Gió Lớn Có Chốn Về

Ngữ Tiếu Lan San

Bìa truyện Gió Lớn Có Chốn Về - Ngữ Tiếu Lan San
134 Chương
38 Lượt xem
8.8 Điểm
406.6K Chữ

GIỚI THIỆU TRUYỆN

【Tóm tắt】
Lương Thú phái thân tín đến Bạch Hạc sơn trang muốn thăm dò cho rõ ràng, thứ Liễu Huyền An ghét nhất là gì.Mấy ngày sau, thân tín gửi tin về bẩm, Liễu nhị công tử ghét nhất là chép sách, ghét nhì là Vương gia ngài.
【Tóm tắt trong một câu】: Mau đứng dậy vận động đi.
- ------------------
Đại từ nhân xưng đặt theo tổ tiên mách bảo, xưng hô 100% cảm tính, truyện cổ trang nhưng vibe tùy hỉ do editor bất tài, lỡ thấy cấn chỗ nào xin góp ý nhẹ nhàng để từ từ sửa chữa.

Danh sách chương

Chương 1:

Sống có gì vui, chết có gì khổ, sao phải phí sức

Chương 2:

Có thể thấy là chải chuốt ở trình độ đi xem mắt cầu thân

Chương 3:

Y cười khiến khung cảnh như bừng sáng

Chương 4:

Trong thế giới của y có một con bạch hạc nâng được cả trời trăng

Chương 5:

Đạo đức giữa người với người sao có thể kém xa đến mức này?

Chương 6:

Phía trước là Bồ Tát áo trắng, đằng sau là Sát thần áo đen

Chương 7:

Có cả phương pháp ôm nhau xem bệnh thế này à?

Chương 8:

Vương gia không sao đâu, chỉ rảnh đến phát sảng thôi

Chương 9:

Lương Thú khẽ gật đầu, bày ra phong phạm kim tôn ngọc quý

Chương 10:

Thánh nhân ôm thần cầu tĩnh, Liễu nhị công tử kéo Vương gia để đứng yên

Chương 11:

“Trong thế giới kia chỉ có mình ngươi thôi sao?”

Chương 12:

Nếu có thể nảy sinh tình cảm thì mới thật là gặp ma giữa ban ngày

Chương 13:

Đàn ông thật sự rất biết diễn

Chương 14:

Lương Thú không tin nổi, nhìn chằm chằm thứ kia mà vẫn đói được sao?

Chương 15:

Trong mơ đến một bộ quần áo còn tiếc không đưa cho người ta

Chương 16:

“Ta về nhà vận động cũng được vậy.”

Chương 17:

Thế có lẽ là công tử thật sự muốn nhìn cảnh hắn tắm gội!

Chương 18:

Trình Tố Nguyệt mang vẻ mặt “Ta không hiểu, ta chấn động”

Chương 19:

Bằng hữu nào đáng cho Vương gia phải thay y phục long trọng đến thế

Chương 20:

“Ta nói, ta muốn đi Tây Bắc du ngoạn.”

Chương 21:

Thảo luận về Thiên đạo còn chưa đủ thỏa đáng hay sao?

Chương 22:

Nếu Kiêu Vương điện hạ không phiền còn có thể tắm cùng cá Côn

Chương 23:

Hắn thật sự là yêu, hoặc là quỷ

Chương 24:

Trên đời làm gì có đại phu nào khuyên người ta đi chết

Chương 25:

Đổi sang chỗ khác, tiếp tục nằm

Chương 26:

Vương gia lại muốn thay quần áo

Chương 27:

Gặp lại

Chương 28:

“Nhưng Vương gia không giống kiểu người đi không nổi.”

Chương 29:

“Nghe giọng ta đi, cổ họng đau quá”

Chương 30:

Có người dâng ngàn vàng cũng khó cầu một tấc vải cho mỹ nhân

Chương 31:

Đôi môi run rẩy tựa như chạm vào một mảnh băng tuyết

Chương 32:

Có thể nằm sẽ không ngồi, cực kỳ lười biếng

Chương 33:

Theo ta trở về Kinh thành

Chương 34:

Thật đúng là lợi hại!

Chương 35:

Tốt nhất là đừng bị thương!

