Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Đặng Kiều

Bìa truyện Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê - Đặng Kiều
914 Chương
3.4K Lượt xem
7.3 Điểm
766.4K Chữ

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Giang Siêu - một đặc công toàn năng xuyên không về thời cổ đại, nhập vào cơ thể một người ham ăn lười làm, vũ phu bạc nhược; trong nhà còn có cô vợ xinh đẹp cùng cô em vợ đáng thương đang sắp xỉu đi vì bệnh tật và đói rét.
Nhờ kiến thức tiên tiến của hàng nghìn năm sau, anh dần cải thiện cuộc sống, thay đổi hình tượng xấu xa trong mắt vợ, từng bước leo lên đỉnh vinh quang...

Danh sách chương

Chương 1:

Tỷ muội đáng thương

Chương 2:

Giải cứu

Chương 3:

Kẻ gây rối

Chương 4:

Mạng sống vô giá trị hơn cỏ

Chương 5:

Cướp tới cửa nhà bạn

Chương 6:

Cá lọt lưới

Chương 7:

Tuyển dụng người

Chương 8:

Chiến đấu với bọn cướp

Chương 9:

Bọn cướp đến

Chương 10:

Ta không cướp, nhưng ta sẽ giết ngươi

Chương 11:

Công chúa xin lời khuyên

Chương 12:

Sự khởi đầu của mọi thứ

Chương 13:

Lò nung, thưởng bạc

Chương 14:

Chuẩn bị đánh trả

Chương 15:

Bàn bạc hợp tác

Chương 16:

Vật liệu tới rồi

Chương 17:

Chế tạo mìn tre

Chương 18:

Diệt cướp

Chương 19:

Đám cướp núi Kê Minh xuất hiện

Chương 20:

Sự thông minh can đảm của Tống Ninh Tuyết

Chương 21:

Bọn cướp muốn tạo phán

Chương 22:

Luyện sắt

Chương 23:

Pháo cối mìn tre

Chương 24:

Chiêu mộ hộ vệ

Chương 25:

Không phục

Chương 26:

Thu phục

Chương 27:

Các hạng mục xây dựng

Chương 28:

Sự trả thù của đám cướp núi Kê Minh

Chương 29:

Tổ chức thương hội

Chương 30:

Công tử nhà Trấn Quốc công

Chương 31:

Đánh cuộc đi

Chương 32:

Mà chó thì được tính bằng con là đúng rồi!

Chương 33:

Chơi xấu

Chương 34:

Đúng vậy, chính là bài thơ này

Chương 35:

Bổn thiếu không phục

Chương 36:

Muốn chạy? Muộn fôi!

Chương 37:

Đá xong rồi nói

Chương 38:

Trên đường đi bị đánh bất ngờ

Chương 39:

Nâng đỡ lẫn nhau

Chương 40:

Diệt cướp

Chương 41:

Động viên trước trận chiến

Chương 42:

Phân công nhiệm vụ

Chương 43:

Đoạt trại

Chương 44:

Cuộc chiến kịch liệt với đám cướp

Chương 45:

Giết kẻ địch

Chương 46:

Được mùa

Chương 47:

Thử pháo

Chương 48:

Cần gấp nhân tài

Chương 49:

Thu phục tù binh

Chương 50:

Sự trả thù của Trấn Quốc công

Chương 51:

Tước vị, chức quan

Chương 52:

Những vướng mắc trong quá khứ

Chương 53:

Đi nhậm chức

Chương 54:

Mỗi người một lòng riêng

Chương 55:

Gây chuyện sau lưng

Chương 56:

Hay là bắt đầu từ việc giết ngươi trước đi

Chương 57:

Nhận đồ đệ

Chương 58:

Lại tưởng gây chuyện

Chương 59:

Vác đá nện chân mình

Chương 60:

Tình cảm của quận chúa

Chương 61:

Làm thơ tặng ta đi

Chương 62:

Đi tới tộc Dạ Lang

Chương 63:

Cha con tộc Đông Ly

Chương 64:

Nguyệt tỷ tỷ

Chương 65:

Tiệc tối lửa trại

Chương 66:

Tỏa sáng rực rỡ

Chương 67:

Mọi người chấn động

Chương 68:

Bị tập kích

Chương 69:

Mâu thuần của tộc Dạ Lang

Chương 70:

Nguyên nhân mâu thuẫn

Chương 71:

Thu phục Nam Minh thị

Chương 72:

Cách giải quyết

Chương 73:

Sức mạnh của âm nhạc

Chương 74:

Lai giống lúa

Chương 75:

Truyền thụ kiến thức

Chương 76:

Tây Phong thị

Chương 77:

Dạ Lang tộc vương

Chương 78:

Thỉnh cầu của Đông Ly Nguyệt

Chương 79:

Tấm lòng thiếu nữ của Đông Ly Nguyệt

Chương 80:

Cây cao su

Chương 81:

Mẹ đẻ của kỹ thuật lai giống lúa

Chương 82:

Sản vật của tộc Dạ Lang

Chương 83:

Đầu tư vào tộc Dạ Lang

Chương 84:

Đại hội Đăng Khoa

Chương 85:

Đối thủ mạnh

Chương 86:

Tây Phong Minh vô liêm sỉ

Chương 87:

Cám ơn đã giúp đỡ

Chương 88:

Không đáp lại là quá thất lễ

Chương 89:

Ngươi sẽ phái suy sụp

Chương 90:

Gánh chịu hậu quá

Chương 91:

Có phải đầu ong ong không?

