Trở Thành Vợ Trước Đoản Mệnh Của Nữ Chính Văn Khoa Cử

Loạn Khúc

Bìa truyện Trở Thành Vợ Trước Đoản Mệnh Của Nữ Chính Văn Khoa Cử - Loạn Khúc
99 Chương
249 Lượt xem
0 Điểm
401.1K Chữ

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Yến An xuyên sách, xuyên thành... vợ trước của nữ chính văn khoa cử cổ đại.

Nữ chính là người được trưởng bối trong nhà vợ trước vay tiền cưới về cho cô ấy trước khi lâm chung. Thế nhưng cô ấy lại xem thường, cảm thấy đối phương ngu dốt, thô kệch, không xứng với thân phận tú tài của mình, đối xử lạnh nhạt, làm như không thấy.

Thế mà kẻ kia thì tay chân vụng về, không biết cày cấy, mọi việc trong nhà đều do nữ chính lo toan, ngay cả hạt cơm trong miệng cũng là nữ chính đi làm thuê kiếm được, vậy mà còn tự cho mình là thanh cao, chỉ muốn dựa vào khoa cử để xoay chuyển vận mệnh.

Kết cục là vợ trước thi trượt, uống rượu giải sầu rồi không may ngã xuống hồ chết đuối, ngược lại nữ chính lại dựa vào sách vở cô để lại mà tự học thành tài, bước lên con đường khoa cử, trở thành nữ trạng nguyên đầu tiên của huyện Hà Vân.

Yến An: Hay quá, đúng là người biết ăn bám cứng rắn, đại nữ chủ quá lợi hại...

Nhìn căn nhà nghèo rớt mồng tơi, đếm số nợ đang chồng chất, còn có hai miệng ăn đang chờ nuôi, Yến An ôm ngực đầy đau đớn, không muốn chấp nhận khởi đầu thảm họa như thế.

Thi đậu tú tài ư, dễ như trở bàn tay ấy mà, mở sách ra xem kỹ nội dung, Yến An lập tức đóng lại, chân thành đưa cho nữ chính.

Ngươi tới đi, kẻ ngu như heo như ta chỉ cần trở thành hậu phương vững chắc của ngươi là được.

Ngươi lo đọc sách đi thi, ta lo kiếm tiền nuôi nhà!

Ôn Oanh – người chưa từng được cô tử tế đối đãi – nhìn sự thay đổi của cô: "......"

Yến An biết cô vợ hời này là người bụng dạ sâu xa, trong nguyên tác, nguyên chủ chính là gông xiềng trói buộc nữ chính, mãi đến khi cô chết đi, nữ chính mới như cá gặp nước bay cao vạn trượng.

Điều Yến An có thể làm là cố gắng cải thiện điều kiện gia đình, nhân tiện làm người tốt một lần giúp nàng đọc sách khoa cử, sau đó chờ thời cơ thích hợp – buông tay để nàng tự do bay xa.

Yến An bỏ bút theo nghiệp buôn bán, trở thành tên thương nhân đầy mùi tiền khiến giới văn nhân khinh thường nhất, cũng trở thành vết nhơ lớn nhất trong lý lịch của tân khoa Trạng nguyên. Yến An biết, đã đến lúc hai người nên chia tay.

Vào ngày bàn chuyện hòa ly, nhìn tờ giấy hòa ly đặt trước mặt, Ôn Oanh vốn luôn ôn hòa trầm tĩnh liền thay đổi sắc mặt, ánh mắt lộ ra sự vặn vẹo, cắn răng siết lấy tay Yến An hỏi: "Ngươi muốn hòa ly với ta, là vì vẫn không quên được người đó, muốn ta nhường chỗ cho nàng ta sao?"

Ôn Oanh xé bỏ lớp vỏ bình thản, giam chặt Yến An trong vòng tay mình, lộ ra bản chất cố chấp và hay ghen tuông sâu trong xương tủy.

"Yến An, ta nói cho ngươi biết, đừng hòng mơ! Bên cạnh ngươi chỉ có thể là ta!"

Danh sách chương

Chương 1:

Xuyên thành vợ trước đoản mệnh

Chương 2:

Tiền đồ u ám

Chương 3:

Là ngươi ghét ta

Chương 4:

Xuống ruộng làm việc

Chương 5:

Tư tưởng không trong sáng

Chương 6:

Tám mươi! Tám mươi!

Chương 7:

Đừng gọi ta là thê chủ

Chương 8:

Ôn Oanh, thắng chắc!

Chương 9:

Không cần lấy lòng ta

Chương 10:

Tự tay nấu cơm

Chương 11:

Ngươi chê ta sao?

Chương 12:

Ngươi quay mặt đi

Chương 13:

Gần gũi quá rồi...

Chương 14:

Vẫn còn đang tuổi lớn sao?