Chương 36:

Hậu duệ thiên hoàng quý tộc sẽ không tự rót nước

Chương 37:

“Ném toàn bộ cho sói ăn”

Chương 38:

Giống như cái mũi con mèo nhỏ

Chương 39:

Không cần tự mình động tay, rất tốt

Chương 40:

Nạn nhân đầu tiên trong chuyện tình của Kiêu Vương điện hạ

Chương 41:

Nhất định sẽ có một ngày như vậy

Chương 42:

Vương gia lại là kẻ thất học!

Chương 43:

Thế này còn không mau về Vương thành chuẩn bị hỉ sự?

Chương 44:

Liễu Huyền An nghĩ, vì ta không có tâm trạng

Chương 45:

Liễu nhị công tử lần đầu mất ngủ

Chương 46:

Miệng linh quá, lần sau đừng nói nữa

Chương 47:

Đến chim tước mùa xuân tìm phối ngẫu còn biết khoe cái đuôi diễm lệ

Chương 48:

“Ta là đại phu, nhưng không hoàn toàn là đại phu”

Chương 49:

Vững vàng đón được người đáp vào lòng mình

Chương 50:

Kỳ tích Tiểu Lương, thay đồ chớp nhoáng

Chương 51:

Hận không thể dùng hai tay dâng hết mọi thứ tốt đẹp cho người thương

Chương 52:

Lương Thú cầm mấy ngón tay trắng trẻo lên, cẩn thận vuốt phẳng

Chương 53:

Thiên đạo đồng thể, vô dục tắc cương

Chương 54:

Mấy người đi do thám đều như thế này sao

Chương 55:

Hóa ra thần tiên bốn vạn tám ngàn tuổi cũng sợ quỷ

Chương 56:

Vương gia nào? Người trong mộng công tử không tính

Chương 57:

“Ngươi đi xem thử Vương gia đã ngủ hay chưa.”

Chương 58:

“Đừng tỉnh, tiếp tục ngủ đi”

Chương 59:

Tỉnh rồi vẫn ngỡ mình còn trong mộng

Chương 60:

Chẳng lẽ công tử còn không tin bản lĩnh của Vương gia?

Chương 61:

Đi do thám có Vương gia ôm, đương nhiên không lạnh

Chương 62:

“Đã cẩn thận lắm rồi mà vẫn đi không vững”

Chương 63:

Kiểu ai cũng được kia, chỉ có Vương gia là không được

Chương 64:

Chuyện xưa ở thành Hoài Trinh

Chương 65:

Xin Vương gia trừng phạt ta đi!

Chương 66:

Là một đối tượng kết giao rất đáng tin

Chương 67:

Phải có một danh phận

Chương 68:

Tiên ngủ bốn vạn tám ngàn tuổi bị hôn thành rối gỗ

Chương 69:

“Ta sẽ đi theo Vương gia”

Chương 70:

Đường vân rõ ràng, hương thơm ngọt ngấy

Chương 71:

“Bởi vì bình thường đi ngủ không có Vương gia”

Chương 72:

Hắn có một muội muội tên Ô Mông Vân Nhạc

Chương 73:

Phải dâng hiến đến mức độ nào thì mới được diện kiến Thánh nữ?

Chương 74:

Chỉ là cảm thấy Vương gia cực kỳ lợi hại

Chương 75:

Hầy, không có phép tắc gì cả

Chương 76:

Một người quen cũ

Chương 77:

Ngồi cùng nhau thế này thôi là đủ!

Chương 78:

Nhưng Vương gia lại để ta ghé lên lưng hắn ngủ một lát

Chương 79:

Chú kiếm sư

Chương 80:

Tương lai sẽ không để ngươi vất vả chuyện lễ nghĩa

Chương 81:

Liễu đại công tử trong truyền thuyết!

Chương 82:

“Xòe tay ra đây!”

Chương 83:

Đệ đệ ta nhận rất nhiều lễ vật không đáng tiền

Chương 84:

Biết sao được, ta thấy đại ca cũng vui vẻ lắm

Chương 85:

Đây chính là bản lĩnh của thần y đó sao?