Chương 92:

Tức giận đến hôn mê

Chương 93:

Gậy ông đập lưng ông

Chương 94:

Ngượng ngùng, sơ suất

Chương 95:

Đuổi chạy như chó

Chương 96:

Chiến đấu trên lôi đài

Chương 97:

Thực lực của Tây Phong Giang

Chương 98:

Chơi đùa

Chương 99:

Tàn phế, người chiến thắng

Chương 100:

Nỗi nhớ của Tống Ninh Tuyết

Chương 101:

Kế hoạch của Tây Phong Giang

Chương 102:

Bầu chọn tộc vương

Chương 103:

Kẻ lừa đảo

Chương 104:

Lời hứa của Giang Siêu

Chương 105:

Đại cục đã định

Chương 106:

Thông minh bị thông minh hại

Chương 107:

Thất bại thảm hại

Chương 108:

Chia ly

Chương 109:

Bí ẩn đằng sau vụ việc

Chương 110:

Đi châu phủ

Chương 111:

Làm phiền Phúc thúc

Chương 112:

Tối nay chúng ta đi đánh bạc

Chương 113:

Vậy nếu ta thắng thì sao?

Chương 114:

Chẳng phải là thua chắc rồi sao?

Chương 115:

Đoán đi!

Chương 116:

Một bốn sáu

Chương 117:

Giang tiên sinh

Chương 118:

Đình trung lệ tử chuế liên chỉ

Chương 119:

Đối câu đối xong rồi

Chương 120:

Lão sư

Chương 121:

Không lâu trước đây

Chương 122:

Bây giờ ta đi tìm gã

Chương 123:

Dọc theo đường đi

Chương 124:

Chắc là suốt cả ngày hắn ta chưa ăn gì rồi.

Chương 125:

Nghe vậy

Chương 126:

Hai người khác nghe vậy

Chương 127:

Có điều

Chương 128:

Hiển nhiên

Chương 129:

Đủ chưa?

Chương 130:

Bây giờ có thể đánh cuộc chưa?

Chương 131:

Không sao

Chương 132:

Bây giờ tới lượt ngươi

Chương 133:

Bắt đầu từ bây giờ

Chương 134:

Ta là bên thua

Chương 135:

Keng!

Chương 136:

Đừng đắc ý

Chương 137:

Hoàng Bá Long, ngươi muốn làm gì?

Chương 138:

Còn ngây người ra đây làm gì

Chương 139:

Câm miệng cho bổn thiếu!

Chương 140:

Hắn mặt mày sốt ruột trốn ra

Chương 141:

Rất đẹp!

Chương 142:

Bên ngoài có người bưng đồ ăn vào

Chương 143:

Giang công tử

Chương 144:

Hắn gật đầu với nàng

Chương 145:

Nếu không thì sao

Chương 146:

Tiểu Liên chuẩn bị hai ly rượu

Chương 147:

Cái con bé này

Chương 148:

Đừng hỏi nhiều

Chương 149:

Sau khi hồi hồn lại

Chương 150:

Thật ra là do đệ gây chuyện

Chương 151:

Phụ thân

Chương 152:

Chẳng có tính toán gì cả

Chương 153:

Ninh Châu càng ngày càng loạn

Chương 154:

Giang Siêu mơ hồ hiểu ra

Chương 155:

Nghe vậy

Chương 156:

Về tộc Dạ Lang

Chương 157:

Nào biết họa phúc là sao?

Chương 158:

Chương 159:

Ngũ thúc

Chương 160:

Mộ Dung Cung vỗ Giang Siêu

Chương 161:

Ta cũng muốn đi!

Chương 162:

Vậy chúng ta cùng đi đi

Chương 163:

Có đàn tranh

Chương 164:

Mặc dù vẻ mặt của nàng là vô ý

Chương 165:

Được thôi

Chương 166:

Thật sao?

Chương 167:

Vậy còn hơn là khiến bọn họ phải khóc!

Chương 168:

Sau cơn ngạc nhiên

Chương 169:

Bọn họ quen biết Hầu Đào

Chương 170:

Tranh đẹp

Chương 171:

Hầu công tử

Chương 172:

Ván thứ hai chúng ta thi vẽ chân dung

Chương 173:

Trên mặt hắn ta vô thức lộ ra vẻ đắc ý

Chương 174:

Ta ra hai nghìn lượng

Chương 175:

Hầu công tử

Chương 176:

Ngại quá

Chương 177:

Ai cũng lo lắng

Chương 178:

Còn cả ta nữa

Chương 179:

Vừa nhanh vừa chuẩn

Chương 180:

Tiểu tử

Chương 181:

Giang Siêu kinh ngạc

Chương 182:

Chuyện này phiền phức rồi đây

Chương 183:

Lời giáo úy nói

Chương 184:

Quan quân xung quanh

Chương 185:

Chẳng qua là

Chương 186:

Bắt được Trịnh Thế Khinh

Chương 187:

Ngươi muốn làm gì?

Chương 188:

Có điều

Chương 189:

Để bổn tướng xem là ai chịu chết

Chương 190:

Người đâu

Chương 191:

Trên đường trở về

Chương 192:

Đại nhân

Chương 193:

Vậy nên đâu ai dám nói gì

Chương 194:

Hoa đào ngoài trúc

Chương 195:

Không biết từ khi nào

Chương 196:

Tiểu Liên thở dài

Chương 197:

Sản nghiệp của Đại Đông

Chương 198:

Diệp tiểu thư

Chương 199:

Chỉ cần ngươi nói là sự thật

Chương 200:

Sản nghiệp cửa hàng Đại Đông

ĐỒNG TÁC GIẢ

Không có truyện đồng tác giảTác giả Đặng Kiều chỉ có truyện này duy nhất.

Truyện liên quan