Trồng Rau Thông Mạt Thế: Tôi Tích Trữ Vật Tư Nuôi Đại Lão

Tiểu Chủ Dĩ Mạch Lộ

Bìa truyện Trồng Rau Thông Mạt Thế: Tôi Tích Trữ Vật Tư Nuôi Đại Lão - Tiểu Chủ Dĩ Mạch Lộ
206 Chương
0 Lượt xem
5.2 Điểm
305.4K Chữ

GIỚI THIỆU TRUYỆN

rồng Rau Thông Mạt Thế: Tôi Tích Trữ Vật Tư Nuôi Đại Lão

Tác giả: Tiểu Chủ Dĩ Mạch Lộ

Dịch: Đang tiến hành

Số chương: 206

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , OE , Tình cảm , Khoa học viễn tưởng , Mạt thế , Sinh tồn , Dị năng , Tùy thân không gian , Thế giới song song

Giới thiệu:

Giang Như Ý không thể ngờ rằng, chỉ nhờ một mảnh đất rau nhỏ, cô đã trở thành "tiên nữ" trong lòng người dân ở thế giới mạt thế, và còn "nuôi" một vị đại lão binh vương vĩ đại.

Sau khi tốt nghiệp đại học, Giang Như Ý trở về quê nhà làm công việc tự do để chăm sóc người cha bị liệt. Thế nhưng, sau hơn nửa tháng chật vật, tổng thu nhập của cô còn chẳng đủ mua một hộp cơm. Không chỉ chịu đựng sự châm chọc của họ hàng và áp lực cuộc sống, cô còn bị người bà trọng nam khinh nữ ép gả cho một người đàn ông đã qua một đời vợ.

Khi cuộc đời rơi xuống vực sâu, một chuyện kỳ lạ đã xảy ra. Mảnh đất rau trong nhà đột nhiên được kết nối với một người đàn ông xa lạ. Anh ta thiếu thốn thức ăn, nước uống, còn Giang Như Ý lại thiếu tiền. Hai người họ nhanh chóng đạt được một thỏa thuận hợp tác!

Ở thế giới mạt thế đầy rẫy hiểm nguy, binh vương Lục Viễn Chu đã phải trải qua những ngày tháng khốn khổ. Trong khoảnh khắc bị thương nặng, anh bỗng thức tỉnh dị năng không gian. Nhưng điều khiến anh dở khóc dở cười là không gian của mình lại chính là mảnh đất rau của người khác.

"Cô có đồ ăn không? Tôi có thể cho cô vàng, châu báu, kim cương, hay bất cứ thứ gì có giá trị!"

"Bánh bao, bánh màn thầu, thịt kẹp, lẩu, đồ nướng, tôm hùm đất,... anh muốn ăn gì tôi cũng lo đủ!"

Với sức lực của mình, Giang Như Ý đã giúp người dân ở một thành phố trong thế giới mạt thế có đủ thức ăn. Tương lai, cả thế giới sẽ thay đổi hoàn toàn nhờ cô. Từ tiệm vàng, phòng tranh, bảo tàng đến các cửa hàng nghệ thuật, Giang Như Ý đã xây dựng nên một chuỗi ngành công nghiệp hoàn chỉnh. Cô không chỉ trở thành người giàu nhất, mà còn trở thành một "đại sư văn học" nổi tiếng.

Người bà trọng nam khinh nữ và những người họ hàng tham lam, hám lợi giờ đây phải quỳ xuống cầu xin cô tha thứ. Giang Như Ý chỉ muốn tập trung kiếm tiền, sống cuộc đời độc lập, rực rỡ. Nhưng bên cạnh cô, vô số "ong bướm" vẫn cứ điên cuồng vây quanh.

Lục Viễn Chu: “Anh lấy cả thành phố làm sính lễ, em chọn anh được không?”

Danh sách chương

Chương 1:

Chương 2:

Niềm tự hào của bố mẹ

Chương 3:

Ở đây còn có người khác sao?

Chương 4:

Người cộng sự “mới ra lò”

Chương 5:

Kẻ lạ mặt xâm nhập

Chương 6:

Ăn ít một chút cũng không chết được

Chương 7:

Giết người để lập uy

Chương 8:

Sức mạnh phi thường

Chương 9:

Oan gia ngõ hẹp

Chương 10:

Mọi âm mưu quỷ kế đều vô ích

Chương 11:

Đưa anh vào đồn cảnh sát

Chương 12:

Lớn rồi còn mách lẻo?

Chương 13:

Cắt đứt quan hệ với người thân xấu xa

Chương 14:

Thu phục người đàn ông này

Chương 15:

Cống hiến cho quốc gia

Chương 16:

Giấy khen trên tay, thiên hạ có ta

Chương 17:

Giúp mẹ thay đổi phong cách

Chương 18:

Cho các người mù mắt chó

Chương 19:

Cảm giác tự tôn bị đánh tan

Chương 20:

Dây dưa nợ nần

Chương 21:

Con gái cũng có thể khiến người tự hào

Chương 22:

Không một người còn sống

Chương 23:

Vén màn bí mật

Chương 24:

Tự vả vào mặt

Chương 25:

Ác mộng trở thành hiện thực

Chương 26:

Chiếc váy đáng giá cả mạng người

Chương 27:

Gặp lại người cũ

Chương 28:

Anh Rốt Cuộc Là Ai?

