Tố Hoa Ánh Nguyệt

Xuân Ôn Nhất Tiếu

Bìa truyện Tố Hoa Ánh Nguyệt - Xuân Ôn Nhất Tiếu
121 Chương
304 Lượt xem
7.4 Điểm
353.3K Chữ

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Thể loại:
Xuyên không, điền văn, nhẹ nhàng, siêu sủng, HE
Editor:
tranthithuylam
Tình trạng sáng tác:
120 chương, 3 phiên ngoại, đã hoàn
Dựa vào bối phận của nàng mà Tổ phụ gọi nàng là Tố Hoa.
Phụ mẫu gọi nàng là A Trì:" Cha mẹ sớm mong có một khuê nữ tiểu bảo bối, A Trì con đã để chúng ta đợi lâu quá rồi"
Tên thân mật của nàng là Nhất Nhất.
"Trọng Khải, chàng chỉ được có mình ta, không cho phép có ai khác"
"Đã biết, Nhất Nhất"
------
"Đã nói ta chỉ có mình nàng thôi sao Nhất Nhất"

Danh sách chương

Chương 1:

Chương 2:

Làm người sao chẳng thiện lương

Chương 3:

Đâu rồi trí giả hiền nhân

Chương 4:

Ví chàng chẳng nhớ chẳng màng

Chương 5:

Hôm nay tận hứng người ơi

Chương 6:

Đá trên núi ở nơi đây bất phàm

Chương 7:

Nắm tay nhau thật vững bền

Chương 8:

Yểu điệu thục nữ

Chương 9:

Chúc người quân tử vui say

Chương 10:

Nhân dân nếu chẳng an nhàn

Chương 11:

Yêu nàng nàng chẳng ngó ngàng

Chương 12:

Hỡi người quan lại nơi cao

Chương 13:

Cuối cùng người cũng đến đây

Chương 14:

Cô đơn trơ trọi muôn phần

Chương 15:

Ai người quân tử khiêm nhường

Chương 16:

Tai ương hoạn nạn đã từng

Chương 17:

Suy tư ngẫm nghĩ mới hay

Chương 18:

Đêm dài thao thức trở trăn

Chương 19:

Đồ ăn thức uống tha hồ

Chương 20:

Quan quan thư cưu

Chương 21:

Yểu điệu thục nữ

Chương 22:

Nhớ nàng nhớ mãi chẳng phai

Chương 23:

Dùi mài kinh sử bảng vàng lập thân

Chương 24:

Ngọc kia tì vết phía trên

Chương 25:

Nhưng lời đã lỡ nói bừa

Chương 26:

Xa nhau chẳng gặp cả ngày đợi trông

Chương 27:

Luyện rèn như thiếc như vàng trung kiên

Chương 28:

Uy nghi thuần thục rành rành

Chương 29:

Thắng xe thong thả đi ra

Chương 30:

Nói năng dí dỏm khiến lòng vui tươi

Chương 31:

Làm người thận trọng thêm phần nghiêm trang

Chương 32:

Đẹp gì mầm cỏ ngoài đồng

Chương 33:

Tay nàng như cỏ non mềm

Chương 34:

Nhưng lời cha mẹ dạy trông

Chương 35:

Mẹ yêu xin hãy tác thành cho con

Chương 36:

Trăm đường bay tính gần xa

Chương 37:

Trời ơi, trời hỡi, vì sao?

Chương 38:

Nụ cười xinh đẹp bao người đắm say

Chương 39:

Người dân ở tại xung quanh nơi này

Chương 40:

Được nhìn thiên tử triều chu

Chương 41:

Lấy vợ thế nào?

Chương 42:

Ơi người quân tử cao sang đây rồi

Chương 43:

Tại anh chẳng chịu ngó ngàng

Chương 44:

Gặp người quân tử trong lòng

Chương 45:

Những điều nói được

Chương 46:

Bạn bè dẫu mấy trung kiên

Chương 47:

Không cha cậy vào ai

Chương 48:

Lại chăm nom dòm ngó

Chương 49:

Khi cúi xuống, lúc ngẩng nhìn

Chương 50:

Sống phần cuối đời tàn cho dứt

Chương 51:

Làm người độ lượng thêm bề khoan dung

Chương 52:

Chàng về chàng chẳng ngó ngàng

Chương 53:

Mau mau hỡi khách đường xa

Chương 54:

Gọi người xa lạ mẹ ơi (thượng)

Chương 55:

Gọi người xa lạ mẹ ơi (hạ)

Chương 56:

