Bìa truyện Tuý Quỳnh Chi - Cuồng Thượng Gia Cuồng
128 Chương
939 Lượt xem
8.4 Điểm
595.3K Chữ
cổ đại khác ngôn tình
~39h đọc
Hoàn thành

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Tên Hán Việt: Tuý quỳnh chi
Tác giả: Cuồng Thượng Gia Cuồng
Số chương: 127 chương + 1 ngoại truyện
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Hoan hỉ oan gia, Cung đình hầu tước, Cận thủy lâu đài
Editor & Beta: Koko.
Giới thiệu:
Sở Lâm Lang chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ hoà ly với phu quân.
Dù sao thì trong mắt nhiều người, nàng xuất thân thấp hèn, kiến thức nông cạn, là con chim sẻ leo lên cành cao, vốn không xứng với một vị trọng thần tân quý phong lưu tuấn tú như vậy, đã leo lên được cành cao như vậy, lại chịu đựng biết bao khổ sở, tất nhiên nàng phải bám chặt lấy cành này.
Giờ đây, nàng vào Chu gia đã tám năm, một đường nâng đỡ phu quân gian khổ học hành, là tấm gương phấn đấu của biết bao nữ nhân. Phu quân trẻ tuổi đầy hứa hẹn, cùng nàng vợ chồng tôn trọng nhau, tiền đồ vô lượng. Dưới gối có một nữ nhi bảy tuổi, thông minh đáng yêu. Bà bà càng là bậc trưởng bối, khoan dung hiền từ, các thiếp trong nhà cũng kính phục nàng - vị chính thất này, cả phủ từ trên xuống dưới đều hòa thuận vui vẻ.
Nhưng chỉ có bản thân Sở Lâm Lang hiểu rõ nhất, tất cả những điều trên đều là nói láo!
Ngày sinh thần 24 tuổi, tuyết rơi dày đặc, Sở Lâm Lang cầm tờ thư hoà ly, chịu đựng sự châm chọc "nàng đừng có khóc lóc quay về cầu xin ta" của trượng phu, giữa tuyết trắng xóa, lẻ loi rời khỏi Chu gia mà nàng đã gây dựng suốt tám năm.
Khi nàng ngồi trên xe ngựa, lặng lẽ lắc mai rùa để bói vận mệnh tương lai, tấm màn xe bị người nọ vén lên, chỉ thấy "gian thần" chuyên quyền làm càn trong triều - Tư Đồ Thịnh, kẻ có thâm thù đại hận với nàng, đang phất mày kiếm, cưỡi ngựa song hành cùng nàng giữa tuyết bay lả tả.
Sở Lâm Lang hít sâu một hơi: Tên này thù dai đến mức nào? Giữa trời tuyết lớn mà cũng đến xem trò cười của nàng sao?
Nàng không biết, Tư Đồ Thịnh đã chờ đợi ngày này, chờ đã quá lâu rồi...
_____
Giới thiệu ngắn gọn: Con đường hoà ly của người vợ nhà cao cửa rộng.
Ý nghĩa: Nghe theo con tim, sống thật với chính mình.
Lời từ editor: "Tuý" có nghĩa là "say", "quỳnh chi" là nhánh ngọc, cành ngọc. Gộp hai vế lại thì tên truyện mang nghĩa là say mê cành ngọc, ngọc gì thì ở đây rõ ràng là nữ chính rùi.
Truyện có nữ chính rất hay nói bậy, văn phong của tác giả trong bộ này cũng mang tinh thần dân dã, hài hước như nữ chính vậy nên các bác đừng ngạc nhiên khi thấy tui edit luôn từ chửi bậy trong truyện nhé =))
Về danh xưng, xưng hô trong truyện thì mình sẽ để nhiều từ cổ đại gốc trung kiểu như tế tử, tiểu di tử, tiểu cữu tử. Những từ này khi xuất hiện lần đầu mình sẽ ghi chú ngay bên dưới. Tuy nhiên cũng có nhiều chỗ mình quên thì các bạn hãy nhắc mình nhé, vì truyện khá dài nên nhiều khi beta đến một chương nào đó mình chỉ Ctrl H thui chứ không có đọc lại.
Còn một số từ mà nhân vật chính chửi bậy dân dã thì mình sẽ để theo cách xưng hô Việt nha. Kiểu như "cha mẹ nhà hắn" thay vì "phụ mẫu nhà hắn".

Danh sách chương

Chương 1:

Sáng sớm tình cờ gặp gỡ

Chương 2:

Đông Nam Đại Cát

Chương 3:

Thiếu sư kỳ nhân

Chương 4:

Tính con rùa

Chương 5:

Ý đồ Của khách quý

Chương 6:

Nhã hứng thi văn

Chương 7:

Khó xử

Chương 8:

Gặp lại trên phố

Chương 9:

Vu oan giá họa

Chương 10:

Tiễn biệt nơi đình đài

Chương 11:

Vây xem hành hình

Chương 12:

Hàng xóm điên

Chương 13:

Tự mình đến cửa

Chương 14:

Đàn gảy tai trâu

Chương 15:

Tình cờ gặp ở chùa núi

Chương 16:

Diêm vương đến cửa

Chương 17:

Không phải người hoàn hảo

Chương 18:

Không phải người tốt

Chương 19:

Thay người chữa thương

Chương 20:

Âm hồn bất tán

Chương 21:

Hộ tống phu nhân

Chương 22:

Thay hình đổi dạng

Chương 23:

Hương vị quê nhà

Chương 24:

Như tắm gió xuân

Chương 25:

Thăng tiến từng bước

Chương 26:

Một cái hầu bao

Chương 27:

