Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi

Ngã Hội Tu Không Điều

Bìa truyện Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi - Ngã Hội Tu Không Điều
113 Chương
109 Lượt xem
8.3 Điểm
218.3K Chữ
linh dị trinh thám
~14h đọc
Đang tiến hành

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Đồng chí cảnh sát này, liệu các anh có tin không nếu tôi nói đây chỉ là một trò chơi theo thể loại chữa trị????

Danh sách chương

Chương 1:

Chơi game à? Chơi kiểu phải mổ sọ trước khi vô game ấy hả?

Chương 2:

Quan hệ láng giềng hòa hảo

Chương 3:

Đi ngủ

Chương 4:

Phát triển theo chiều hướng nói không nên lời mất rồi

Chương 5:

Đây mà là trò chơi Hệ chữa trị à?

Chương 6:

Đã chữa khỏi chứng ám ảnh sợ xã hội, giờ chuyển sang bị điên...

Chương 7:

Lệ Tuyết

Chương 8:

Hệ thống phán định người tốt

Chương 9:

Diễn phim mà giống như tự bản thân từng trải nghiệm vậy...

Chương 10:

Tủ lạnh

Chương 11:

Đánh không lại, vậy vào chung team với bọn họ là được

Chương 12:

Người trên hành lang

Chương 13:

Xem tivi

Chương 14:

Level 2

Chương 15:

Là ai đang chữa cho ai?

Chương 16:

Chiếc nhẫn của người chủ nhà

Chương 17:

Có cần tôi dạy anh cách diễn vai phản diện không?

Chương 18:

Hoa Tội Ác

Chương 19:

Mình, cần cù cố gắng, tích cực tiến lên

Chương 20:

Sự dũng cảm của của một người đang sợ hãi

Chương 21:

Ba anh em

Chương 22:

Thằng cu này nằng nặc đòi vào nhà chúng ta chơi

Chương 23:

Chúng ta cùng chơi trốn tìm

Chương 24:

Nếu sinh mệnh chỉ còn lại có 24 giờ

Chương 25:

Mình chỉ thuận miệng nói một câu

Chương 26:

Kỹ năng đặc biệt [Chơi trốn tìm]

Chương 27:

Sự thật dần được phơi bày

Chương 28:

Quy tắc sinh tồn trong tòa chung cư

Chương 29:

Cuộc nói chuyện trước lúc bình minh

Chương 30:

Hoàng Doanh

Chương 31:

Chiếc hộp màu đen

Chương 32:

Chuyện ma chỉ lừa gạt người ta

Chương 33:

Sợ quá, không ngủ được

Chương 34:

Án chặt thây - Ghép xác

Chương 35:

Di sản của người chủ nhà

Chương 36:

Người một nhà, tương thân tương ái

Chương 37:

Mình đã tìm ra mảnh ghép cuối cùng

Chương 38:

Không ai biết tên của con bé

Chương 39:

Theo dấu hung thủ

Chương 40:

Diễn viên hài mà không biết phá án thì không phải là game thủ xịn

Chương 41:

Tôi sẽ cho bộ phim này một hồi kết

Chương 42:

Mày có xứng làm diễn viên chính không?

Chương 43:

Mắt của hắn quá đáng sợ

Chương 44:

Chỉ dẫn của Nguỵ Hữu Phúc

Chương 45:

Lương thiện gặp lương thiện

Chương 46:

Tầng 5

Chương 47:

Đừng quay đầu nhìn lại

Chương 48:

Món quà của Hàn Phi

Chương 49:

Căn hộ ăn thịt người

Chương 50:

Chị đẹp mời cơm

Chương 51:

Cô ta coi như là hàng xóm tương đối bình thường rồi

Chương 52:

Level 4

Chương 53:

Người chết viết tên

Chương 54:

Phòng Địa Đàng

Chương 55:

Diễn viên hài học cách đánh đấm ư? Cũng thường thôi mà!

Chương 56:

Nhân vật chính hoàn hảo nhất

Chương 57:

Mình sẽ đi cùng bé Khóc trên quãng đường này...

