Trung Cung Lệnh

Đê Điều Quân

Bìa truyện Trung Cung Lệnh - Đê Điều Quân
166 Chương
111 Lượt xem
7.1 Điểm
395.4K Chữ

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Tác phẩm: Trung Cung Lệnh
Tác giả: Đê Điều Quân
Thể loại: Thanh triều, cung đấu, chính kịch, xuyên không lịch sử, cung đình hầu tước, chậm nhiệt, sủng - ngược, chuyên nhất, tình hữu độc chung, HE,...
Độ dài: Trường thiên
Năm hoàn thành: 2016
Editor: Tĩnh Mặc Nhiên - là nhà đài tui đây.
*Vì dàn nhân vật hùng hậu nên mạn phép không liệt kê.
- --
Giới thiệu:
Trung Cung Lệnh không chỉ là một tác phẩm tiểu thuyết bách hợp đơn thuần, nó là một thiên trường văn dựng lại sự vĩ đại của triều đại nhà Thanh dưới sự cai trị của dòng họ Ái Tân Giác La, những cung quy lễ nghi được tác giả dụng tâm miêu tả, những minh tranh ám đấu tàn khốc chốn hậu cung, những nỗi khổ và tâm tư của mỗi một con người, mỗi một thân phận sống trong bốn phía tường son. Nổi bật hơn cả là về cuộc đời của Tố Lặc - người có thời gian tại vị Hoàng (Thái) hậu lâu nhất nhà Thanh, là quá trình Lâm Văn Lan với thân phận là Tang Chi, kiếm tìm giá trị chân - thiện - mỹ ở nơi hậu cung gió tanh mưa máu trong xã hội phong kiến thiếu tình người. Và, đây cũng một bức tranh toàn diện về cuộc đời của những người phụ nữ cả đời sống trong Tử Cấm Thành, về cách họ hy sinh cho tình yêu, mà đặc biệt là tình yêu khắc cốt ghi tâm giữa Tang Chi và Tố Lặc, kinh qua bao sóng gió thăng trầm chốn hoàng quyền.
Văn án:
"THANH SỬ CẢO"[1] VIẾT:
Tháng Tám, năm Thuận Trị thứ Mười, đương kim Hoàng hậu bị phế.
Bát Nhĩ Tề Cát Đặc thị, vào tháng Năm năm Thuận Trị thứ Mười một được sơ phong Phi vị, vào tháng Sáu được tấn phong Hậu vị, sau này chính là Thanh Thế Tổ Hiếu Huệ Chương Hoàng hậu.
Khi được sách phong Hậu vị, Bát Nhĩ Tề Cát Đặc thị mới mười ba tuổi, để phân biệt với Phế hậu tiền nhiệm, người đời còn gọi nàng Tiểu Bát Nhĩ Tề Cát Đặc Hiếu Huệ Chương Hoàng hậu.
Sử lại viết, vị Kế hậu này "lạnh nhạt, cứng nhắc, không hiểu phong tình", khiến cho Thanh Thế Tổ Thuận Trị không hài lòng chút nào. Mặc dù mang danh nghĩa chấp chưởng lục cung nhưng thực ra không hề có thực quyền, việc hậu cung đều do Hoàng Quý phi Đổng Ngạc thị toàn quyền khống chế. Thuận Trị đế càng không vừa mắt Tiểu Hoàng hậu, coi nàng như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, chỉ muốn lập tức phế vị cho thống khoái.
Từ trước đến nay, trong chính sử lẫn dã sử Thanh triều, vai trò nổi bật nhất của Hiếu Huệ Chương Hoàng hậu chính là tô điểm cho chuyện tình Đế vương Phi tử tuyệt luân động lòng người của Thuận Trị đế và Hoàng Quý phi Đổng Ngạc thị mà thôi.
Chốn thâm cung vàng son xưa nay luôn là mồ táng cho phận hồng nhan, mà Tân hậu Bát Nhĩ Tề Cát Đặc thị thân là lục cung chi chủ lại bị chính Đế vương không vừa mắt, đứng mũi chịu sào nhận hết những khó dễ. Nàng là chính thê của Thuận Trị, cũng là người mà hắn chán ghét coi thường nhất.
Cuộc đời của Thuận Trị đế, người mà hắn cảm thấy có lỗi nhất không phải nữ nhân hắn yêu tới đến chết không quên Đổng Ngạc phi, mà chính là Tiểu Hoàng hậu mà sinh thời hắn vẫn luôn căm ghét – Bát Nhĩ Tề Cát Đặc Tố Lặc.
- --
[1] Thanh Sử Cảo [清史稿 ]: Tương đương với Nhị Thập Tứ sử, Thanh Sử Cảo là bản thảo một bộ tư liệu lịch sử về thời nhà Thanh, bắt đầu từ khi Thanh Thái Tổ lập ra nhà Thanh vào năm 1616 đến khi Cách mạng Tân Hợi kết thúc sự thống trị của nhà Thanh vào năm 1911.

