Sự Chiếm Hữu Đến Nghẹt Thở - Chương 64

Chương 64: Nụ hôn của Đấng Cứu Thế🥀

- Dã Mã Vô Cương -

Daisy bước đi uyển chuyển như mèo, đi xuống sân khấu, nửa phút sau, trên tay cô đã cầm một cái khay thuỷ tinh.

Trên khay là một chiếc hộp kính hình chữ nhật được phủ bằng vải nhung, Daisy đặt chiếc khay thủy tinh trong tay lên trên bục.

"Đây là một chiếc vòng cổ đã biến mất từ lâu, nhưng gần đây lại bất ngờ xuất hiện ở Đức." Daisy dùng tay nhẹ nhàng kéo tấm vải nhung lên.

Trong chiếc hộp kính hình chữ nhật là một giá đỡ hình người và một chiếc vòng cổ kim cương trong suốt đang lặng lẽ nằm trên đó.

Viên kim cương trong suốt hình giọt nước được bao quanh bởi nhiều viên kim cương trắng, toàn bộ thân dây được chế tác từ nhiều viên kim cương nhỏ.

Vầng sáng dịu nhẹ phát ra ngay cả trong phòng đấu giá, khiến mọi người không thể tưởng tượng nổi nếu nhìn nó dưới ánh mặt trời sẽ rực rỡ đến mức nào.

"Với trọng lượng 11.65 carat, cấp D, không tì vết, độ hiếm của nó chắc tôi không cần phải bàn thêm. Chiếc vòng cổ được đấu giá hôm nay là món trang sức yêu thích nhất của Nữ hoàng Anh đầu tiên, được chế tác bởi một lượng tài nguyên quốc gia vô cùng lớn để tạo ra tác phẩm tuyệt thế này."

"Tên của nó là ———— Nụ hôn của Đấng Cứu Thế."

Tất cả mọi người có mặt đều không thể rời mắt khỏi chiếc vòng cổ tuyệt đẹp lấp lánh ấy.

Vầng sáng nhàn nhạt dường như không bị lu mờ bởi ánh đèn rực rỡ trong phòng đấu giá, ngược lại càng khiến nó thêm phần chói lọi.

Mãi đến khi một chùm sáng trắng từ trên sân khấu chiếu xuống, chiếu vào "Nụ hôn của Đấng Cứu Thế", mọi người mới từ từ hoàn hồn.

Tiếng hít thở mạnh nối tiếp vang lên, những cuộc thảo luận nhỏ xung quanh đều là sự tán thưởng không giấu giếm.

Thẩm Mộ Khanh cũng không ngoại lệ, bàn tay nhỏ bé bị Fred nắm chặt, ánh mắt của cô dán chặt vào chiếc vòng cổ, ngay cả con ngươi cũng không hề di chuyển.

Khuôn mặt trắng trẻo, tinh xảo của cô hiện rõ sự kinh ngạc.

Quả là một chiếc vòng cổ tuyệt đẹp.

Cô vẫn nhớ khi cô 15-16 tuổi, ba từng dẫn cô tham gia một bữa tiệc của người nổi tiếng.

Tất cả các tiểu thư đều mặc những bộ trang phục lộng lẫy, hàng ngàn màu sắc bừng lên, khiến cô hoa cả mắt, không biết nhìn đi đâu.

Nhưng điều khó quên nhất cho đến nay lại là một trong những nhân vật chính của bữa tiệc ấy, một người phụ nữ trung niên xinh đẹp và quý phái.

Thời gian trôi qua, cô đã quên đi diện mạo của người phụ nữ đó, nhưng vẫn nhớ rõ khoảnh khắc thoáng qua khi chiếc vòng cổ kim cương màu đỏ lấp lánh trên cổ cô ấy.

Viên kim cương chủ đạo có hình vuông, xung quanh được bao bọc bởi vô số viên kim cương trắng, tựa như một nữ vương cao quý được quần thần vây quanh.