Chương 29:

Dây Chuyền Hôn Nhân

Chương 30:

Vạch Trần Chồng Bạn Thân Ngoại Tình

Chương 31:

Chú Có Thể Nhẫn, Thím Không Thể Nhẫn

Chương 32:

Cậu Có Sẵn Sàng Chấp Nhận?

Chương 33:

Thẳng Thắn Với Bạn Thân

Chương 34:

Rạn Nứt Tình Bạn

Chương 35:

Canh Có Thêm Gia Vị

Chương 36:

Người Quen Cũ Tìm Đến

Chương 37:

Hoàng đế tuyển phi

Chương 38:

Mẹ Là Fan Cuồng Nhan Sắc

Chương 39:

Oan Gia Ngõ Hẹp

Chương 40:

Những Thứ Nên Có, Phải Đều Có

Chương 41:

Chương 42:

Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân

Chương 43:

Lặng Lẽ Đồng Hành

Chương 44:

Những bình luận ác ý

Chương 45:

Nhào Vào Trong Ngực

Chương 46:

Cửa Hàng Vàng Bạc Khai Trương

Chương 47:

Người Hùng Bất Bại

Chương 48:

Nhờ dị năng giả giúp đỡ

Chương 49:

Cả Nhà Đại Lực Sĩ

Chương 50:

Đây Là Tiên Nữ Rồi

Chương 51:

Trịnh Trọng Quá Rồi

Chương 52:

Vui mừng vì đồ đệ

Chương 53:

Kẻ trộm vào nhà

Chương 54:

Kẻ Hại Dân Hại Nước Chạy Đâu Cho Thoát?

Chương 55:

Chuyển du lịch tận thế một đêm

Chương 56:

Lấy tiền chuộc người

Chương 57:

Ông bố cũng bị đánh

Chương 58:

Đối Tượng Vụng Trộm

Chương 59:

Quyết không buông tha

Chương 60:

Tuyệt đối đừng chọc giận cô ấy

Chương 61:

Đánh Giá Vô Hình

Chương 62:

Ai Mới Xứng Đôi Với Cô Ấy

Chương 63:

Tôi Muốn Dị Năng Của Cô

Chương 64:

Tự làm tự chịu

Chương 65:

Cô Ấy Là Con Gái Giả Mạo?

Chương 66:

Chân Tình Hay Giả Dối?

Chương 67:

Đứa Nhóc Hoang Nhặt Ở Đâu

Chương 68:

Tịch thu công cụ gây án

Chương 69:

Gặp Phải Dị Thú Ăn Thịt Người

Chương 70:

Đạt Được Dị Năng Song Hệ

Chương 71:

King Kong Barbie

Chương 72:

Giống lãnh đạo đi thị sát

Chương 73:

Mời thần thì dễ, tiễn thần thì khó

Chương 74:

Cầu xin cô rời đi

Chương 75:

Người có phúc không vào nhà vô phúc

Chương 76:

Không muốn nhận quà

Chương 77:

Trao đổi không gian

Chương 78:

Tự rước lấy nhục

Chương 79:

Chân tướng bị che giấu

Chương 80:

Đến mạt thế ngắm cảnh

Chương 81:

Zombie là NPC

Chương 82:

Quy củ nghiêm ngặt

Chương 83:

Bảo tiêu thành đàn

Chương 84:

Nuôi rắn độc làm thú cưng

Chương 85:

Điềm báo không tốt

Chương 86:

Kết bạn với đại ca xã hội đen

Chương 87:

Cô là nữ bồ tát

Chương 88:

Bán con gái 1

Chương 89:

Bán con gái 2

Chương 90:

Ấm thân, ấm lòng

Chương 91:

Trộm gà không thành còn mất nắm gạo

Chương 92:

Quả báo

Chương 93:

Ván cờ chính thức bắt đầu

Chương 94:

Đẩy cô vào chỗ chết!

Chương 95:

Sự thật bị vạch trần

Chương 96:

Rời bỏ mạt thế

Chương 97:

Anh ta còn chưa chết

Chương 98:

Ân Oán Rõ Ràng

Chương 99:

Tám trăm tâm tư

Chương 100:

Muốn tiền hay muốn mạng

Chương 101:

Không phải ngươi sống thì ta chết

Chương 102:

Thân phận thật

Chương 103:

Anh hùng cứu… Shipper

Chương 104:

Thành nhân vật công chúng

Chương 105:

Chỉ có phụ nữ hiểu phụ nữ

Chương 106:

Ai là nữ chủ nhận?

Chương 107:

Cô ta dư thừa

Chương 108:

Đừng nói lung tung

Chương 109:

Cô ta không có nhà

Chương 110:

Sự Châm Biếm Lớn Đến Thế Nào

Chương 111:

Quái vật ăn thịt người?