Chương 86:

Vương gia nhà ta đã gấp đến nhảy nhót không yên rồi

Chương 87:

Có, chính là tại hạ

Chương 88:

“… Đồ mù y lý”

Chương 89:

“Ta muốn thấy ngươi tức giận, dù là cơn dỗi vì gắt ngủ cũng được”

Chương 90:

Làm sao có thể như thế được?

Chương 91:

Đúng là kiểu mắng chửi lạ kỳ

Chương 92:

Đáng sợ quá, Kiêu Vương phủ thất bại thảm hại!

Chương 93:

Tú Thương Chu Nương là cái gì?

Chương 94:

Đi thi Trạng Nguyên có khi còn xếp vào ba hạng đầu

Chương 95:

Thế này thôi à, còn được

Chương 96:

Trận này hình như diễn hơi quá rồi

Chương 97:

Nghề phụ của Tiểu Lương là trợ lý phòng khám!

Chương 98:

Đại ca ngươi lại không ở cùng tòa nhà với chúng ta

Chương 99:

Một bộ xiêm y rách

Chương 100:

Dùng đại ca đổi lấy núi vàng, cường thưởng dân nam!

Chương 101:

Chư vị khách quý nếu có bệnh thì nên đi khám sớm

Chương 102:

Nghe qua còn không bằng cô tịch một chút vẫn hơn

Chương 103:

Xem như một bà mẹ vợ vừa lòng

Chương 104:

Vẫn là một con sâu lười mềm mềm trơn trơn

Chương 105:

Vương gia đâu, vẫn đang đếm tiền à?

Chương 106:

Thần tiên nằm mơ chắc là chuẩn rồi

Chương 107:

“Cái này cần gì phải đoán!”

Chương 108:

Y là thiên tài chân chính của Liễu gia

Chương 109:

Kiêu Vương điện hạ VS Lão già râu bạc, thắng!

Chương 110:

Để ta gặp lại ‘nàng’ một lần

Chương 111:

Tên cướp tàn ác

Chương 112:

Quen rồi, quen cả rồi

Chương 113:

Vừa nghe đến Hoa Đà hay Biển Thước thì không bệnh cũng muốn uống hai viên

Chương 114:

Vẽ lại diện mạo hoàn toàn mới của đệ đệ lên giấy!

Chương 115:

Khổ thống lĩnh mất trí nhớ rồi!

Chương 116:

Đáng giận không trái ngược với đáng thương

Chương 117:

Quân báo mà cũng tùy tiện để quên bên gối được?

Chương 118:

"Ta thắng rồi.”

Chương 119:

Thánh nữ và y nữ

Chương 120:

Hình như cảm giác sờ không tốt bằng tối hôm qua

Chương 121:

Thế vì sao ngươi lại trở về?

Chương 122:

Kiêu Vương điện hạ phải dè chừng hơn một ít

Chương 123:

Đây là kỳ tích võ học gì vậy?

Chương 124:

Trở về Giang Nam

Chương 125:

Thể hiện lễ nghĩa lần đầu ra mắt nhà nhạc phụ

Chương 126:

Liễu Huyền An nghĩ thầm, như thế… cũng được

Chương 127:

Thắng chắc

Chương 128:

Cuộc sống ở vương thành (1)

Chương 129:

Cuộc sống ở vương thành (2)

Chương 130:

Cuộc sống ở vương thành (3)

Chương 131:

Cuộc sống ở vương thành (4)

Chương 132:

Hành trình Tây Bắc (1)

Chương 133:

Hành trình Tây Bắc (2)

Chương 134:

Hành trình Tây Bắc (3)

ĐỒNG TÁC GIẢ

Bìa truyện Toà Thành Trong Mây - Ngữ Tiếu Lan San - Ngữ Tiếu Lan San

Tên gốc: Vân Gian Hữu Toạ Thành

Tạm dịch: Toà Thành Trong

Bìa truyện Huyết Vực Mê Đồ - Ngữ Tiếu Lan San
Bạn đang đọc truyện Huyết Vực Mê Đồ của tác giả Ngữ Tiếu Lan San . Nội dung truyện xoay quanh đề tài
Bìa truyện Sổ Ghi Chép Siêu Sao (Cự Tinh Thủ Ký) - Ngữ Tiếu Lan San
Là sinh viên hàng đầu của hệ tài chính, Phương Nhạc Cảnh nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến, bản thân mìn

Truyện liên quan