Chương 58:

Ba câu hỏi mấu chốt

Chương 59:

Sống có đạo đức, nhặt của rơi phải lập tức trả lại

Chương 60:

Điểm thân mật tăng vọt

Chương 61:

Có phải mày bị bệnh hay không?

Chương 62:

Thành thật với nhau, cởi mở, giúp bạn không tiếc mạng sống

Chương 63:

Thẻ nhân viên rạp chiếu phim Thiên Đường

Chương 64:

Điều đầu tiên mà chú hy vọng con làm

Chương 65:

Một cái tôi khác trong đầu

Chương 66:

Hầm băng dưới lòng đất

Chương 67:

Những bức ảnh

Chương 68:

Ác thuần túy

Chương 69:

Người thân trở nên thất thường

Chương 70:

Chỉ có người bất hạnh nhất mới sở hữu [Hộp đen]

Chương 71:

Một lần cuối trong đời

Chương 72:

Lý do cậu ta trở thành diễn viên chính

Chương 73:

Nhiệm vụ cấp độ F đầu tiên

Chương 74:

Một diễn viên hài giỏi đánh đấm đi ngang qua

Chương 75:

Trò chơi của Gương thần

Chương 76:

Mày khóc nó cũng khóc, mày cười nó cũng cười

Chương 77:

Nam chính Hàn Phi!

Chương 78:

Một lúc đóng 2 vai

Chương 79:

Fan hâm mộ đầu tiên không phải là người cõi âm

Chương 80:

Giấc mơ bất ngờ được hiện thực hóa

Chương 81:

Dọn sạch tầng 6

Chương 82:

Tầng 8

Chương 83:

Căn phòng đồng tử

Chương 84:

Nó đang nhìn tôi chằm chằm

Chương 85:

Căn phòng chất chồng oán hận

Chương 86:

Chú không thể vào bên trong tròng mắt của cháu

Chương 87:

Quà sinh nhật

Chương 88:

Đóng phim chỉ là sở thích nghiệp dư, nghề chính là hăng hái làm việc nghĩa

Chương 89:

Rất nhiều người đã lên tầng 9, nhưng không một ai trở về

Chương 90:

Người quản lý chung cư

Chương 91:

Vòng luân hồi thập tử vô sinh

Chương 92:

Người quản lý là ai?

Chương 93:

Trò chơi nguy hiểm

Chương 94:

Mày cứ tiếp tục hì hì nữa đi!

Chương 95:

Phương pháp duy nhất để qua cửa

Chương 96:

Chiêu Hồn!

Chương 97:

Tầng 10

Chương 98:

Nhóc số 8

Chương 99:

Người nhà trên thế giới này

Chương 100:

Giữa anh và em có một mối “âm” duyên

Chương 101:

Diễn viên lên hot search bằng cách này ấy mà, cậu là người đầu tiên đấy

Chương 102:

Người đàn ông có thể lực bằng 10

Chương 103:

Chiêu hồn!

Chương 104:

Hoàng Doanh aka Con ma ngơ ngác

Chương 105:

Game này có version Âm Phủ nữa, vậy là chưa từng chơi rồi!

Chương 106:

Đương sự đã quên đấu tranh

Chương 107:

Thần Dạ Du

Chương 108:

Nguyền rủa trên cơ thể của Từ Cầm

Chương 109:

Rơi nước mắt khi được chữa trị

Chương 110:

Nhật ký của chủ nhà

Chương 111:

Là diễn viên, nhưng lại cứu mạng một gã paparazi

Chương 112:

Khúc Văn Hầu

Chương 113:

báo chuyển nơi đăng truyện

ĐỒNG TÁC GIẢ

Bìa truyện Tôi Có Một Tòa Nhà Ma - Ngã Hội Tu Không Điều
Trong tác phẩm Ngã Hội Tu Không Điều, Trần Ca là một nam sinh thừa kế nhà ma của cha mẹ đã mất tích.
Bìa truyện Nhà Thiết Kế Trò Chơi Quái Đàm - Ngã Hội Tu Không Điều
"Bác sĩ, game tôi tạo ra hình như đã biến thành hiện thực." "Chuyện đó không phải rất tuyệt sao? Hiệ

Truyện liên quan