Người Bình Thường Nhưng Cải Trang A Truyện Tranh ABO - Chương 113
Chương 113:
- Thiên Thu Tuế Dẫn Phát -
……………..
Các nhân viên tham dự hội nghị: “?”
Khiêu khích.
Đây là một sự khiêu khích trắng trợn.
Đợt cúp điện lần thứ ba, mọi người: “??”
Quá kiêu ngạo.
Tên đó rốt cuộc có coi Liên Bang ra gì không?!
Đợt cúp điện lần thứ tư, mọi người: “???”
Hoàn toàn chà đạp lên thể diện của toàn Liên Bang!
Đợt cúp điện lần thứ năm, mọi người: “!!!”
Bao giờ mới điều tra ra được đây?! Bọn họ bắt đầu chịu hết nổi rồi!
Đợt cúp điện lần thứ sáu, mọi người: “......”
Quả thật… đúng là có tư cách để kiêu ngạo.
Đến lần thứ bảy, khi mọi người liên tưởng đến sự kiện ồn ào gần đây mang tên “Tần Túc”, ai nấy đều: “......”
Là Tần gia làm phải không?
Lần thứ tám.
“......”
Tần gia đang muốn nói điều gì đây?
Lần thứ chín.
“......”
Không phải Tần gia.Bọn họ đồng loạt tuyên bố về hưu tại chỗ!
Lần cúp điện thứ 10.
“......”
Không hổ danh là Tần gia.
……
Đến lần cúp điện thứ 24, mọi người: “......”
Mệt mỏi. Nếu vậy thì… chi bằng hủy diệt tất cả luôn đi.”
Suốt 24 tiếng, cứ mỗi giờ lại mất điện một lần, đèn sáng rồi lại tắt.
Sự việc như thế này, liên tục diễn ra trong phạm vi các khu vực do Liên Bang quản lý, giống như đang tra tấn tinh thần của bọn họ không ngừng nghỉ.
Những người từng ra quyết định nhắm vào Tần Túc trước đó, lại bị lôi ra để “quất xác” (chỉ trích/làm vật hy sinh để xoa dịu dư luận).
Những người bị “quất xác” ấy, giờ đây thật lòng chỉ muốn chết cho xong, bởi từ cái ngày bị cách chức tạm thời đầy uy h**p.
Bọn họ đã cùng nhau bàn bạc phương án bồi thường các kiểu cho Tần gia, chỉ chờ phía Tần gia liên hệ.
Nhưng hết ngày này qua ngày khác, Tần gia không hề đặt Liên Bang vào mắt, vẫn thản nhiên để “sự kiện Tần Túc” lan truyền rộng rãi trong công chúng.
Mỗi lần truyền bá, là thêm một lần khiến bọn họ bị dân chúng mắng đến té tát.
Hiện tại, một vòng khiêu khích mới lại bắt đầu. Lần này thì vả thẳng mặt bọn họ mà “tuyên chiến”.
Quỷ mới biết sau đó còn trò gì nữa không.
Bọn họ giờ chỉ còn biết tăng thêm mức bồi thường ban đầu, rồi cố tình để tin tức rò rỉ ra ngoài, hy vọng Tần gia vừa lòng mà dừng lại.
Trên Tinh Võng chủ đề bàn tán toàn bộ đều về việc các địa điểm làm việc của Liên Bang, đóng quân ở nhiều tinh cầu bị cúp điện hàng loạt.
[Nói thật, từ hướng nhà tôi nhìn ra, thấy cả một tòa nhà giống như giấc mộng, treo lơ lửng giữa trung tâm trăng tròn của Liên Bang, phút chốc “bụp” một cái.Tắt đèn sạch sẽ không chừa chút ánh sáng nào. Không phải bị cúp điện thì tôi là chó!]
[? Năm 9025 rồi mà vẫn có chuyện cúp điện á? Lại còn là tại điểm làm việc của Liên Bang? Đùa hả? Não còn ổn không vậy?]
……
Cúp điện là chuyện chỉ có thể xảy ra ở những tinh cầu lạc hậu.
Ví dụ như mấy ngày gần đây có vụ việc xảy ra ở tinh cầu Viterta, nơi vừa bị Tần Túc "đốt cháy" dư luận.
Dù Ikruth không được xem là tinh cầu có trình độ kỹ thuật quá vượt trội, nhưng trình độ công nghệ của nó vẫn thuộc hàng tiên tiến, đủ để xây dựng Học viện quân sự Liên Bang tại đó.
[Nói đùa á, tự các người nhìn đi: (hình ảnh.jpg) (ảnh động.gif)]
[!!! Các vị, thử liên tưởng lại chuyện ầm ĩ mấy ngày nay đi, sự kiện mấy trăm video xoá không thể xoá được của Tần Túc tại điểm quá độ Viterta 5285 ấy. Theo kiểu hành xử trước giờ của Liên Bang, chắc chắn bọn họ định chôn chuyện này đi như bao lần khác. Nhưng lần này? Che không nổi. Mà giờ lại còn động đến cả xúc tu quyền lực của Liên Bang. Không sai đâu nhất định là do Tần gia ra tay.]
