SayTruyenHot - Nền tảng đọc truyện chữ hàng đầu Việt Nam
Night Mode

Cành Cao Khó Với - Hựu Kiến Đào Hoa Ngư

Hựu Kiến Đào Hoa Ngư

Bìa truyện Cành Cao Khó Với - Hựu Kiến Đào Hoa Ngư - Hựu Kiến Đào Hoa Ngư
417 Chương
N/A Lượt xem
0 Điểm
804.2K Chữ

GIỚI THIỆU TRUYỆN

Mặc Y là ngũ tiểu thư trong một gia đình bình thường tại kinh thành, cả đời nàng chỉ có mấy nguyện vọng nho nhỏ:

Gả cho một thư sinh áo lam;

Cùng chàng sống trong tiểu viện hướng dương đầy nắng;

Nếu có thể, lại mở thêm một cửa tiệm nho nhỏ trên phố Kim Bảo…

Như thế, nàng đã thấy cuộc đời mình viên mãn, chẳng còn mong cầu gì thêm.

Lý Tịnh, là trưởng tử duy nhất còn sống sót của nguyên phối Hoàng hậu, cả đời hắn chỉ có một nguyện vọng duy nhất:

Tận diệt kẻ thù đã hại mẫu hậu và huynh trưởng;

Phò tá di tử của huynh trưởng lên ngôi vị chí tôn;

Ngoài ra, không cầu điều gì khác!

Hai người vốn không chút liên quan, nhưng bởi vì tỷ tỷ của Mặc Y nắm được một mối hôn sự tốt, lại tiện tay đẩy phần “dự bị” cho nàng…

Từ đó, vận mệnh chuyển mình.

Sự thông minh, chu đáo của nàng khiến con đường phục thù của hắn trở nên thuận lợi hơn.

Mà hắn —đáp lại bằng việc trao cho nàng khuê phòng sâu thẳm, cửa hàng phồn hoa, lụa là gấm vóc, cơm ngon áo đẹp.

Cuối cùng, vị Nhiếp chính vương vốn chẳng mấy bận tâm đến tình cảm nam nữ, lại đem nàng—một nữ tử tầm thường—sủng ái thành tiểu nương tử trong lòng tay mình…

Danh sách chương

Chương 1:

Hoa Nở, Khách Đến

Chương 2:

Hỉ Sự Trời Ban

Chương 3:

Phải Biết Tính Toan

Chương 4:

Leo Lên Cành Cao

Chương 5:

Thường nhật Mặc gia

Chương 6:

Quả nhiên có huyền cơ

Chương 7:

Rắc rối tới rồi

Chương 8:

Châu chấu qua đồng

Chương 9:

Nhị ca là tốt nhất

Chương 10:

Đại di thái thái

Chương 11:

An Thân Lập Mệnh

Chương 12:

Mây Tối Trôi Dạt

Chương 13:

Phu thê Xa Lạ

Chương 14:

Màn Kịch Bắt Đầu

Chương 15:

Thật Không Còn Gì Để Nói

Chương 16:

Đạo Ứng Xử

Chương 17:

Chọc giận

Chương 18:

Phụ thân uy vũ

Chương 19:

Vạn sự đều có nguyên do

Chương 20:

Cải trắng nhà mình

Chương 21:

Hai chữ “thể diện”

Chương 22:

Đừng để lộ ra ngoài

Chương 23:

Thay Đổi Ý Định

Chương 24:

Quả Thật Khó Hiểu

Chương 25:

Cao Dán Da Chó

Chương 26:

Hạ Nhân Cửa Cao

Chương 27:

Chàng Rể Họ Lương Đến Cửa

Chương 28:

Nhẹ Ngửi Mùi Thanh Mai

Chương 29:

Ai nấy đều ghen tuông

Chương 30:

Bị bắt chước rồi

Chương 31:

Kẻ đào móng nhà ta

Chương 32:

Chớ hoảng, chớ lo

Chương 33:

Tựa như thiên thần giáng thế

Chương 34:

Xa mặt thì nhớ

Chương 35:

Vừa Gặp Đã Thấy Phiền

Chương 36:

Trò chơi quyền lực

Chương 37:

Phủ môn rộng mở

Chương 38:

Lo được lo mất

Chương 39:

Ngoảnh đầu nhìn lại

Chương 40:

Phụ nữ nơi hậu cung

Chương 41:

Nhất phát động toàn thân

Chương 42:

Lại có chuyện nữa rồi

Chương 43:

Tính khí của nàng

Chương 44:

Đích nữ và thứ tử

Chương 45:

Hồng chúc uổng cháy

Chương 46:

Lật tung một gói

Chương 47:

Tâm nguyện nơi lòng

Chương 48:

Kinh nhiều hơn mừng

Chương 49:

Tên lợn thối lớn

Chương 50:

Biết thân biết phận

Chương 51:

Trung Phó Trợ Lực

Chương 52:

Không Có Thuốc Hối Hận

Chương 53:

Giao Thừa

Chương 54:

Kẻ mang tâm sự riêng

Chương 55:

Gà Bay Chó Sủa

Chương 56:

Đại Sự Tiểu Tình

Chương 57:

Cái gọi là thiếp thất

Chương 58:

Lại một phen tận tâm

Chương 59:

Lại Thấy Chuyển Cơ

Chương 60:

Ý Tứ Nịnh Hót

Chương 61:

Hoàn Mỹ Đến Mức Khó Tin

Chương 62:

Từng Bước Lún Sâu

Chương 63:

Chuyện Nhà Việc Nhỏ

Chương 64:

Linh Cảm Bất An

Chương 65:

Xem Thường Muội Rồi

Chương 66:

E Rằng Không Ổn

Chương 67:

Vậy Cũng Không Ổn

Chương 68:

Ai Nấy Đều Bất Phàm

Chương 69:

Tấm Lòng Hiếu Thắng

Chương 70:

Dìm Người Nâng Mình

Chương 71:

Lúc Dùng Mới Hối Không Kịp

Chương 72:

Ngươi đó, ngươi đó…

Chương 73:

Phải Biết Nghịch Ngợm

Chương 74:

Lên cao mà nhìn xa

Chương 75:

Cứu người trong cơn nguy biến

Chương 76:

Gốc rễ rõ ràng

Chương 77:

Cháu ruột và huynh đệ

Chương 78:

Là ta vô phúc

Chương 79:

Tạm thời gác lại

Chương 80:

Ngươi cũng đừng mong

Chương 81:

Ắt gặp đại họa

Chương 82:

Chỉ biết nhẫn nhịn

Chương 83:

Nàng đã vượt giới hạn

Chương 84:

Giận mà bất lực

Chương 85:

Một lần nữa nhìn lại

Chương 86:

Có nhân có quả

Chương 87:

Đây là chuyên gia

Chương 88:

Biết cách tận dụng

Chương 89:

Ai Nấy Đều Bất Ngờ

Chương 90:

Vị Khách Bí Ẩn

Chương 91:

Khó lòng nắm bắt

Chương 92:

Đây là Mặc Y

Chương 93:

Dấu hiệu phát đạt

Chương 94:

Trông đợi hảo kịch

Chương 95:

Cuộc sống vẫn tiếp tục

Chương 96:

Chưởng quầy họ Triệu

Chương 97:

Mặc cả trả giá

Chương 98:

Đồng bạc đầu tiên

Chương 99:

Tự thân đến

Chương 100:

Trở Thành “Bánh Hấp Thơm Lừng”

Chương 101:

Người nhà câm nín

Chương 102:

Người chuyên nghiệp

Chương 103:

Bảo chứng cho người

Chương 104:

Để ngươi tự phán đoán

Chương 105:

Quả là biết hưởng thụ

Chương 106:

Không biết nói chuyện

Chương 107:

Y phục như con người

Chương 108:

Giữ phận mộc mạc

Chương 109:

Khiến Người Phải Bật Cười

Chương 110:

Bình dị dễ gần

Chương 111:

Ngọc An công chúa

Chương 112:

Hoàng thượng không tiếp kiến

Chương 113:

Gặng hỏi bất thành

Chương 114:

Mọi việc trong cung xem như xong

Chương 115:

Trách nhiệm thuộc về ai

Chương 116:

Oán Hận Tích Tụ, Bùng Nổ

Chương 117:

Bạo Tẩu Thiên Đoàn

Chương 118:

Mất mặt quá rồi

Chương 119:

Kéo Hắn Xuống Nước

Chương 120:

Hắn Lại Cười Rồi

Chương 121:

Có Ngoại Gia Chống Lưng

Chương 122:

Còn Có Thể Làm Gì Được Nữa

Chương 123:

Mặc Văn Tâm Địa Độc Ác

Chương 124:

Mặc Uyển Giảo Quyệt

Chương 125:

Nói Đến Là Dừng

Chương 126:

Mỗi Nhà Một Việc

Chương 127:

Không đi theo lối thuận

Chương 128:

Sấm sét lớn nhỏ

Chương 129:

Giữ lòng giữ gốc

Chương 130:

Mỗi người một phản ứng

Chương 131:

Phu thê chưa cưới

Chương 132:

Nhiều Khách Hàng

Chương 133:

Quanh co khúc khuỷu

Chương 134:

Mềm Cứng Đều Sai

Chương 135:

Lòng An Ổn

Chương 136:

Tự chuốc nhục

Chương 137:

Khi Ấy, Bây Giờ

Chương 138:

Đồ Đệ Ngoan Mau Lại Đây

Chương 139:

Yến Thọ Nhà Họ Triệu

Chương 140:

Như thế cũng được ư

Chương 141:

Nói chuyện nhân duyên

Chương 142:

Không rời bản phận

Chương 143:

Nhẹ nhàng gánh trọng trách

Chương 144:

Thiện hữu thiện báo

Chương 145:

Ngọt ngào trong lòng

Chương 146:

Chơi lớn một phen

Chương 147:

Vào là tiêu tiền

Chương 148:

Ngắm sen tuy đẹp

Chương 149:

Cuộc sống của người phú quý

Chương 150:

Thanh mát đôi phần

Chương 151:

Kết Giao Bằng Hữu

Chương 152:

Quý nhân tề tựu

Chương 153:

Khách hàng tương lai

Chương 154:

Liên quan gì đến ngươi

Chương 155:

Có chút quen mặt

Chương 156:

Tức chết mất thôi

Chương 157:

Chính là đóa Bạch Liên kia

Chương 158:

Lòng ghen dâng lên

Chương 159:

Gieo gốc trong lòng

Chương 160:

Một con cừu béo

Chương 161:

Lo lắng trước ngày thành hôn

Chương 162:

Hồng chúc trông suông

Chương 163:

Thẹn thùng và bất ngờ

Chương 164:

Tình trường rối rắm

Chương 165:

Hai tầng mẫu thân chồng

Chương 166:

Ba ngày hồi môn

Chương 167:

Từ nhỏ thấy lớn

Chương 168:

Bản tính khó đổi

Chương 169:

Có chủ có tớ

Chương 170:

Giao tế của tân nương

Chương 171:

Chỉ tìm người chính chủ

Chương 172:

Khi trúng tình cổ

Chương 173:

Tổn nhỏ, lợi lớn

Chương 174:

Cần có hồi đáp

Chương 175:

Thành Thân Một Lần Cho Xong

Chương 176:

Được một tấc lại muốn tiến một thước

Chương 177:

Chuẩn Bị Trước Hôn Lễ

Chương 178:

Cho thế nào mới phải

Chương 179:

Một chút hương vị

Chương 180:

Cách Thức Chung Sống

Chương 181:

Một Ánh Nhìn Trong Khoảnh Khắc

Chương 182:

Quá Đỗi Ưu Phiền

Chương 183:

Đãi ngộ của Vương phi

Chương 184:

Sảng Khoái Thỏa Thê

Chương 185:

Khiến Nàng Mất Cảnh Giác

Chương 186:

Đề Bạt Trọng Dụng

Chương 187:

Giữa các tỷ muội

Chương 188:

Thật muốn đếm thử xem

Chương 189:

Cảm giác mới lạ

Chương 190:

Bắt đầu cuộc sống thường nhật

Chương 191:

Ai nấy đều bận rộn

Chương 192:

Vẫn làm ăn như thường

Chương 193:

Đi nhờ gió thuận

Chương 194:

Tâm tư tính toán

Chương 195:

Sau Khi Thành Thân

Chương 196:

Mẫu thân của Đức Bảo

Chương 197:

Nàng có vận tốt

Chương 198:

Thân tình ràng buộc

Chương 199:

Sắp làm cáo mệnh

Chương 200:

Tái ông thất mã

ĐỒNG TÁC GIẢ

Không có truyện đồng tác giảTác giả Hựu Kiến Đào Hoa Ngư chỉ có truyện này duy nhất.

Truyện liên quan