Mặc người cất bước mình ta nơi này

Chương 57:

Phải đâu báo đáp ai ơi

Chương 58:

Mộc đào người tặng ném sang

Chương 59:

Người kia như thế ô hay (thượng)

Chương 60:

Người kia như thế ô hay (hạ)

Chương 61:

Chinh phu nhớ tới thêm sầu

Chương 62:

Khi xưa bốn món mỗi ngày no nê

Chương 63:

Vui vầy uống rượu tận đêm

Chương 64:

Xây nhà mà hỏi người qua bên đường

Chương 65:

Những người khách quý của ta

Chương 66:

Bề ngoài nho nhã đường hoàng

Chương 67:

Thì xe anh hãy cùng đem lại

Chương 68:

Núi cao ta ngước mắt trông

Chương 69:

Chàng trai tuấn tú ưa nhìn

Chương 70:

Có người bụng dạ hẹp hòi (thượng)

Chương 71:

Có người bụng dạ hẹp hòi (hạ)

Chương 72:

Làm quan thời buổi bây giờ (thượng)

Chương 73:

Làm quan thời buổi bây giờ (hạ)

Chương 74:

Người không hiểu ta

Chương 75:

Mỗi khi ta được thảnh thơi

Chương 76:

Cửa sài mấy mảnh gỗ ngang

Chương 77:

Mầm non mơn mởn mỡ màng (thượng)

Chương 78:

Mầm non mơn mởn mỡ màng (hạ)

Chương 79:

Người đời chỉ biết rằng nguy hiểm

Chương 80:

Quả mai nay đã rụng rồi

Chương 81:

Là người thiên tử xứng danh (thượng)

Chương 82:

Là người thiên tử xứng danh (hạ)

Chương 83:

Vẫn đầy người triết vẫn nhiều người mưu (thượng)

Chương 84:

Vẫn đầy người triết vẫn nhiều người mưu (hạ)

Chương 85:

Chỉ toàn xu nịnh êm tai (thượng)

Chương 86:

Chỉ toàn xu nịnh êm tai (hạ)

Chương 87:

Người ta có rượu tốt thay (thượng)

Chương 88:

Người ta có rượu tốt thay (trung)

Chương 89:

Người ta có rượu tốt thay (hạ)

Chương 90:

Người kia không cấy cũng không cày bừa

Chương 91:

Tiểu nhân nhà tốt cao sang (thượng)

Chương 92:

Tiểu nhân nhà tốt cao sang (hạ)

Chương 93:

Lời ngon tiếng ngọt êm tai

Chương 94:

Ta xem thời thế thế này

Chương 95:

Còn người vô tội thương thay

Chương 96:

Rượu ngon ta sẵn có đây

Chương 97:

Đau lòng kể khổ cho vơi

Chương 98:

Đại phu quan lớn mau mau bãi triều

Chương 99:

Đêm nay rốt cuộc đêm nào

Chương 100:

Đến cùng kính thuận dịu hòa

Chương 101:

Những người cô độc sống

Chương 102:

Luôn nhiều quỷ kế mưu ma

Chương 103:

Tiếc thay danh tiếng bấy nay (thượng)

Chương 104:

Tiếc thay danh tiếng bấy nay (hạ)

Chương 105:

Có người sung sướng thỏa thuê

Chương 106:

Bạn ơi cảnh giác đi thôi

Chương 107:

Lòng ta cứ mãi ưu sầu (thượng)

Chương 108:

Lòng ta cứ mãi ưu sầu (hạ)

Chương 109:

Nàng kia duyên dáng như thơ

Chương 110:

Hễ mà sinh được con trai

Chương 111:

Xiêm y xinh đẹp dễ thương (thượng)

Chương 112:

Xiêm y xinh đẹp dễ thương (hạ)

Chương 113:

Còn người ngu xuẩn dở hơi

Chương 114:

Mãi lo đến lúc cuối cùng

Chương 115:

Vui chơi nhưng chớ buông lung

Chương 116:

Thuyền dương trôi nổi bềnh bồng

Chương 117:

Mau mau đi đón cưới nàng

Chương 118:

Trống chuông huyên náo ồn ào (kết – thượng)

Chương 119:

Bên tay trái có người phò tá (kết – trung)

Chương 120:

Bên tay phải có người bảo vệ (kết – hạ)

Chương 121:

Phiên ngoại

ĐỒNG TÁC GIẢ

Không có truyện đồng tác giảTác giả Xuân Ôn Nhất Tiếu chỉ có truyện này duy nhất.

Truyện liên quan