[Trăm năm khó gặp, vậy mà lại rơi trúng đầu chúng ta. Nếu không có nguồn năng lượng dự phòng tự động khởi động, thì cái quả cầu siêu to khổng lồ kia đã “bụp” rụng từ lâu rồi (hình ảnh.jpg)]
[Nhưng mà... làm rùm beng vậy để tấn công Liên Bang, Tần gia với Tần Túc không có gì sai sao?]
[??? Mẹ nó, ngồi im ngay ngắn tôi lạy một cái.Phật online à, chờ người chết trong bóng tối kia là người nhà mình xem, có còn ngồi im được không? Hơn nữa hành động này không nhắm vào dân thường, chỉ nhằm vào Liên Bang. Vậy còn không gọi là “khắc chế” thì gọi là gì?]
[Thử nghĩ mà xem, một gia tộc dốc lòng bồi dưỡng mới ra được một thiên tài, đưa vào Liên Bang để tích lũy kinh nghiệm sống.Kết quả thì sao? Vì quá nghiêm túc, quá có trách nhiệm, bị người của Liên Bang nhắm vào rồi đẩy vào chổ chết. Chuyện này nhà ai không phát điên hả? Mấy người nói tôi nghe coi!]
[Tôi đã tua đi tua lại đoạn video ghi hình toàn cảnh hàng chục lần. Tần gia sai không sai? Tần Túc sai không sai? Tôi là người rõ nhất.]
[Trời ơi trời, chỉ cần tưởng tượng người trong đó là Tần Túc, tôi đã biết chắc không thể là lỗi của anh ấy. Vậy thì sai là ai.Còn phải nói nữa sao?]
[Ủng hộ đến cùng. Liên Bang mục nát thối rửa. Tần Túc đúng.]
[Mỗi lần nhớ đến là một lần cảm động muốn khóc.]
Ngày 8 tháng 6, khi xác định rõ ràng bản thân thật sự bị Tần gia nhằm vào.
Thì các vị cấp cao của Học viện Quân sự số 4.Những người vốn đã không còn nhiều tóc đang chuẩn bị bước vào lễ tổng kết và trao khen thưởng định kỳ.
Lúc này, là thời gian thực chiến dành cho học sinh các khóa cao cấp hơn, nên trong toàn bộ học viện, về cơ bản chỉ còn lại tân sinh khóa 26.
Lẽ ra buổi lễ tổng kết khen thưởng này phải là lễ vinh danh “MVP”*, nhưng vì sự kiện liên quan đến Tần Túc, không khí trở nên nặng nề và áp lực.
(MVP: viết tắt của
Most Valuable Player
:
là danh hiệu dành cho người chơi xuất sắc nhất, có đóng góp lớn và ảnh hưởng nhất trong một trận đấu, một giải đấu thể thao, hoặc một ván game, bất kể đội của họ thắng hay thua.)
Các tân sinh không thể tưởng tượng nổi, những người từng một lòng vô tư cống hiến vì sự an toàn của công dân.
Chiến đấu ở tiền tuyến chống lại Trùng tộc, lại có thể phải đối mặt với sự toan tính đến từ chính hậu phương.
Còn nửa tiếng nữa là đến buổi lễ tổng kết khen thưởng lúc hai giờ chiều, ba người Laris đợi Hạ Mục Chi ở khu ký túc xá, trước chiếc xe buýt của Học Viện.
Hạ Mục Chi bước vào xe, thấy Samuel và hai người kia đều mặc đồng phục màu đen giống mình, yết hầu khẽ chuyển động.
Vốn định nói điều gì đó, nhưng nhất thời không nghĩ ra, chỉ có thể bước đến gần ba người họ, hạ giọng:
“Đi thôi.”
“Ừm.”
Cả ba người đồng thanh đáp lại.
Bọn họ cũng đã xem đoạn video kia, cảm xúc bị khuấy động và nỗi bàng hoàng bọn họ trải qua, chắc chắn vẫn còn kém xa so với những người trực tiếp ở hiện trường như ban 6.
Vậy nên tâm trạng hiện tại của Hạ Mục Chi, ba người hoàn toàn có thể hiểu được.
Tới địa điểm tổ chức lễ tổng kết, các học sinh khóa 26 xếp hàng phía trước bàn, lần lượt quét mã ID cá nhân tại thiết bị để nhận súng.Loại súng được cố ý giữ nguyên thiết kế kiểu cũ.
Đây là một nghi thức truyền thống trước mỗi kỳ lễ tổng kết thực chiến: nổ súng tưởng niệm những học sinh đã hy sinh trong đợt thực chiến đó.
Mỗi ban đều có khu vực chỉ định, bốn người sau khi vào khu vực liền tự động tản ra.
Raymond đến từ rất sớm, ngồi ở hàng thứ hai. Khi các thành viên của ban 6 đến khu vực của mình, đều giống như Raymond, tự giác nhường lại vị trí hàng đầu tiên.
Bởi đó là chỗ ngồi quen thuộc của Tần Túc.