Cho đến khi bữa tiệc kết thúc, cô vẫn không thể nào quên được, vì vậy đã một mình ngồi trước máy tính tìm những thông tin liên quan.

Sau khi cô nhập đầy đủ tất cả đặc điểm của chiếc vòng cổ kim cương vào máy, màn hình hiển thị đúng là chiếc vòng cổ kim cương đỏ mà cô đã kinh ngạc và say mê.

Nhưng hình ảnh chụp lại vẫn không thể so sánh với sự kinh ngạc khi tận mắt nhìn thấy.

Từ đó về sau, cô chưa từng gặp được chiếc vòng cổ nào khiến mình rung động như vậy. Cho đến hôm nay, "Nụ hôn của Đấng Cứu Thế" này đã khiến trái tim cô đập liên hồi.

Ngay cả hô hấp cũng trở nên chậm lại, tựa như sợ rằng luồng khí kích động sẽ quấy nhiễu ánh sáng bao quanh nó.

Mỗi một chi tiết đều hoàn mỹ đến cực điểm, viên kim cương trong suốt tựa như có thể hấp thu mọi hạt bụi trong không khí, khí chất bao trùm này, giống như một nữ vương đích thực.

Fred luôn quan sát Thẩm Mộ Khanh, đương nhiên không bỏ lỡ những biến hóa nhỏ trên khuôn mặt của cô. Cuối cùng, hắn cũng nụ cười đầu tiên kể từ khi bước vào phòng đấu giá.

Biểu cảm ôn hòa hơn vài phần, mặt mày cũng không để lộ cảm xúc gì đặc biệt, phảng phất như đã sớm nhìn thấy kết cục. Chiếc vòng cổ này, dù chưa được đấu giá, đã nằm gọn trong tay hắn.

Sự yêu thích của Thẩm Mộ Khanh đối với chiếc vòng cổ này chẳng khác nào thêu hoa trên gấm đối với hắn. Vốn dĩ hắn đã định đấu giá chiếc vòng cổ này làm quà, tận tay trao cho cô.

Lần này, Fred không hỏi thêm ý kiến của Thẩm Mộ Khanh, chỉ lấy di động ra, gửi một tin nhắn cho Bach.

Cất điện thoại vào túi, hắn lập tức khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng, người sống chớ lại gần.

Daisy nhìn phản ứng của mọi người, mỉm cười hài lòng. Đây cũng là lần đầu tiên cô được tiếp xúc với một món trang sức đẹp như vậy. Trong lòng cô, cảm giác phấn khích không hề thua kém bất kỳ ai có mặt ở đây.

Chiếc váy dài thướt tha bị Daisy hất ra sau, từng bước đi của cô lúc này đều đầy sự tự tin và kiên định.

"Cạch!"

Chiếc búa bạc đập mặt bàn gỗ. Daisy một tay chỉ về phía chiếc vòng cổ hoàn mỹ đến cực điểm kia, giọng nói trong trẻo cất lên: "Nụ hôn của Đấng Cứu Thế, giá khởi điểm là 30 triệu đô la Mỹ

(~775 tỷ VNĐ)

, mỗi lần ra giá không được dưới 1 triệu đô la Mỹ

(~26 tỷ VNĐ)

. Buổi đấu giá bắt đầu!"

Âm thanh vừa dứt, Dolores đã là người giơ bảng đầu tiên: "35 triệu đô la Mỹ."

(~904 tỷ VNĐ)

Nghe được mức giá, một tia do dự hiện lên trên lông mày của Tẩm Mộ Khanh. Nhìn Dolores bên cạnh tham gia đấu giá, chủ ý trong lòng cô càng thêm vững chắc: "Dolores, cô cũng thích sao?"

Thẩm Mộ Khanh vốn không định để Fred vì mình giành chiếc vòng này. Lúc này, cô cũng không còn hy vọng gì nữa, chỉ nhẹ nhàng thở phào một hơi rồi mỉm cười, nhìn Dolores vừa buông thẻ bài mà hỏi.