Chương 112:

Đại ân nhân của làng

Chương 113:

Chương 114:

Con rể đến cửa

Chương 115:

Anh dũng cứu người

Chương 116:

Hợp tác với chính phủ

Chương 117:

Cơ hội đổi đời

Chương 118:

Có gì đó không ổn

Chương 119:

Chàng khờ trong tình yêu

Chương 120:

Mất đi những điều quý giá nhất

Chương 121:

Nếu không nhìn lại một lần

Chương 122:

Cô gái kia là ai?

Chương 123:

Bức Tường Đồng Vách Sắt Không Thể Xuyên Thủng

Chương 124:

Rốt cuộc là có lai lịch gì?

Chương 125:

Đều là anh ép tôi

Chương 126:

Bản Tính Con Người Không Thể Chịu Đựng Được Thử Thách

Chương 127:

Cô ta là kẻ phản đồ

Chương 128:

Ai nghe ai

Chương 129:

Bị Ép “Luyện Công”

Chương 130:

Là cô hại anh ấy

Chương 131:

Cùng nhau đi một đoạn rồi mỗi người một ngả

Chương 132:

Chết Đuối Đều Biết Bơi

Chương 133:

Bị lấn lướt vì quá nhân nhượng

Chương 134:

Có thể có một tương lai khác?

Chương 135:

Vùng vẫy giữa bế tắc

Chương 136:

Cô ấy không phải người như vậy

Chương 137:

Cho anh ta “khai tiểu táo”

Chương 138:

Miệng lưỡi lợi hại

Chương 139:

Đừng để lại chướng mắt

Chương 140:

Người già rất keo kiệt

Chương 141:

Tâm hóng hớt

Chương 142:

Cho điểm tối đa luôn!

Chương 143:

Hoa đẹp đã có chủ

Chương 144:

Có dị năng

Chương 145:

Nghe được tiếng lòng

Chương 146:

Con cũng sắp có luôn rồi!

Chương 147:

Mỹ nhân cứu anh hùng

Chương 148:

Bị điên rồi à?

Chương 149:

Đánh du côn

Chương 150:

Lại giữ được công việc thêm một ngày

Chương 151:

Đào trong đầu người khác?!

Chương 152:

Con đường rực rỡ ánh sao

Chương 153:

Tra nam đến công ty gây chuyện

Chương 154:

Chị họ thể hiện sức mạnh

Chương 155:

Giết Zombie không hề do dự

Chương 156:

Chỉ giao dịch với anh ấy

Chương 157:

Không thể quay về thế giới của cô

Chương 158:

Người ở rừng núi hoang vắng

Chương 159:

Không cần hy sinh vì cô

Chương 160:

Anh như thiên thần hạ phàm

Chương 161:

Trời sinh một đôi

Chương 162:

Thật sự biết chọn thời điểm

Chương 163:

Không nhận lục thân

Chương 164:

Đổ xăng rồi chúng ta đi!

Chương 165:

Cứu rỗi nhau

Chương 166:

Nghĩ cách lẻn vào đi

Chương 167:

Đến đây làm gì?

Chương 168:

Anh ta hung dữ đến vậy sao?

Chương 169:

Không đánh không quen nhau

Chương 170:

Không phải đèn cạn dầu

Chương 171:

Ngộ độc thức ăn?

Chương 172:

Thần khí tối thượng

Chương 173:

Khởi hành trong niềm vui

Chương 174:

Tuyệt đối điện ảnh

Chương 175:

Bị mời ra ngoài

Chương 176:

Không thể tùy tiện uống thuốc lung tung

Chương 177:

Tiếp tục hành trình

Chương 178:

Lại còn lộ vẻ ghét bỏ!

Chương 179:

Tranh giành nhân tài

Chương 180:

Tôi nhất định phải có được anh ta

Chương 181:

Dị năng giả hệ không gian

Chương 182:

Tìm được người thân

Chương 183:

Mỗi người một cái tát

Chương 184:

Anh nghĩ rằng tôi sợ à?

Chương 185:

Anh dọa người ta khóc

Chương 186:

Dị năng hệ phi hành

Chương 187:

Chiến lược lui quân

Chương 188:

Bị nhắm đến?

Chương 189:

Bộ mặt thật của thành lũy sinh tồn

Chương 190:

Bị đẩy ra làm bia đỡ đạn

Chương 191:

Liên hôn hay là chết

Chương 192:

Là mơ hay là điềm báo?

Chương 193:

Cái ôm ấm áp

Chương 194:

Không kịp rồi!

Chương 195:

Khó lòng phòng bị

Chương 196:

Bẩn mắt

Chương 197:

Chia cách hai nơi

Chương 198:

Trừng trị kẻ biến thái

Chương 199:

Thế khó xử

Chương 200:

Xây dựng thêm thành phố căn cứ

ĐỒNG TÁC GIẢ

Không có truyện đồng tác giảTác giả Tiểu Chủ Dĩ Mạch Lộ chỉ có truyện này duy nhất.

Truyện liên quan