Chương 15:

Làm sao bảo vệ cái lưng

Chương 16:

Vào núi chặt củi

Chương 17:

Thành kẻ rình trộm rồi!

Chương 18:

Có cơ bụng số 11 không vậy?

Chương 19:

Ta đâu có không vui

Chương 20:

Đối xử tốt với bản thân một chút

Chương 21:

Có bị bỏng không

Chương 22:

Đúng là thú tính!

Chương 23:

Chương 24:

Chương 25:

Ly gián tình cảm thê thê

Chương 26:

Săn dê rừng

Chương 27:

Lần đầu ăn mặn

Chương 28:

Lại dám quát ta

Chương 29:

Ngủ quá gần rồi

Chương 30:

Khởi đầu của

Chương 31:

Vùi đầu vào ngực mà ngủ

Chương 32:

Có chút mờ ám

Chương 33:

Ngươi không thích ta

Chương 34:

Cho ta ăn no đi

Chương 35:

Như vậy... không đẹp

Chương 36:

Mặc kệ tất cả, ôm ngủ thôi

Chương 37:

Chương 38:

Mệt rồi sao?

Chương 39:

Không ai quen được việc không có ai ôm

Chương 40:

Bánh trôi đêm giao thừa

Chương 41:

Tiểu Bảo ngoan, Tiểu Bảo giỏi

Chương 42:

Ngươi còn lớn hơn cả huyện lệnh?

Chương 43:

Lột đồ kiểm tra

Chương 44:

Cô không thể rời xa Yến An được nữa

Chương 45:

Ngươi lo cho ta?

Chương 46:

Thê tử của ta, Ôn Oanh

Chương 47:

Cuộc sống nhỏ nơi sạp hàng

Chương 48:

Ngươi chính là người giỏi nhất

Chương 49:

Vậy là nàng xem như đã khai thông

Chương 50:

Nói chúng ta tình cảm tốt

Chương 51:

Tìm chỗ dựa

Chương 52:

Ta không thích nàng ta

Chương 53:

Ngôi nhà của cô và Ôn Oanh

Chương 54:

Ngươi cũng không chê bẩn à

Chương 55:

Yêu chỉ là yêu

Chương 56:

Ta không phải là

Chương 57:

Ngươi chính là Yến An

Chương 58:

Ngươi lại cứng đầu rồi đấy

Chương 59:

Đan khăn quàng cổ

Chương 60:

Lần chia xa đầu tiên

Chương 61:

Nàng là ánh trăng của ta

Chương 62:

Tránh xa kẻ cố chấp

Chương 63:

Chương 64:

Hôn nhiều vài lần sẽ có kinh nghiệm thôi

Chương 65:

Muốn hôn bao nhiêu tùy nàng

Chương 66:

Không được mặc kệ ta đâu đấy~

Chương 67:

Ta muốn hôn nàng

Chương 68:

Ta biết rõ giữa nữ tử với nhau không chỉ có hôn môi

Chương 69:

Ta không phải ghét bỏ nàng

Chương 70:

Kỹ thuật không tồi

Chương 71:

Đã từng thích Yến An trước kia chưa

Chương 72:

Nàng thật lạnh nhạt

Chương 73:

Nói những lời sến súa

Chương 74:

Tình yêu, thật ra rất ngọt ngào

Chương 75:

Hơ, đúng là duyên phận do trời định

Chương 76:

Chương 77:

Nàng tới giúp ta gội đầu nhé?

Chương 78:

Giữa ban ngày bản mặt!

Chương 79:

Sợ nàng chưa thỏa mãn

Chương 80:

Có lẽ là sắp đến kỳ nguyệt sự

Chương 81:

Yến An, nàng chờ ta một chút

Chương 82:

Ngươi đã liên lụy Ôn Oanh

Chương 83:

Bế ngang lên

Chương 84:

Ta sợ nàng sẽ không cần ta nữa

Chương 85:

Hòa ly thư

Chương 86:

Đừng hòng rời xa ta

Chương 87:

Nàng cũng thật tệ hại

Chương 88:

Lấy thân nuôi hổ

Chương 89:

Nói chuyện ngọt ngào, hôn cũng ngọt

Chương 90:

Không hiểu tiếng người nhà họ

Chương 91:

Nước ấm luộc ếch*

Chương 92:

Trái với thế đạo, tai họa kéo đến sau.

Chương 93:

Không dung nơi thế gian

Chương 94:

Chương 95:

Nàng có thể đừng như vậy được không~

Chương 96:

Có thể có chút chí khí không?

Chương 97:

Ôn Oanh chưa từng khiến cô thất vọng

Chương 98:

Sẽ tổn thọ

Chương 99:

Bởi vì ta yêu nàng, không nỡ rời xa nàng (Hoàn chính văn)

ĐỒNG TÁC GIẢ

Không có truyện đồng tác giảTác giả Loạn Khúc chỉ có truyện này duy nhất.

Truyện liên quan