 146:
Nhưng Vẫn Quá Muộn
Chương 147:
Nam Bá Cẩn Thận!
Chương 148:
Nụ Cười Có Chút Chua Xót
Chương 149:
Tôi Đang Ở Bệnh Viện
Chương 150:
Sắc Mặt Càng Khó Coi Hơn
Chương 151:
Hay Là Bị Nhiễm Trùng Rồi
Chương 152:
Rốt Cuộc Là Như Thế Nào
Chương 153:
Thật Là Chậm Chạp Vô Đối
Chương 154:
Cô Tự Luyến Quá Rồi
Chương 155:
Năm Đó Cô Nợ Nam Bá À
Chương 156:
Tôi Ghét Nằm Viện
Chương 157:
Đừng Quá Đáng
Chương 158:
Đáng Chết
Chương 159:
Tôi Quên Rồi
Chương 160:
Nhịn Thêm Chút Nữa
Chương 161:
Cậu Chủ Của Họ Đích Thân Đút Người Ta Ăn
Chương 162:
Cái Gì Mà Tôi Làm Là Chính
Chương 163:
Lại Là Sợi Dây Chuyền Đó
Chương 164:
Em Tắm Xong Rồi À
Chương 165:
Ngũ Vận Uyển Em Đang Làm Gì Vậy
Chương 166:
Đáng Chết
Chương 167:
Đúng Là Tự Cho Mình Ghê Gớm
Chương 168:
Tuyệt Đối Không Được!
Chương 169:
Nam Bà Bây Giờ Thật Sự Sắp Điên Rồi
Chương 170:
“anh Biết Hết Rồi”
Chương 171:
“đây Là Hai Chuyện Khác Nhau!”
Chương 172:
Đó Là Vì Tôi Nợ Anh
Chương 173:
Điều Này Càng Khiến Cô Ta Tức Hơn!
Chương 174:
“nói Đi Rốt Cuộc Cô Muốn Nói Gì”
Chương 175:
Ngày Mai Tiếp Tục
Chương 176:
Không Ăn Khớp
Chương 177:
Thật Ngại Quá
Chương 178:
Ở Trước Mặt Tôi Không Cần Cậy Mạnh
Chương 179:
Có Người Đến À
Chương 180:
Không Dám Nghĩ Tiếp
Chương 181:
Người Phụ Nữ Cẩu Thả
Chương 182:
Tuyệt Đối Không Được!
Chương 183:
Thôi Bỏ Đi
Chương 184:
Tôi Rất Sợ Mình Sẽ Hoàn Toàn Bị Chìm Đắm
Chương 185:
Tiểu Như Rốt Cuộc Em Sao Vậy
Chương 186:
Sao Có Thể Như Thế Được!
Chương 187:
Bây Giờ Còn Trách Ai Được
Chương 188:
“nếu Như Em Vẫn Ở Đây”
Chương 189:
Tôi Quên Mất Thực Sự Xin Lỗi
Chương 190:
Sao Em Có Thể Thích Chú Ta Được!
Chương 191:
Cô Ta Đã Chết Rồi
Chương 192:
Em Có Thể Hỏi Chị Một Chuyện Được Không
Chương 193:
Em Chỉ Tò Mò Thôi
Chương 194:
Chị Đoán Không Sai
Chương 195:
“đại Khái Là Vậy”
Chương 196:
Nam Ngự Không Phải Là Người Ích Kỷ Như Vậy
Chương 197:
Ai Về Chỗ Làm Việc Của Người Nấy
Chương 198:
Ngũ Vận Uyển Về Nhà Chưa
Chương 199:
Càng Quyến Rũ Hơn
Chương 200:
Không Thể Nào