"Hiện tại tôi đang cảm thấy hứng thú với trang sức bằng phỉ thuý, chiếc vòng cổ này tuy đẹp nhưng không thu hút tôi nhiều." Dolores nâng bàn tay ngọc mảnh khảnh lên, chạm nhẹ vào mũi rồi mỉm cười nói: "Trước đây tôi vẫn chưa ra giá, bây giờ tôi ra giá cũng coi như là đã tham gia rồi nhỉ."

"Vậy em phải tìm cơ hội nhờ tiểu thư xem thử rồi. Trang sức bằng phỉ thuý của Trung Quốc thuộc hàng đẳng cấp thế giới, biết đâu cô ấy còn là một chuyên gia."

Gladster nhiên không có ý định tham gia cuộc đấu giá này. Phụ nữ bên cạnh anh ta rất nhiều, nhưng phần lớn chỉ để làm bình phong tại một số dịp hợp quan trọng. Việc giành được chiếc vòng cổ này cũng chẳng có ích gì.

Môi đỏ của Thẩm Mộ Khanh cong lên, hai má ửng hồng, nâng tay chỉ vào chiếc trâm ngọc đang buộc tóc ở phía sau đầu: "Anh Gladster, anh có thể gọi tôi là Khanh. Nói về trang sức bằng phỉ thuý(*), tôi không phải là chuyên gia, nhưng cũng biết đôi chút. Những phụ kiện đi kèm với sườn xám thường là ngọc trai, phỉ thuý và kim cương. Trong ba loại này, trâm ngọc của tôi là nhiều nhất. Nếu anh không chê, tôi có thể tặng anh một chiếc."

(*)Ngọc phỉ thuý rất được ưa chuộng tại Trung Quốc. Người Trung Hoa tin rằng đá cẩm thạch có tác dụng bảo vệ sức khỏe, mang lại may mắn và tài lộc. Ngoài ra, đá cẩm thạch còn được coi là biểu tượng của sự trường thọ và sự bền vững.

Gương mặt Thẩm Mộ Khanh toát lên vẻ chân thành, như thể chỉ cần thiếu chút nữa là dâng tận tay Dolores, dường như sợ bị cô ấy ghét bỏ.

Bộ dáng mềm mỏng, tràn đầy thành ý ấy khiến ai nhìn thấy cũng không thể cự tuyệt và Dolores cũng không ngoại lệ.

Nhẹ nhàng nắm lấy tay Thẩm Mộ Khanh, đôi mắt nâu như châu báu cũng đầy sự chân thành, còn có chút thụ sủng nhược kinh(*), vội vàng đáp: "Đương nhiên tôi không chê rồi. Tôi tin rằng mắt nhìn của Khanh nhất định sẽ rất tuyệt."

(*)"Thụ sủng nhược kinh" là câu Hán Việt được dịch từ tiếng Trung

"受宠若惊"

có nghĩa là được sủng ái mà lo sợ, được nhiều người yêu thương vừa mừng lại vừa lo.

Trong lòng Thẩm Mộ Khanh cuối cùng cũng thỏa mãn.

Khi đến Đức, trên người cô chỉ có mặc sườn xám và một số món trang sức bằng phỉ thuý mà ba mẹ cô đã mua cho cô khi họ còn sống.

Lúc này, khi món quà của mình được người khác công nhận, cô giống như một đứa trẻ nhận được kẹo vậy.

Trong lòng thấy ngọt ngào, khoé môi cũng nhếch cao hơn, mắt hạnh cong cong thành hình bán nguyệt, thật giống như một đại tiểu thư trong một gia tộc sống ẩn dật chưa từng bị thế tục làm vấy bẩn.

"39 triệu!"

(~1.007 tỷ VNĐ)

"40 triệu!"

(~1.033 tỷ VNĐ)