Chuyện bại lộ

Chương 28:

Nói chuyện mua bán

Chương 29:

Yếu ớt vô dụng

Chương 30:

Một chén trà ngon

Chương 31:

Thần hộ mệnh

Chương 32:

Lấy lại tiền vốn

Chương 33:

Ai muốn tái giá

Chương 34:

Đừng trở về nữa

Chương 35:

Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng

Chương 36:

Hỏi đến án oan

Chương 37:

Biết rõ nội tình

Chương 38:

Một phong mật tín

Chương 39:

Tái giá với người mới

Chương 40:

Bất ngờ trong hôn lễ

Chương 41:

Khách không mời mà đến

Chương 42:

Mỗi người một tâm sự

Chương 43:

Một phần lễ

Chương 44:

Bếp lạnh rồi lại nóng

Chương 45:

Tai bay vạ gió

Chương 46:

Nhất chi độc tú

Chương 47:

Lòng thầy từ ái

Chương 48:

Một nấm mồ

Chương 49:

Đại hỷ thăng quan

Chương 50:

Nhất thời hồ đồ

Chương 51:

Kỳ thi nhập học

Chương 52:

Không thể lộ ra ánh sáng

Chương 53:

Nhiều đóa đào hoa

Chương 54:

Trộm chữ làm đầu

Chương 55:

Phát tài bất ngờ

Chương 56:

Hưu mộc ở nhà

Chương 57:

Bộ dạng khả nghi

Chương 58:

Cái khó ló cái khôn

Chương 59:

Tìm hiểu căn nguyên

Chương 60:

Một tòa quỷ phủ

Chương 61:

Không cầu một đời

Chương 62:

Không soi gương

Chương 63:

Vong Trần cư sĩ

Chương 64:

Ngả bài nói thẳng

Chương 65:

Tự lập môn hộ (Củi cháy)

Chương 66:

Lén về quê

Chương 67:

Rạng rỡ mặt mày

Chương 68:

Diễn xuất vụng về

Chương 69:

Thăm hàng xóm cũ

Chương 70:

Bất ngờ ở ốc đảo

Chương 71:

Khảo nghiệm nhân tính

Chương 72:

Gặp lại sau tai ương

Chương 73:

Lĩnh hội ý trên

Chương 74:

Tái hợp tiền duyên

Chương 75:

Sóng gió vào cung

Chương 76:

Vung gậy loạn xạ

Chương 77:

Đồn thổi thị phi

Chương 78:

Phản đạo ly kinh

Chương 79:

Tranh giành ghen tuông

Chương 80:

Pháp hội hỗn loạn

Chương 81:

Phát tài lớn

Chương 82:

Nắm chắc nhược điểm

Chương 83:

Nắm chắc bảy tấc

Chương 84:

Mơ hồ thành thật

Chương 85:

Ký kết hôn thư

Chương 86:

Vào cung minh oan

Chương 87:

Thuyền đến đầu cầu

Chương 88:

Xua tan hiềm khích xưa

Chương 89:

Mượn đao giết người

Chương 90:

Một hồi hỗn chiến

Chương 91:

Tính sổ

Chương 92:

Biến khéo thành vụng

Chương 93:

Viết thư thay

Chương 94:

Đếm răng chó

Chương 95:

Thăng tiến trong cung

Chương 96:

Vô tình lộ mặt

Chương 97:

Xuất hiện thần tích

Chương 98:

Mộ người sống

Chương 99:

Một giấc hoàng lương

Chương 100:

Phong tình phương Bắc

Chương 101:

Khư khư ý mình

Chương 102:

Bí mật chiêu an

Chương 103:

Trải lòng muộn màng

Chương 104:

Bị áp vào ngục

Chương 105:

Vẽ rắn thêm chân

Chương 106:

Phụ tử nhận thân

Chương 107:

Cung yến đoàn viên

Chương 108:

Nhổ gai trong thịt

Chương 109:

Che giấu chuyện xấu

Chương 110:

Khoai nóng bỏng tay

Chương 111:

Tình cờ hội ngộ chung đường

Chương 112:

Kiện tụng thỏi vàng

Chương 113:

Không thành kế

Chương 114:

Ẩn tình năm xưa

Chương 115:

Bất ngờ nghe tin vui

Chương 116:

Biến cố Thái tử

Chương 117:

Khốn cục bủa vây

Chương 118:

Một phong di thư

Chương 119:

Cùng bị nướng

Chương 120:

Qua cơn mưa trời lại sáng

Chương 121:

Chuẩn bị thành thân

Chương 122:

Thành hôn nhận thân

Chương 123:

Náo loạn trước cửa

Chương 124:

Vạch trần lớp sương mù

Chương 125:

Kim Phật khai quang

Chương 126:

Ánh lửa kinh thiên

Chương 127:

Một nhà đoàn viên (Hoàn chính văn)

Chương 128:

Ngoại truyện

ĐỒNG TÁC GIẢ

Bìa truyện Tiên Đài Có Cây - Cuồng Thượng Gia Cuồng
Ở Tiên Đài có một cái cây. Năm trăm năm trên cùng một cuống sinh ra hai quả, đều là những kẻ tu chân
Bìa truyện Chất Nữ - Cuồng Thượng Gia Cuồng
Chỉ vì một câu "Họa quốc yêu cơ" của Hoàng Thái tử Đại Tề, nàng thân là chất nữ phải ăn nhờ ở đậu, k
Bìa truyện Tóc Mây Thêm Hương - Cuồng Thượng Gia Cuồng
Văn án: Thế tử Bắc Trấn Hàn Lâm Phong, ở chốn kinh thành đã là một trò cười của đám vương hầu, lại c

Truyện liên quan