Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên

Triều Lộ Hà Khô

Bìa truyện Trở Về Thời Niên Thiếu Của Kiếm Tiên - Triều Lộ Hà Khô
124 Chương
86 Lượt xem
9.4 Điểm
146K Chữ

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Sau ngày đại hôn bị phu quân một kiếm xuyên tim, ta đổi sang kịch bản tu luyện thành thần.
Ta theo đuổi Tạ Như Tịch rất nhiều năm, theo đuổi đến mức vỡ đầu chảy máu, máu lại kết thành vảy, ta cũng chưa từng nhụt chí.
Ta từng thở hổn hển hỏi hắn rằng, Tạ Như Tịch, làm sao mới có thể khiến trái tim chàng rung động?
Hắn siết chặt kiếm, lặng im không nói.
Mãi đến khi một thiếu nữ áo vàng xuất hiện, giống như một bông hoa nghênh xuân nở vào giữa trời đông giá rét.
Hắn cười vì một cái liếc mắt của nàng ta, vì chiếc khăn tay nàng ta tỉ mỉ thêu thùa, cũng vì nàng ta mà tức giận khó nhịn.
Ngày ta và Tạ Như Tịch đại hôn, hắn vì nàng ta mà nhập ma.
Sau đó hắn chém chết ba ngàn người của Phù Lăng Tông.
Một kiếm cuối cùng xuyên thấu tim ta, ta mới giật mình hiểu ra, thì ra không phải Kiếm Tiên đệ nhất tu tiên giới không biết động tình.

Danh sách chương

Chương 1:

Ngày đại hỉ

Chương 2:

Đứng là tự chuốc lấy nhục

Chương 3:

Ta vẫn luôn là thiên chi kiêu nữ, lần này, ta phải thắng

Chương 4:

Ta muốn hỏi, vì sao

Chương 5:

Hữu danh vô thực

Chương 6:

Sư tỷ, có phải tỷ vẫn giận ta không

Chương 7:

Ta sẽ cởi bỏ từng nút thắt

Chương 8:

Vậy Tạ Như Tịch có lẽ là sai lầm lớn nhất

Chương 9:

Ta phải nỗ lực gấp trăm, gấp ngàn lần

Chương 10:

Sư tỷ thật xin lỗi ngươi

Chương 11:

Độc nhất trên đời đúng là lòng dạ đàn bà

Chương 12:

Ồ, Tiểu Triều Châu, ngươi cũng ở đây sao

Chương 13:

Thù lao ta nói ngươi đã mang đến chưa?

Chương 14:

Sư tỷ

Chương 15:

Phạt hủy gân cốt, phế tu vi

Chương 16:

Chỉ là tới bây giờ, ta bỗng cảm thấy rất mơ hồ

Chương 17:

Hắn ta rất ngốc, nhưng đến chết vẫn không chịu khuất phục

Chương 18:

Xin lỗi tỷ

Chương 19:

Kiếm Quân, ngươi đi nhầm viện sao

Chương 20:

Đáng tiếc, ngươi không vào được

Chương 21:

Có trời mới biết, ta đã vì Tạ Như Tịch bỏ ra những gì

Chương 22:

Ta là biểu muội của Tạ tiên sư

Chương 23:

Triều Châu cô nương, ta thật sự rất cảm kích biểu ca ngươi

Chương 24:

Hắn và Thiên Diệp Trấn

Chương 25:

A Tố

Chương 26:

A Tố đừng sợ, bệnh của con sắp khỏi rồi

Chương 27:

Hắn không kìm chế được nữa thì sẽ nhập ma mất

Chương 28:

Tiểu quỷ A Tố, ta mang ngươi về Phù Lăng Sơn

Chương 29:

Ngươi làm tất cả chỉ vì một đoạn xương này

Chương 30:

Hay cho một thiếu chủ giết hại đồng môn

Chương 31:

Ta chợt hiểu được vì sao Tạ Như Tịch thích ở chung với nàng ta

Chương 32:

Giúp ta tìm một quyển sách cấm

Chương 33:

Trong giấc mộng của ta

Chương 34:

Tiểu sư muội này thật sự trong ngoài không đồng nhất

Chương 35:

Chẳng lẽ hắn bán sỉ tua kiếm

Chương 36:

Đệ tử của ta chẳng lẽ lại dính dáng tới ma tộc

Chương 37:

Triều Châu, muội tưởng muội vẫn là sư tỷ chắc

Chương 38:

Sư đệ, sư muội đều trưởng thành rồi

Chương 39:

Đây mới gọi là diễu võ giương oai, hiểu không

Chương 40:

Thuyền Huyền Phượng

Chương 41:

Chỉ có ta, đến tận giờ phút này mới nhận ra sự chênh lệch

Chương 42:

Chỉ có ta biết, đây là chấp niệm

Chương 43:

Trở về Lý Ngư Châu

Chương 44:

Vị Kiếm Quân này không thích tới gần người khác

Chương 45:

Từ giờ phút này, ta và Lý Ngư Châu cùng sống cùng chết

Chương 46:

Ta không có cảnh giới của tu vi

Chương 47:

Ngươi cẩn thận dì ngươi…

Chương 48:

Đúng là nỏ mạnh hết đà

Chương 49:

Thế sự sẽ thay đổi

Chương 50:

Khống Thú Thuật

Chương 51:

Lễ cập kê

Chương 52:

Ta đi cứu dân chúng của ta

Chương 53:

Lần trước ta chọn sai, cho nên lần này ta chọn ngươi

Chương 54:

Bách Quỷ Dạ Hành

Chương 55:

Ở đây không cần người vô dụng

Chương 56:

Vảy dịch

Chương 57:

Ta là món đồ Chơi… tốt nhất của nàng…

Chương 58:

Là từ còn thân mật hơn cả đồ Chơi

Chương 59:

Thì ra không phải đến vì ta

Chương 60:

Còn phải nể mặt nàng ta chắc

Chương 61:

Trái tim của Giao Long ngàn năm

Chương 62:

Ngươi muốn biết bạn bè nghĩa là gì không

Chương 63:

Ai bảo ta không phải đời sau được Long Thần công nhận cơ chứ

Chương 64:

Quả thực hơi… đuối lý

Chương 65:

Hắn treo chuông gió này cho ngươi sao

Chương 66:

Ta biết không phải hắn

Chương 67:

Tạ Như Tịch, vì sao ta lại không nên luyện kiếm

Chương 68:

Triều Châu sư tỷ, tỷ cũng ở đây sao

Chương 69:

Triều Châu sư tỷ mất hết tu vi như vậy mà cũng được đi cửa sau cơ à

Chương 70:

Triều Châu, lâu rồi không gặp

Chương 71:

Ta và các ngươi không giống nhau

Chương 72:

Thì ra kiếp trước, hắn qua đời trong hoàn cảnh này

Chương 73:

Vì sao ngươi lại liều mạng như vậy

Chương 74:

Tái chiến Đăng Vân Đài

Chương 75:

Là Tiểu Triều Châu nhà ta

Chương 76:

Làm gì có ai tắm như vậy

Chương 77:

Quả thật không chừa chút đường lui nào cho bản thân

Chương 78:

Hồn Đăng

Chương 79:

Phật tử luôn từ bi cũng có thể giết người sao

Chương 80:

Phạm sát giới rồi

Chương 81:

Chúc ngươi cầu được ước thấy

Chương 82:

Triều Châu, ta không thích Vãn Nhĩ Nhĩ

Chương 83:

Thật sự rất đáng thương

Chương 84:

Tạ Như Tịch, ngươi còn sống không

Chương 85:

Ngươi nói gì đi, ta thấy hơi sợ hãi…

Chương 86:

Chỉ thế thôi cũng đủ sai rồi

Chương 87:

Bảo vệ thiên hạ thái bình

Chương 88:

Người đó không thể dạy ngươi nữa rồi

Chương 89:

Triều Châu, ngươi bị phạt cấm túc một tháng

Chương 90:

Châu còn ta còn, châu mất ta mất…

Chương 91:

Nhưng lại là người rất nặng tình…

Chương 92:

Ta tin sẽ có ngày, ta biết nàng ta là người của ai

Chương 93:

Thật sự là một cái tên dễ nghe

Chương 94:

Thì ra, ta vẫn nhớ rõ ràng từng chuyện đã xảy ra…

Chương 95:

Thần khí Ngọc Long Môn

Chương 96:

Cảm giác này, thật sự rất quen thuộc

Chương 97:

Triều Châu, bình thường ngươi trông như thế nào

Chương 98:

Đi lấy lại Ngọc Long huyết

Chương 99:

Châu chủ, không có bằng chứng thì đừng nói bừa

Chương 100:

Tu chân giới gặp nguy rồi

Chương 101:

Hắn không nhập ma thì ai nhập ma

Chương 102:

Nàng ấy vốn là một cô nương hồn nhiên như vậy

Chương 103:

Kết cục này đã được định sẵn

Chương 104:

Tiên Minh không nhận được tin tức

Chương 105:

Chân tướng lộ ra

Chương 106:

Buông tha cho chính mình đi

Chương 107:

Có một số việc, thực ra trong lòng con đã có đáp án rồi

Chương 108:

Người vừa nãy ngươi định ăn đâu phải là ta

Chương 109:

Sư tỷ, ngươi không biết diễn kịch

Chương 110:

Cuối cùng, cháu của ta cũng biết quay đầu là bờ

Chương 111:

Ai là cái gai trong lòng hắn

Chương 112:

Là ta tới gần hắn trước, nhưng lại bỏ hắn một mình

Chương 113:

Nhưng ngươi… làm được sao

Chương 114:

Kiếm Quân, có biết thích là như thế nào không

Chương 115:

Tất cả đệ tử Côn Luân Hư ở hiện trường lúc đó đều ái mộ Triều Châu

Chương 116:

Ta tin ngươi, Tiểu Triều Châu

Chương 117:

Tiểu sư phụ sát sinh chính là để cứu dân chúng trong thiên hạ

Chương 118:

Chênh lệch giữa người tu chân và ma thần

Chương 119:

Ta đã chuẩn bị cho kết quả xấu nhất

Chương 120:

Trận pháp chém hết tà ma trong thiên hạ

Chương 121:

Nguyện mọi người an khang, vui vẻ không sầu lo

Chương 122:

Hoàn Chính Văn

Chương 123:

Ngoại truyện

Chương 124:

Ngoại truyện 2

ĐỒNG TÁC GIẢ

Bìa truyện Ngày Xưa Có Một Ngôi Miếu Thờ Hoa Âm - Triều Lộ Hà Khô
Ta vì chúng sinh mà hy sinh thân mình, mất trăm năm để khôi phục thần hồn và trở lại Cửu trùng thiên
Bìa truyện Ta Thấy Khanh Khanh Thật Diễm Lệ - Triều Lộ Hà Khô
Ta và Thái tử là thanh mai trúc mã, đã ở bên nhau suốt mười sáu năm. Vậy mà giờ đây, hắn lại gặp đượ
Bìa truyện Xuân Nhật Hành Xuyên - Triều Lộ Hà Khô
Tác giả: Triều Lộ Hà Khô Thể loại: Cổ đại, ngôn tình, nam nữ chính thâm tình, HE Translator: Tiểu Cô

Truyện liên quan