Danh sách chương

Chương 1:

ĐẸP TỰA ÁNG MÂY

Chương 2:

Chương 2

Chương 3:

Chương 3

Chương 4:

Chương 4-1

Chương 5:

Chương 4-2

Chương 6:

Chương 5

Chương 7:

Chương 6

Chương 8:

Chương 7-1

Chương 9:

Chương 7-2

Chương 10:

Chương 8

Chương 11:

THIÊN THU LỆNH TIẾT

Chương 12:

VĨNH THỌ CUNG

Chương 13:

Chương 11

Chương 14:

Chương 12

Chương 15:

Chương 13

Chương 16:

KHÔN NINH CUNG

Chương 17:

Chương 15

Chương 18:

Chương 16

Chương 19:

Chương 17

Chương 20:

Chương 18

Chương 21:

Chương 19

Chương 22:

Chương 20

Chương 23:

Chương 21

Chương 24:

Chương 22

Chương 25:

GIÔNG BÃO KÉO ĐẾN

Chương 26:

Chương 23-2

Chương 27:

Chương 24-1

Chương 28:

Chương 24-2

Chương 29:

Chương 25

Chương 30:

Chương 26

Chương 31:

Chương 27-1

Chương 32:

Chương 27-2

Chương 33:

Chương 28

Chương 34:

Chương 29

Chương 35:

Chương 30

Chương 36:

Chương 31

Chương 37:

Chương 32

Chương 38:

Chương 33-1

Chương 39:

Chương 33-2

Chương 40:

Chương 34

Chương 41:

VINH THÂN VƯƠNG

Chương 42:

Chương 36

Chương 43:

Chương 37

Chương 44:

Chương 38

Chương 45:

Chương 39

Chương 46:

Chương 40

Chương 47:

Chương 41-1

Chương 48:

Chương 41-2

Chương 49:

Chương 42

Chương 50:

Chương 43

Chương 51:

Chương 44

Chương 52:

Chương 45

Chương 53:

HỒNG TƯỜNG GIAM HÃM

Chương 54:

DỰC KHÔN CUNG

Chương 55:

Chương 48

Chương 56:

Chương 49

Chương 57:

Chương 50

Chương 58:

Chương 51-1

Chương 59:

Chương 51-2

Chương 60:

Chương 52

Chương 61:

Chương 53

Chương 62:

Chương 54

Chương 63:

Chương 55

Chương 64:

Chương 56

Chương 65:

Chương 57

Chương 66:

Chương 58-1

Chương 67:

Chương 58-2

Chương 68:

Chương 59

Chương 69:

Chương 60

Chương 70:

Chương 61

Chương 71:

Chương 62-1

Chương 72:

Chương 62-2

Chương 73:

TIẾN THOÁI LƯỠNG NAN

Chương 74:

Chương 64-1

Chương 75:

Chương 64-2

Chương 76:

Chương 65

Chương 77:

Chương 66

Chương 78:

Chương 67

Chương 79:

Chương 68

Chương 80:

KHÂM AN ĐIỆN

Chương 81:

Chương 69-2

Chương 82:

Chương 70

Chương 83:

Chương 71

Chương 84:

Chương 72

Chương 85:

Chương 73

Chương 86:

Chương 74-1

Chương 87:

Chương 74-2

Chương 88:

TỪ NINH CUNG

Chương 89:

Chương 76

Chương 90:

Chương 77

Chương 91:

Chương 78-1

Chương 92:

Chương 78-2

Chương 93:

Chương 79

Chương 94:

Chương 80

Chương 95:

Chương 81-1

Chương 96:

Chương 81-2

Chương 97:

Chương 82

Chương 98:

Chương 83

Chương 99:

Chương 84-1

Chương 100:

Chương 84-2

Chương 101:

Chương 85

Chương 102:

Chương 86

Chương 103:

Chương 87

Chương 104:

Chương 88

Chương 105:

Chương 89

Chương 106:

Chương 90

Chương 107:

Chương 91

Chương 108:

Chương 92

Chương 109:

Chương 93

Chương 110:

BÀN TAY NHUỐM CHÀM

Chương 111:

Chương 95

Chương 112:

Chương 96

Chương 113:

Chương 97

Chương 114:

Chương 98

Chương 115:

Chương 99

Chương 116:

Chương 100

Chương 117:

LIỆU CÓ NGUYỆN Ý THEO TA?

Chương 118:

PHÂN NỬA ĐỜI NGƯỜI

Chương 119:

PHÂN NỬA ĐỜI NGƯỜI

Chương 120:

HAI NGẢ LỰA CHỌN

Chương 121:

ĐÊM BUÔNG TRONG LÒNG

Chương 122:

NGƯỜI GIÚP TA CỞI

Chương 123:

TÂM TƯ XAO ĐỘNG

Chương 124:

CÓ NHAU TRONG LÒNG

Chương 125:

ĐÔI CÂU TÂM TÌNH

Chương 126:

TỚI UỐNG MỘT CHÉN

Chương 127:

MINH TRANH ÁM ĐẤU

Chương 128:

HIỂU DỄ, LÀM KHÓ

Chương 129:

HẾT SỨC NỖ LỰC

Chương 130:

TÔ THẬP LỤC

Chương 131:

TIỄN BIỆT

Chương 132:

ĐẰNG ĐẴNG TƯƠNG TƯ

Chương 133:

ĐÊM THÂU KHÔNG NGỦ

Chương 134:

OAN KHUẤT

Chương 135:

NGẨNG ĐẦU NHÌN LÊN

Chương 136:

MỘT MẨU CHUYỆN XƯA

Chương 137:

ĐÔNG QUA, XUÂN TỚI

Chương 138:

ĐÔNG QUA, XUÂN TỚI

Chương 139:

SỢ HÃI

Chương 140:

ĐỪNG SỢ

Chương 141:

BẪY RẬP

Chương 142:

ĐÔI LỜI BỘC BẠCH

Chương 143:

KHÓ CẢ ĐÔI ĐƯỜNG

Chương 144:

ĐÁNH MỘT VÁN CỜ

Chương 145:

ĐÁNH MỘT VÁN CỜ

Chương 146:

XOAY CHUYỂN TÌNH THẾ

Chương 147:

XOAY CHUYỂN TÌNH THẾ

Chương 148:

LƯỠNG TÌNH TƯƠNG DUYỆT

Chương 149:

MỘT ĐỜI Ở BÊN

Chương 150:

NẾU CÓ KIẾP SAU

Chương 151:

TRỒNG HOA

Chương 152:

TÚ SẮC KHẢ XAN

Chương 153:

TÍNH TOÁN

Chương 154:

MỘT ĐỜI MỘT KIẾP

Chương 155:

TIÊU DIỆT

Chương 156:

THÁNG NĂM TÀN NHẪN

Chương 157:

ĐẾM NGƯỢC THỜI GIAN

Chương 158:

CHỈ CÓ MÌNH NGƯỜI

Chương 159:

Chương 138

Chương 160:

Chương 139

Chương 161:

PHONG BA

Chương 162:

MƯA ĐÊM

Chương 163:

MƯA GIÓ KHÔNG NGỪNG

Chương 164:

ƯỚC ĐỊNH

Chương 165:

HOĂNG THỆ

Chương 166:

ĐẠI LOẠN

ĐỒNG TÁC GIẢ

Không có truyện đồng tác giảTác giả Đê Điều Quân chỉ có truyện này duy nhất.

Truyện liên quan